Mấy thằng nổ Việt Nam có đầy

Trên 1 chuyến máy bay. phi công thông báo phải bỏ tất cả các vật không cần thiết vì máy bay quá tải.
 
Trước tiên 1 người Mĩ thả 1 vali xuống ,anh người Nhật hỏi là cái gì. Anh Mĩ trả lời: "Ðô la dó ,nước tui có mà đầy". 
Tiếp theo anh Se-ri thả một cái bao xuống.Anh Mĩ hỏi cái gì. Anh Nhật trả lời: "kim cương dó nước tui có mà đầy" 
Anh người Việt Nam thấy thế sẵn chân đạp luôn hai anh Mĩ và Nhật xuống.Anh người I Rắc hỏi tại sao ,VN bảo: "Mấy thằng nổ nước tui có mà đầy"


Con dê đen

Một luật sư làm việc trong một bộ lạc da đen. Ngày kia, có một anh chàng da đen đến gặp ông ta và nói :
- Vợ tôi vừa mới sinh con, thằng bé da trắng. Ông là người da trắng duy nhất ở đây!
Luật sư uống một ngụm trà và ôm tồn bảo :
- Đúng là trong tự nhiên có những điều không thể giải thích được. Ví dụ, anh hãy nhìn đàn dê kia. Tất cả đều màu trắng ngoại trừ con dê đen này. Chuyện cũng tương tự vậy thôi.
Mãi lúc sau, người da đen mới gật đầu và nói :
- Thôi được, tôi sẽ giữ bí mật về thằng con da trắng của tôi nếu như ông cũng giữ bí mật về con dê màu đen kia.

Chuyện cao bồi

Hai tên cao bồi Mỹ đứng ngoài đường nhìn vào trong quán. Một tên nói với bạn:

- Mày có nhìn thấy cái thằng đang ngồi sau bàn đang chơi bài kia không ?

- Thằng nào ? Bốn thằng đang chơi bài kia mà.

- Thằng đang đội nón đó.

- Ai chả đội nón đâu.

- Thì cái thằng đang mặc quần jean đấy.

- Thì thằng nào chẳng mặc quần jean cơ chứ.

- Mày không biết à, nó đó... thằng vừa đưa thuốc lá lên môi đấy đấy.

- Tao không biết, cả bốn thằng điều hút thuốc như nhau cả.

- Khốn kiếp, hôm nay mày làm sao ấy. Xem đây, mày sẽ biết ai...

Vừa dứt câu, hắn liền rút súng ra bắn chết ba tên kia, và bảo:

- Đấy, mày thấy rồi chứ, cái thằng còn lại kia kìa.

- Ờ ờ, thấy rồi... Nhưng nó làm sao chứ ?

- Cái thằng ấy hả, đồ chết bầm... tao ghét nó nhất đời.


Đơn xin việc chân thật nhất

Dưới đây là lá đơn xin việc có thật của một thiếu niên 17 tuổi gửi chi nhánh hãng McDonald’s ở Florida. Kết quả là họ đã tuyển dụng cậu vì cậu rất trung thực và hài hước.
 
 
Tên: Greg Bulmash
 
Giới tính: Chưa rõ, còn tùy thuộc vào đối tượng
 
Vị trí làm việc mong muốn: Chủ tịch hoặc phó chủ tịch công ty. Nhưng thực ra thì bất cứ vị trí nào có thể. Nếu tôi mà được kén cá chọn canh, tôi đã chẳng đâm đơn vào đây.
 
Mức lương mong muốn: 185.000 USD/năm cộng với cổ phần. Nếu không được thì hãy đưa ra đề nghị và chúng ta có thể trao đổi.
 
Trình độ học vấn: Có.
 
Công việc vừa qua: Mục tiêu trù ếm của cấp trên.
 
Mức lương: Ít hơn tôi xứng đáng được nhận.
 
Thành tích nổi bật: Bộ sưu tập những chiếc bút và giấy nhắn bị mất.
 
Lý do thôi việc: Vỡ mộng.
 
Giờ giấc làm việc thích hợp: Bất cứ lúc nào.
 
Những thời điểm thích nhất: 1h30-3h30 chiều, thứ hai, thứ ba và thứ năm.
 
Anh (chị) có sở trường nào không? Có, nhưng chúng thích hợp trong không khí thân mật, lãng mạn hơn.
 
Chúng tôi có thể liên hệ với ông chủ của anh (chị) hiện nay không? Nếu giờ tôi có ông chủ, tôi làm đơn này làm gì?
 
Có vấn đề sức khỏe nào khiến anh (chị) không thể nâng một vật nặng 22 kg hay không? 22 kg gì?
 
Anh (chị) có ôtô không? Tôi nghĩ câu hỏi thích hợp ở đây phải là "Anh (chị) có chiếc ôtô nào có thể chạy không?".
 
Anh (chị) có hút thuốc không? Khi làm việc thì không, lúc nghỉ ngơi thì có.
 
Bạn dự định làm gì sau 5 năm nữa? Sống ở Bahamas với một siêu mẫu tóc vàng giàu có nhưng bị câm, người luôn luôn nghĩ rằng tôi là tạo vật tuyệt vời nhất. Thực sự ra thì ngay lúc này tôi đã muốn thế rồi.
 
Bạn có xác nhận những điều khai trên là đúng sự thật? Dĩ nhiên là có.

Xui Xẻo

Một người trông rất chán nản ngồi nhìn chằm chằm vào ly rượu anh ta vừa gọi. Bỗng nhiên một tên lái xe ưa rắc rối từ đâu xông đến, uống luôn ly rượu đó.
 
Dường như chỉ chờ có thế anh ta bật khóc rất to. Hối hận quá người lái xe nói:
 
- Thôi mà, tôi chỉ đùa anh một tý cho vui, được rồi tôi sẽ mua anh một ly khác vậy nhé. Tôi không thể chịu được khi nhìn thấy đàn ông khóc.
 
- Không phải chuyện đó đâu. Anh biết không ngày hôm nay đối với tôi thật quá nặng nề. Đầu tiên, tôi ngủ quên đến nỗi đi làm muộn. Lão giám đốc của tôi hôm nay tự nhiên dở chứng cáu um lên, thế là tôi lập tức bị sa thải. Và chao ôi, khi tôi vừa bước ra khỏi cái toà nhà chết tiệt đó thì tôi không thể nào tìm thấy xe của mình. Cảnh sát cũng không làm được gì. Thế là tôi phải đi taxi về nhà, và khi người lái taxi lái xe đi tôi mới nhận thấy rằng mọi thứ tôi đã để quên trên xe đó mất rồi. Tôi định về nhà nghỉ ngơi thì anh co tưởng tượng nổi không tôi bắt gặp vợ tôi ở trên giường cùng tên làm vườn. Tuy nhiên đó vẫn chưa phải là điều kinh khủng nhất, khi tôi đến đây định kết thúc cuộc đời của mình thì… anh đến và uống luôn ly rượu độc đó.