Hai tên cao bồi Mỹ đứng ngoài đường nhìn vào trong quán. Một tên nói với bạn:
- Mày có nhìn thấy cái thằng đang ngồi sau bàn đang chơi bài kia không ?
- Thằng nào ? Bốn thằng đang chơi bài kia mà.
- Thằng đang đội nón đó.
- Ai chả đội nón đâu.
- Thì cái thằng đang mặc quần jean đấy.
- Thì thằng nào chẳng mặc quần jean cơ chứ.
- Mày không biết à, nó đó... thằng vừa đưa thuốc lá lên môi đấy đấy.
- Tao không biết, cả bốn thằng điều hút thuốc như nhau cả.
- Khốn kiếp, hôm nay mày làm sao ấy. Xem đây, mày sẽ biết ai...
Vừa dứt câu, hắn liền rút súng ra bắn chết ba tên kia, và bảo:
- Đấy, mày thấy rồi chứ, cái thằng còn lại kia kìa.
- Ờ ờ, thấy rồi... Nhưng nó làm sao chứ ?
- Cái thằng ấy hả, đồ chết bầm... tao ghét nó nhất đời.
Đêm trăng thanh gió mát. Anh đang mơ màng trong giấc ngủ. Em đến, nhẹ nhàng như làn gió thoảng. Bóng em lướt nhanh trên tường. Rồi em sà vào lòng anh. Tiếng em nghe thật xa mà cũng thật gần. Bàn tay em khéo léo vuốt ve cơ thể anh làm tim anh gần như tan chảy. Em đưa anh vào thiên đường, nơi anh có cảm giác có cái gì đó đang nhói lên, đi sâu vào tận xương tủy. Để rồi sáng hôm sau thức dậy, vẫn còn dấu vết của em trên cơ thể anh, đỏ hồng, rõ rệt. Đêm nay, anh mong em lại đến, để anh có thể nhào tới ôm em, ghì chặt em bằng hai bàn tay rồi bóp nát...mày, con muỗi chết tiệt!