Xui Xẻo

Một người trông rất chán nản ngồi nhìn chằm chằm vào ly rượu anh ta vừa gọi. Bỗng nhiên một tên lái xe ưa rắc rối từ đâu xông đến, uống luôn ly rượu đó. Dường như chỉ chờ có thế anh ta bật khóc rất to. Hối hận quá người lái xe nói: - Thôi mà, tôi chỉ đùa anh một tý cho vui, được rồi tôi sẽ mua anh một ly khác vậy nhé. Tôi không thể chịu được khi nhìn thấy đàn ông khóc. - Không phải chuyện đó đâu. Anh biết không ngày hôm nay đối với tôi thật quá nặng nề. Đầu tiên, tôi ngủ quên đến nỗi đi làm muộn. Lão giám đốc của tôi hôm nay tự nhiên dở chứng cáu um lên, thế là tôi lập tức bị sa thải. Và chao ôi, khi tôi vừa bước ra khỏi cái toà nhà chết tiệt đó thì tôi không thể nào tìm thấy xe của mình. Cảnh sát cũng không làm được gì. Thế là tôi phải đi taxi về nhà, và khi người lái taxi lái xe đi tôi mới nhận thấy rằng mọi thứ tôi đã để quên trên xe đó mất rồi. Tôi định về nhà nghỉ ngơi thì anh co tưởng tượng nổi không tôi bắt gặp vợ tôi ở trên giường cùng tên làm vườn. Tuy nhiên đó vẫn chưa phải là điều kinh khủng nhất, khi tôi đến đây định kết thúc cuộc đời của mình thì… anh đến và uống luôn ly rượu độc đó.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 900
  3. Tags: chon loc

Bí kíp

Có 1 anh chàng một hôm đang đi nhặt lá đá ống bơ thì nhặt được 1 quyển bí kíp.
Nghi là võ học thượng thừa nên anh ta giấu mang về nhà đọc.
 
Trang 1 : Miêu tả về võ công. Có thể hô mưa gọi gió. Độc bộ thiên hạ. Đưa người ta lên đỉnh cao của võ học.
 
Trang 2 : Cần phải tự cung mới có thể luyện …
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ. Anh ta hạ quyết tâm vung đao tự cung.
Xong việc anh nén đau đọc tiếp bí kíp
 
Trang 3 : .. không tự cung cũng không sao …
Anh ta điên cuồng. Nổi lửa lên đốt ngay quyển bí kíp.
Khi sách cháy gần hết. Trang cuối quyển bí kíp bay ra ,chàng trai đưa mắt nhìn
 
Trang cuối : Nếu đã tự cung thì sau khi luyện thành bí kíp của quý sẽ mọc lại …

Luật lệ hà khắc

Một khách bộ hành đang lảo đảo bước đi trên sa mạc, ông ta khát nước khủng khiếp, lúc ấy ông ta chợt trông thấy lờ mờ đằng xa một người bán hàng rong già, trên cái bàn trước mặt ông ta đầy những cà vạt để bán.
 
Người khách mệt mỏi hỏi:
 
- Xin làm ơn cho tôi ít nước, tôi chết khát mất.
 
- Tôi không có nước, nhưng tại sao anh không mua một cái cà vạt nhỉ?
 
- Tôi không muốn cà vạt, đồ ngốc, tôi cần nước uống - người khách gào lên.
 
- Ðược rồi, cách đây 5 dặm, trên ngọn đồi kia, ở đó có một khách sạn. Ði đường kia, ở đó họ sẽ cho anh bao nhiêu nước cũng được.
 
Người khách cảm ơn và lê bước về phía ngọn đồi. Ba giờ sau ông ta quay trở lại chỗ cũ.
 
Người bán hàng rong liền hỏi:
 
- Tôi chỉ cho ông rồi mà, khoảng 5 dặm ở ngọn đồi đàng kia. Ông không tìm thấy khách sạn à?
 
- Thấy rồi, tôi thấy nó rồi. Nhưng họ không cho tôi vào nếu tôi không đeo cà vạt !!! - người khách thều thào.

Hiểu phụ nữ

Một người đàn ông đang đi dạo trên bãi biển, tình cờ thấy một cái lọ. Người đàn ông này nhìn quanh nhưng không thấy ai cả bèn mở nắp lọ ra. Từ trong lọ một vị thần xuất hiện và cảm ơn người đàn ông nọ vì nhờ ông mà vị thần này đã được thoát ra ngoài.
 
Vị thần nói, "Ðể đáp lại lòng tốt của ông tôi sẽ ban cho ông một điều ước, nhưng chỉ một mà thôi nhé". Sau một phút suy nghĩ, người đàn ông nọ nói "Trước giờ tôi luôn luôn ao ước đến đảo Hawaii một chuyến nhưng tôi đã không thể, tôi sợ đi máy bay và thuyền lắm vì nó làm cho tôi mệt và sợ hãi. Vì thế tôi mong sao có được một con đường đi từ đây đến Hawaii."
 
Sau vài phút suy nghĩ, vị thần này nói "Không, tôi nghĩ là tôi không thể làm được điều đó, tôi chỉ nghĩ đến tất cả những công việc liên quan với những cái cột chống đỡ cái đường cao tốc và để chạm tới đáy đại dương thì cái cột này phải dài bao nhiêu. Nghĩ về tất cả những vỉa hè mà mà sẽ cần đến. Không, điều đó đã yêu cầu quá nhiều."
 
Người đàn ông suy nghĩ một phút rồi nói tiếp với vị thần, "Có một điều khác mà tôi luôn luôn mong ước. Tôi ao ước có thể hiểu được phụ nữ. Vậy thì làm gì để họ cười và làm gì để họ có thể khóc, tại sao tính khí của họ lại thất thường như thế, tại sao đối với họ lại quá khó để hòa thuận với họ? Điều cơ bản là cái gì làm cho họ biểu hiện như thế?"
 
Vị thần này đắn đo một lúc rồi nói "Như thế, ông muốn con đường đến Hawaii hai làn hay bốn làn xe?"

Không cần nói dối

Sau khi nghe lời cáo giác của cảnh sát trưởng, quan tòa nghiêm mặt hỏi linh mục: Mỗi tuần một lần, giáo sĩ Do Thái nọ thường rủ một linh mục và một mục sư tới chỗ mình chơi đánh bài ăn tiền. Không may cho họ, viên cảnh sát trưởng nổi tiếng nghiêm khắc của thị trấn bắt gặp và đưa cả ba ra tòa án địa phương.
- Thưa Cha, Cha có thừa nhận mình đã đánh bạc không?
 
Linh mục nhìn lên trời, thì thầm:
- Xin Chúa tha thứ cho con!
 
Rồi ông quay sang quan tòa, nói lớn:
- Không! Thưa ngài, tôi không hề đánh bạc.
 
Quan tòa lại hỏi mục sư:
- Còn Cha, Cha có thừa nhận mình đã đánh bạc không?
 
Mục sư lặp lại hành động của linh mục rồi quả quyết:
- Không! Thưa ngài, tôi không hề chạm tay vào lá bài.
 
Quan tòa quay sang nghi phạm cuối cùng:
- Giáo sĩ, có phải ngài bị bắt quả tang đang đánh bạc không?
 
Giáo sĩ Do Thái tỏ vẻ ngạc nhiên:
- Đánh bạc ấy à? Với ai cơ chứ?

Chơi dại

Ba cô thư ký trò chuyện với nhau về việc mình đã chơi khăm sếp như thế nào.
 
Cô thứ nhất:
- Một hôm tớ dùng băng dính dán hết các ngăn kéo của sếp lại. Thế là khi cần mở ngăn kéo, sếp bực tức quát um cả lên.
 
Cô thứ hai:
- Một lần lục trong ngăn kéo của sếp có mấy bọc bao cao su, tớ liền lấy kim chọc thủng tất cả, xong để lại nguyên trong ngăn kéo cho sếp.
 
Cô thứ ba nghe đến đây mặt tái mét, không nói được gì và ngất xỉu.