Không mất đi đâu được

Một gã trông bơ phờ tạt vào quán rượu hỏi: - Tối hôm qua tôi ở đây phải không? - Đúng đấy! - Tôi tiêu hết bao nhiêu tiền? - Khoảng 80 bảng. - Ơn Chúa! Thế mà tôi cứ nghĩ là đánh rơi đâu mất số tiền đó.
  1. Ngày đăng: 29/01/2016
  2. Lượt xem: 666
  3. Tags: tong hop

Hưởng thụ

Có một ông cụ 60 tuổi nọ sau bao nhiêu năm cống hiến sức khỏe cho công việc và sự nghiệp đến khi về già ông tích cóp được 1 số tiền kha khá, ông quyết định đi Thailand để du lịch vì ông ta nghe nói bên đó mấy vụ “vui vẻ, tươi mát” rất nhìu, ông muốn thử 1 lần cho biết 1 chút vị với đời.
 
Sau khi xuống sân bay ông ở khách sạn nọ, ông ta liền hỏi anh bồi khu vực nào có vui vẻ tươi mát, anh bồi chỉ dẫn ông tận tình.
 
Buồi tối ông lên đồ láng coóng đi ra vực đó. Ông thấy 1 ngã ba trên có 2 tấm bảng chỉ về 2 hướng. Một tấm ghi là: “Dành cho người nhiều tiền”, tấm còn lại ghi: “Dành cho người ít tiền”.
 
Ông lão nghĩ : “Thôi, mình gom góp có chút ít tiền thì nên đi vào đường dành cho người ít tiền vậy”.
 
Ông cắm cúi đi đến cuối đường lại gặp một ngã ba trên đó có 2 tấm bảng chỉ về 2 hướng. Một tấm ghi: “Dành cho người trẻ” tấm còn lại ghi : “Dành cho người già”. Thế là ông lại lọ mọ quẹo vào đường dành cho người già cắm cúi đi.
 
Ði đến cuối đường ông lại gặp một ngã ba trên có 2 tấm bảng. Một tấm ghi là: “Dành cho người đẹp” tấm còn lại “Dành cho người xấu” ông bụng bảo dạ: “mình 60 rồi còn đẹp cái gì nữa chứ”, thế là ông đành quẹo vào đường dành cho người xấu, vừa đi ông vừa tự động viên mình: “Sắp được hưởng sung sướng rồi ráng lên”.
 
Ði đến cuối đường này ông lại nhìn thấy một ngã ba trên lại có 2 tấm bảng rẽ ra 2 hướng. Một tấm ghi: “Dành cho người dẻo dai và nhìu xí quách” tấm còn lại ghi: “Dành cho người hết xí quách”. Ông tự nghĩ: “Mình già ruì làm gì còn xí quách nữa , mình chỉ ráng đi để tận hưởng chút lạc thú cuối đời cho biết với người ta thôi mà” thế là ông rẽ vào con đường thứ 2.
 
Ông lụm cụm xiêu vẹo bước đi một cách khó nhọc trên con đường với bao suy nghĩ tưởng tượng ra cảnh vui thú……. nhưng khi đến cuối đường ông nhìn thấy chỉ một tấm bảng treo thật cao. Ông bèn ráng kiếm vật để kê lên nhìn cho rõ bảng ghi chỉ dẩn gì tiếp theo.
 
“Ít tiền,già lão, xấu trai, lại còn hết xí quách nữa, thôi quay về nhà đi cha”.

Nhận lỗi

Ông bố giận dữ hỏi ba đứa con trai:
 
- Thú thật đi, ban nãy đứa nào đứng trên kia đổ bô thẳng xuống sông?
 
Ba đứa im lặng. Ông bố tiếp:
 
- Chúng bay hãy nhớ lại chuyện ông Washington và cây anh đào. Bấy giờ, Washington cũng trạc tuổi chúng mày trót dại chặt cây anh đào, nhưng đã thú thật với ông bố. Điều đó khiến bố ông ta rất tự hào.
 
Nghe vậy, thằng bé thứ nhất liền thú nhận. Ông bố thở dài rồi cầm roi lên chuẩn bị vụt cho nó vài roi.
 
- Bố! – Thằng bé phản đối – Bố vừa kể chuyện Washington nhận lỗi thì được ông bố tha cơ mà!
 
- Đúng vậy, nhưng khi Washington chặt cây thì bố ông ta không ở trên cây.

Viết tránh

Một phóng viên mới vào nghề tại một tạp chí ở một thị trấn nhỏ, và đang trong thời gian thử việc. Anh ta đi khắp nơi trong thị trấn và cuối cùng cũng tìm được một bản tin để làm bài viết cho mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ngực”.
 
Khi đọc bài của anh, chủ but tức giận nói: “Đây là một tờ báo có van hóa. Chúng ta không sử dụng từ ngữ có kiểu “ngực” hay cái gì đó đại loại như vậy vào đây. Bây giờ hãy quay về và nghĩ một cái gì đó thích hợp hơn!”
 
Người phóng viên trẻ về suy nghĩ rất lâu mà vẫn không thể tìm ra. Cuối cùng anh đưa cho chủ bút bài viết của mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ( . ) ( . )

Đo tinh trùng

Một ông lão đi đến bệnh viện để bác sĩ đo số lượng tinh trùng. Bác sĩ đưa ông một cái chai nhỏ và dặn: “Ông mang chai này về nhà và ngày mai trở lại với mẫu thử tinh dịch”
 
Ngày hôm sau, ông lão 85 tuổi trở lại với cái chai trống không. Ngạc nhiên, bác sĩ hỏi: “Sau ông không mang mẫu thử đến đây?”
 
Ông lão trả lời: “Chuyện là như vậy nè bác sĩ. Đầu tiên, tôi thử bằng tay trái của mình, nhưng cũng ko được. Sau đó tôi lại dùng đến tay phải nhưng cũng ko khá hơn. Rồi tôi lại nhờ vợ tôi giúp đỡ. Bà ấy dùng tay phải lẫn tay trái cũng đều ko được gì. Đến nỗi bà ấy phải dùng miệng, nhưng mà ngay khi bà ấy gãy cả răng cũng ko có gì xảy ra. Thậm chí tôi còn nhờ bà hàng xóm kế bên sang giúp đỡ. Bà ấy cũng dùng cả hai tay, rồi đến kẹp giữa hai chân mà kết quả cũng vậy.”
 
Bác sĩ ngạc nhiên: “Ông nhờ cả hàng xóm nữa à?”
 
“UH, dù cho chúng tôi có cố gắng thế nào, tôi cũng ko mở được cái nút chai”

Thi gan dạ

Cuộc thi gan có 3 người : 1 Nhật , 1 Mỹ , 1 Việt Nam tham gia .
Người Nhật bước lên rồi bất ngờ rút dao mổ bụng mình lôi ra bộ lòng . Một số người sợ đến ngất xỉu.
Người Mỹ lấy súng lục bắn nát đầu mình ,óc văng tung tóe . Một số người ngất xỉu nữa . 
Đến người Việt Nam, 2 ông Việt Nam đi dép tổ ong vác 1 quả bom ra sân khấu ngồi cưa, tất cả chạy mất dép và Việt Nam thắng.