Ai làm việc nấy

Buổi sáng, cô vợ gọi điện đến cơ quan cho chồng: - Xe máy của em không nổ được. Anh có thể về nhà và sửa cho em được không? - Cô nghĩ tôi là ai vậy? Tôi không phải thợ sửa xe máy. Một lúc sau, cô vợ lại gọi đến: - Anh có thể về nhà được không? Đầu video nhà mình tự nhiên lại bị hỏng. - Cô nghĩ tôi là ai? Tôi không phải là thợ chữa tivi, video. Đến buổi trưa, anh chồng lại nhận được cú điện thoại nữa của cô vợ phàn nàn về cái cửa bị kẹt không khoá được. Và lần này anh ta gào lên: - Cô nghĩ tôi là ai vậy? Tôi không phải là thợ mộc. Buổi tối, anh ta đi làm về. Cô vợ kể lại rằng đã nhờ ông hàng xóm chữa giúp tất cả. Anh chồng hỏi: - Thế sau khi chữa xong ông ta có đòi công sá gì không? - Ông ta đề nghị rằng hoặc là em nấu cho ông ấy một bữa ăn, hoặc là “chiều” ông ta một tí. - Thế em đã nấu cho ông ấy ăn món gì? – Anh chồng nhẹ nhàng hỏi. Lần này thì đến cô vợ tỏ ra giận dữ: - Anh nghĩ tôi là ai vậy? Tôi không phải là đầu bếp.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 863
  3. Tags: vo chong

Công dụng của dưa

Tôi đi chợ vô tình đứng sau ba cô gái xếp hàng mua dưa chuột, và nghe ba cô nói:
- Bác chọn cho cháu quả mập và tròn.
- Chọn cho cháu quả dài và có gai.
- Cháu mua về đắp mặt,bác lấy loại nào cũng đuợc!

Chó nhà ai thế này?

Một bà đang lái xe qua vùng nông thôn, nhìn thấy ở phía trước một ông cụ và một con chó theo sau. Khi chiếc xe đến gần bổng dưng con chó vọt qua đường. Con chó bị ô tô va vào và chết liền tại chỗ. Bà cho xe ngừng lại ngay và tiến lại gần ông cụ.
 
- Tôi lấy làm tiếc là sự việc đã xảy ra như vậy - Bà ta nói - Liệu hai bảng có dàn xếp xong không?
 
Ông cụ trả lời: “À được”. Rồi cụ bỏ tiền vào túi khi chiếc xe đã biến đi xa và nhìn xuống con vật đã chết.
 
- Không biết chó của ai đấy nhỉ? - Ông cụ lẩm bẩm.

anh của ngày hôm nay

Ai ngờ, lòng tự ái của anh quá lớn, anh vùng dậy, giận dỗi, nói mà như gào thét: “Con biết rồi! Con hiểu rồi! Bố mẹ xấu hổ vì có thằng con vô tích sự như con đúng không? Được! Con sẽ đi cho bố mẹ hài lòng! Con sẽ lên thành phố kiếm tiền, lập nghiệp! Hôm nay con ra đi với hai bàn tay trắng, không một xu dính túi, nhưng ngày con trở về, con thề sẽ làm cho bố mẹ nở mày nở mặt! Bố mẹ cứ chờ xem!”. Dứt lời, anh lạnh lùng cắm đầu chạy thẳng. Bố mẹ đuổi theo anh nhưng không kịp. Rồi họ tự trấn an nhau rằng chắc anh chỉ qua nhà bạn ở vài ngày, hết giận, anh sẽ về…
 
Nhưng không, anh đi thật, biệt tăm mấy năm trời, không tin, không tức, để cha mẹ anh ở nhà chờ đợi mỏi mòn và đày đọa nhau trong nỗi ân hận dày vò…
 
Sáng nay, một chiếc xe hơi mới coóng rì rì rẽ vào ngõ nhà anh rồi đỗ xịch ngay giữa sân. Cha mẹ anh ở trong nhà lập tức lao ra, bà con láng giềng thấy thế cũng ùa tới. Cửa xe hơi mở chầm chậm, anh lịch lãm bước ra, tất cả như vỡ òa! Anh đã trở về, trở về thật rồi! Cha mẹ nhào tới, ôm anh thật chặt, nước mắt nhạt nhòa! Anh cũng khóc, cũng nấc lên nghẹn ngào, nhưng giọng vẫn cố thều thào: “Bố mẹ trả tiền taxi giúp con! Con chả có xu nào!”.

Đi đâu

Ông bố hỏi con trai: "Con thương ba hay thương mẹ hơn?".
 
- Thương cả 2 người ạ.
 
Ông bố không cam lòng, vặn hỏi tiếp:
 
- Nếu ba đi Mỹ còn mẹ đi Pháp, con sẽ đi đâu?
 
- Con đi Pháp.
 
- Vì sao ?
 
- Vì Pháp đẹp ạ.
 
- Thế nếu ba đi Pháp, mẹ đi Mỹ con sẽ đi đâu?
 
- Đi Mỹ.
 
- Vì sao ?
 
- Vì Pháp đã đi rồi.

Người giúp việc dễ bảo

Hai ông bà già nọ có một cánh đồng rất rộng lớn. Sau khi ông qua đời, bà không đảm đương được công việc đồng áng bèn thuê người giúp việc. Để tránh điều tiếng không hay, bà chọn một anh chàng đồng tính luyến ái.
 
Sau một vụ mùa bội thu, bà chủ nhà rất hài lòng, bèn mở tiệc chiêu đãi tại một nhà hàng trong thị trấn. Dự tiệc có cả khách của bà và bạn bè của người giúp việc.
 
Tiệc tàn, bà chủ nhà về nhà chờ rất lâu mới thấy người giúp việc trở lại. Bà gọi anh ta vào phòng, dằn giọng nói:
 
- Tôi là chủ của cậu. Vì vậy, cậu phải thực hiện mọi yêu cầu của tôi, phải không?
 
- Vâng! - Người giúp việc đáp.
 
- Vậy thì, cởi giày của tôi ra!
 
Người giúp việc cung cúc nghe lời.
 
- Cởi nốt tất nữa!
 
Anh ta lại làm theo.
 
- Cởi váy tôi ra!
 
Người giúp việc ngoan ngoãn vâng lệnh.
 
- Cởi cả nịt ngực nữa!
 
Anh chàng nghe lời không chút phản kháng.
 
- Cởi nốt quần lót của tôi ra!
 
Mệnh lệnh lập tức được tuân theo.
 
Cuối cùng, bà chủ nói:
 
- Lần sau, cậu mà còn mặc quần áo của tôi đi ra khỏi cái nhà này là tôi đuổi việc cậu ngay lập tức. Nghe chưa?