Xui Xẻo

Một người trông rất chán nản ngồi nhìn chằm chằm vào ly rượu anh ta vừa gọi. Bỗng nhiên một tên lái xe ưa rắc rối từ đâu xông đến, uống luôn ly rượu đó. Dường như chỉ chờ có thế anh ta bật khóc rất to. Hối hận quá người lái xe nói: - Thôi mà, tôi chỉ đùa anh một tý cho vui, được rồi tôi sẽ mua anh một ly khác vậy nhé. Tôi không thể chịu được khi nhìn thấy đàn ông khóc. - Không phải chuyện đó đâu. Anh biết không ngày hôm nay đối với tôi thật quá nặng nề. Đầu tiên, tôi ngủ quên đến nỗi đi làm muộn. Lão giám đốc của tôi hôm nay tự nhiên dở chứng cáu um lên, thế là tôi lập tức bị sa thải. Và chao ôi, khi tôi vừa bước ra khỏi cái toà nhà chết tiệt đó thì tôi không thể nào tìm thấy xe của mình. Cảnh sát cũng không làm được gì. Thế là tôi phải đi taxi về nhà, và khi người lái taxi lái xe đi tôi mới nhận thấy rằng mọi thứ tôi đã để quên trên xe đó mất rồi. Tôi định về nhà nghỉ ngơi thì anh co tưởng tượng nổi không tôi bắt gặp vợ tôi ở trên giường cùng tên làm vườn. Tuy nhiên đó vẫn chưa phải là điều kinh khủng nhất, khi tôi đến đây định kết thúc cuộc đời của mình thì… anh đến và uống luôn ly rượu độc đó.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 863
  3. Tags: chon loc

Hỏi mãi thế

Ðồn rằng có một lần vua ngự tuần ra Thanh Hóa. Nghe nói con cháu Trạng Quỳnh vẫn còn, vua bèn cho đòi đến. Xiển vâng lệnh tới hầu. Vua hỏi:
- Trước khi Trạng chết có trối trăng lại điều chi không?
Xiển đáp: – Dạ có ạ!
Vua bảo: – Thế nhà ngươi hãy thuật lại lời Trạng trối trăng cho ta nghe.
- Dạ tâu Hoàng thượng, cố tôi trước khi từ trần chỉ trối lại có một câu thôi ạ!
- Một câu cũng được, cứ nói ta nghe.
- Dạ, nhưng tôi không dám nói ạ!
- Tại sao!
- Dạ, nói ra sợ Hoàng thượng không được vui lòng.
- Ðược cứ nói, dù câu nói ấy thế nào ta vẫn không bắt tội.
Xiển năm bảy lần từ chối, vua năm bảy lần gặng hỏi, sau cùng Xiển mới thưa:
- Dạ, tâu Hoàng thượng, ông tôi kể lại rằng: “Trước khi cố tôi nhắm mắt, con cháu xúm xít quanh giường hỏi cố tôi có dặn con cháu điều chi không. Nhưng cố tôi không trả lời. Con cháu không yên tâm, cứ gặng hỏi mãi, cố tôi chỉ quát lên một câu: “Hỏi cái mả cha bay hay sao mà hỏi mãi thế?”, rồi tắt thở.

Có đầu có đuôi

Vợ ở xa nhà gọi điện thoại cho chồng hỏi:

- Anh yêu, con mèo con của chúng ta thế nào rồi?

- Chết rồi!

- Trời! Một tin dữ như thế anh phải nói có đầu có đuôi chứ? Chẳng hạn, anh có thể nói là “Nó trèo lên nóc nhà, không cẩn thận nên rơi xuống đất!”. Rồi sau đó mới từ từ nói: “Nó không còn nữa”. Anh hiểu không?

- Anh hiểu rồi.

- Anh yêu, bây giờ anh cho em biết mẹ em thế nào?

- Mẹ trèo lên nóc nhà..


Lộ hết cả “trận địa”

Chỉ huy gọi một anh lính trẻ lên khiển trách: - Vì sao trong đợt hội thao vừa rồi, đồng chí lại làm lộ trận địa mai phục của đơn vị. Không những thế lại còn mắng mỏ, thậm chí suýt hành hung hai người dân địa phương?
 
- Thưa chỉ huy, thực hiện nhiệm vụ được giao, em đã ngụy trang thành cái gốc cây. Bỗng có đôi nam nữ người địa phương dẫn nhau đến ngồi dưới gốc cây, chính là cái lưng em. Đầu tiên, họ nói chuyện tình yêu, tình báo, chim xa tổ lá xa cành, rồi thề non hẹn biển...
 
- Rồi sao nữa?
 
- Mặc dù phải nghe toàn những điều dối trá nhưng em vẫn một mực nín nhịn, quyết không làm lộ trận địa của ta. Sau đó lại diễn đến màn ôm ấp, vuốt ve, hôn hít rồi đòi hỏi này nọ... Nhưng em vẫn kiềm chế, quyết không làm lộ trận địa.
 
- Cậu kể từ từ thôi! Rồi sao nữa?
 
- Vâng! Nhưng xong xuôi đâu đấy được khoảng 15 phút, tự dưng “anh người địa phương” lại móc túi ra một con dao nhíp rồi khắc quả tim và chữ L...g của hai... chúng nó vào... gốc cây (tức là cái mông của em) thì em không thể chịu đựng thêm được nữa. Bây giờ nghĩ lại em vẫn còn cú!

Sinh viên Việt Nam giỏi nhất?

Một cuộc thi nhịn đói được tổ chức. Thành phần tham dự gồm: một nhà sư Trung Quốc, một tu sĩ Ấn Độ và một sinh viên Việt Nam. Mỗi người sẽ bị nhốt trong một căn phòng đóng từ bên ngoài và sẽ phải nhịn ăn, nhịn uống hoàn toàn; nếu ai không chịu đựng nổi nữa thì bấm một nút ở trong phòng, sẽ có người cho ra. Ai chịu được lâu hơn thì thắng. Cuộc thi bắt đầu…
 
Nhà sư Trung Quốc biết võ Thiếu Lâm nên đã vận dụng khí công, người này chịu được mười lăm ngày thì bỏ cuộc.
 
Tu sĩ Ấn Độ rất quen với những kiểu hành xác nên nghĩ rằng mình đã chắc phần thắng. Được một tháng, tu sĩ Ấn Độ ấn nút và thực sự kinh ngạc khi anh sinh viên Việt Nam vẫn chưa ra.
 
Một tháng 5 ngày, vẫn chưa thấy dấu hiệu gì từ anh sinh viên. Một tháng 10 ngày, vẫn vậy. Đến một tháng 15 ngày, ban tổ chức vì sốt ruột nên quyết định tự mở cửa để chúc mừng người thắng cuộc. Trong phòng là một hình người da bọc xương, miệng thều thào:
 
- Cái…cái…nút…hư…hư…rồi!!!

Trình độ ngoại ngữ

Thấy một người nước ngoài đi qua, cậu trẻ trâu chửi : "dm thằng tây".
Người nước ngoài đi tới hỏi:" what is your name?". 
Cậu bé thấy người nước ngoài hỏi mình khoái quá thể hiện: "my name is Đạt". 
Tức thì người nước ngoài nói" dm thằng Đạt"