Thế mới là kinh doanh

Ông bố nói chuyện với cậu con trai sắp đến tuổi lấy vợ: - Con à, bố đã chọn cho con người vợ tương lai - Không, con chỉ lấy người mình yêu thôi - Nhưng vợ con là con gái của Bill Gates - À nếu vậy thì khác… Ông bố đi gặp ngài tổng thống Bush: - Con trai tôi muốn làm bộ trưởng bộ quốc phòng - Ông điên rồi, con trai ông là cái quái gì cơ chứ - Nó là con rể của Bill Gates. - À nếu vậy thì khác… Rồi ông bố đến gặp ngài Bill Gates: - Con trai tôi muốn lấy con gái ngài làm vợ - Con gái ta chỉ lấy những kẻ xứng tầm thôi. - Con trai tôi là bộ trưởng bộ quốc phòng đấy. - À nếu vậy thì khác… Người ta làm kinh doanh là như vậy đấy.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 771
  3. Tags: cong viec, tong hop

Ý của tác giả

Các thầy cô dạy văn của bạn có chắc là điều họ nghĩ là ý của tác giả khi ổng viết cái đó không? Ai mà biết được.
Ví dụ khi tác giả viết: “Cái rèm màu xanh.”
Điều thầy cô nghĩ: “Cái rèm thể hiện nỗi buồn mênh mang và sự bất lực của ông trong hoàn cảnh đó.”
Ý của tác giả: “Cái rèm xanh vãi.”

Nửa đêm mất bao cao su

Nửa đêm, chuông điện thoại để bàn của ông bác sĩ nọ reo ầm ĩ. Nhấc máy lên, ông nghe giọng nói hốt hoảng của một khách hàng quen:
 
- Alô, bác sĩ ơi! Ông đến ngay nhà tôi đi, thằng con trai 3 tuổi của tôi lỡ nuốt cái bao cao su vào bụng rồi.
 
- Được rồi, tôi đến ngay.
 
Bác sĩ vơ vội hộp y cụ và chuẩn bị ra khỏi cửa nhà, đột nhiên chuông điện thoại lại vang lên. Vẫn giọng nói khi nãy:
 
- Thôi không cần nữa bác sĩ ạ.
 
- Tình hình ổn rồi phải không?
 
- Vâng! Tôi đã... kiếm được cái khác rồi.
 
- !??

Tội lỗi

Một cha xứ tâu với cha bề trên:
- Thưa đức cha tôi đã chửi bậy.
- Thế làm sao mà chửi?
- Tôi đi đánh gôn
- Vì thế mà chửi à?
- Không, tôi đánh 1 cú rất đẹp. Nhưng tự nhiên bóng trúng phải con chim.
- Vì thế mà chửi à?
- Không, quả bóng bắn sang hướng khác, đập vào tảng đá.
- Vì thế mà chửi à?
- Không, quả bóng đập vào tảng đá, lăn đến cách lỗ 1cm thì dừng lại.
- Ô, #%&*^$!?

Suy luận

Suy luận
Hai người đàn ông đi ngược chiều gặp nhau, một người hỏi:
- Anh có thấy…?
- Anh bị mất chiếc dép phải không ?
- Phải !
- Dép da ?
- Phải, đúng vậy.
- Và không được mới lắm ?
- Đúng rồi !
- Màu đen chứ gì ?
- Vâng !
- Chiếc dép của chân trái ?
- Chính xác! Ông thấy nó phải không, vui lòng cho tôi xin lại đi …
- Ồ không, tôi không thấy nó đâu cả !
- Thế sao ông biết rõ ràng chiếc dép tôi mất như vậy ?
- Tôi nhìn vào chiếc dép còn lại ông đang mang.

Tựa của một cuốn sách

Trong chuyến bay đến Viễn Đông. Hai du khách đang cùng nhau trò chuyện.
 
- Ông thường đi đến Trung Quốc chứ?
 
- Không, đây là lần đầu tiên.
 
- Cho tôi tò mò một chút, vì sao ông lại đến đó?
 
- À ! Do tôi đang thu thập tư liệu để viết một cuốn sách về đất nước này.
 
- Ồ! Thật tuyệt quá, ông ở lại đó có lâu không?
 
- Ba ngày thôi.
 
- Vậy cuốn sách của ông sẽ có tựa là gì?
 
- "Trung Quốc, hôm qua, hôm nay và ngày mai!".