Có biết là ai không

Mấy anh chàng tán gẫu với nhau. Một người hỏi: - Các cậu có biết Gutenberg là ai không? - Không – những người khác đáp. - Nếu chịu khó đi học buổi tối như tớ, các cậu sẽ biết Gutenberg là người đã sáng chế ra máy in. Còn Parmentier, các cậu có biết là ai không? - Không – những người khác đáp. - Nếu đi học buổi tối, các cậu sẽ biết Parmentier là người đã tìm ra khoai tây. Không chịu đi học buổi tối, các cậu sẽ ngu dốt suốt đời. Nghe vậy, một người bực tức nói: - Được rồi, chúng tớ không biết Gutenberg và Parmentier. Nhưng cậu, cậu có biết Totoche là ai không? - Không. - Thế này nhé, Totoche là thằng cha vẫn đến với vợ cậu trong lúc cậu đi học buổi tối…
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 897
  3. Tags: vo chong

Chỉ có vợ mới thế!

Đó là một đêm thật khủng khiếp. Gió thổi cắt da, tuyết rơi dày đặc... Đường phố vắng tanh. Ông chủ tiệm bánh chuẩn bị đóng cửa thì một người đàn ông nhỏ bé lách vào. Ông ta mặc áo ấm, áo mưa, khăn choàng, nhưng vẫn bị ướt lóp ngóp.
 
- Bán cho tôi hai cái bánh cốm.
 
- Chỉ hai cái thôi à? - Ông chủ tiệm ngạc nhiên.
 
- Ừ, hai thôi. Một cho tôi và một cho Sherry.
 
- Sherry là vợ ông à?
 
- Chớ anh nói ai? - Người đàn ông gắt gỏng - Chẳng lẽ mẹ tôi lại bắt tôi ra đường trong một đêm như thế này à?

Người giúp việc dễ bảo

Hai ông bà già nọ có một cánh đồng rất rộng lớn. Sau khi ông qua đời, bà không đảm đương được công việc đồng áng bèn thuê người giúp việc. Để tránh điều tiếng không hay, bà chọn một anh chàng đồng tính luyến ái.
 
Sau một vụ mùa bội thu, bà chủ nhà rất hài lòng, bèn mở tiệc chiêu đãi tại một nhà hàng trong thị trấn. Dự tiệc có cả khách của bà và bạn bè của người giúp việc.
 
Tiệc tàn, bà chủ nhà về nhà chờ rất lâu mới thấy người giúp việc trở lại. Bà gọi anh ta vào phòng, dằn giọng nói:
 
- Tôi là chủ của cậu. Vì vậy, cậu phải thực hiện mọi yêu cầu của tôi, phải không?
 
- Vâng! - Người giúp việc đáp.
 
- Vậy thì, cởi giày của tôi ra!
 
Người giúp việc cung cúc nghe lời.
 
- Cởi nốt tất nữa!
 
Anh ta lại làm theo.
 
- Cởi váy tôi ra!
 
Người giúp việc ngoan ngoãn vâng lệnh.
 
- Cởi cả nịt ngực nữa!
 
Anh chàng nghe lời không chút phản kháng.
 
- Cởi nốt quần lót của tôi ra!
 
Mệnh lệnh lập tức được tuân theo.
 
Cuối cùng, bà chủ nói:
 
- Lần sau, cậu mà còn mặc quần áo của tôi đi ra khỏi cái nhà này là tôi đuổi việc cậu ngay lập tức. Nghe chưa?

Luật lệ hà khắc

Một khách bộ hành đang lảo đảo bước đi trên sa mạc, ông ta khát nước khủng khiếp, lúc ấy ông ta chợt trông thấy lờ mờ đằng xa một người bán hàng rong già, trên cái bàn trước mặt ông ta đầy những cà vạt để bán.
 
Người khách mệt mỏi hỏi:
 
- Xin làm ơn cho tôi ít nước, tôi chết khát mất.
 
- Tôi không có nước, nhưng tại sao anh không mua một cái cà vạt nhỉ?
 
- Tôi không muốn cà vạt, đồ ngốc, tôi cần nước uống - người khách gào lên.
 
- Ðược rồi, cách đây 5 dặm, trên ngọn đồi kia, ở đó có một khách sạn. Ði đường kia, ở đó họ sẽ cho anh bao nhiêu nước cũng được.
 
Người khách cảm ơn và lê bước về phía ngọn đồi. Ba giờ sau ông ta quay trở lại chỗ cũ.
 
Người bán hàng rong liền hỏi:
 
- Tôi chỉ cho ông rồi mà, khoảng 5 dặm ở ngọn đồi đàng kia. Ông không tìm thấy khách sạn à?
 
- Thấy rồi, tôi thấy nó rồi. Nhưng họ không cho tôi vào nếu tôi không đeo cà vạt !!! - người khách thều thào.

Cũng đã từng sờ vào

1 anh hói suốt ngày bị đồng nghiệp trêu vì cái đầu nhẵn bóng của mình, trong giờ nghỉ, 1 cậu nhân viên trẻ liều lĩnh xoa đầu anh nói:
- Tôi có cảm giác như đang rờ vào cái mông của vờ tôi
Chàng hói sờ lên đầu mình và công nhận:
- Cậu nói đúng! Giống thật

Còn dám đi bác sỹ nữa không?

Bác sỹ hỏi thăm bệnh nhân:
 
- Loại thuốc mà tôi kê cho anh công hiệu chứ?
 
- Ồ, vâng! Cảm ơn bác sỹ đã chạy chữa.
 
- Thực sự công hiệu phải không?
 
- Vâng, thuốc rất tốt bác sỹ à!
 
- Vậy thì tôi phải uống thử xem. Tôi cũng bị đau y hệt như anh.