Sợ bị đánh

Một phụ huynh trình bày với cô giáo: - Thưa cô, con trai tôi sợ bị đánh lắm, nên muốn răn cháu cũng dể - Dể thế nào ạ? - Mỗi lần cháu phạm lỗi cô cứ bợp tai thằng bạn bên cạnh là nó sợ liền hà!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 471
  3. Tags: tong hop, truong hoc

Nhìn trộm

Trong lúc chờ chú rể tắm, cô dâu không có việc gì làm nên mở tủ lấy cái váy ra ướm thử, quay trước quay sau rồi thốt lên thất vọng :
– Ôi trời ơi, sao màu của nó lại thâm thâm xỉn xỉn thế này ?
Chú rể trong phòng giật mình, mặt nóng ran.
– Lại còn nhăn nheo nữa, anh yêu !
Khuôn mặt chú rể chuyển từ đỏ sang tím, giận tê tái không nói được lời nào …
– Xem nào, giời ạ ! Đã thế nó lại còn ngắn tủn, chắc không vừa với em rồi ! – Cô dâu buông lời kết luận
Chú rể không chịu nổi nữa, đạp cửa đánh rầm một cái, tồng ngồng chạy ra khỏi buồng tắm, giọng sừng sộ :
– Cô thật chẳng coi tôi ra cái gì ! Đã bảo khi tôi tắm không được nhìn trộm cơ mà !!!

Xem nốt rồi chữa bệnh sau

Bệnh nhân than phiền với bác sĩ: "Tôi ngủ không ngon giấc, suốt đêm cứ mơ thấy một đàn chuột chơi bóng đá ầm ĩ".
 
- Tối nay, ông uống viên thuốc này, sẽ khỏi thôi!
 
- Để tối mai uống được không ạ?
 
- Sao vậy?
 
- Vì tối nay là trận chung kết của bọn chúng.
 
- !!!!!

Loại suy

Một anh chàng nghe điện thoại. Ðầu dây bên kia là bác sĩ
 
-Về vấn đề thử máu của vợ anh, ông ta nói, do có sự nhầm lẫn về mặt hành chính tôi không thể chắc mẫu máu nào là của vợ anh. Theo như hai mẫu thì cô ta hoặc bị AIDS hoặc bị đau tim nặng.
 
-Thế thì tôi phải làm gì đây? người kia hỏi.
 
-À, tôi đề nghị anh cho cô ta chạy cỡ 10 dặm. Nếu cô ta còn sống sót mà trở về, thì đừng có ngủ với cô ta nữa.

Sự khác biệt của văn hoá

Chiếc du thuyền đang trên hành trình ở Địa Trung Hải, đột nhiên đâm phải đá ngầm. Một vết thủng lớn làm tàu không thể đi tiếp được nữa và có nguy cơ bị chìm. Thuyền trưởng ra lệnh mọi hành khách phải mặc áo phao hoặc đeo phao cứu sinh nhảy xuống biển. Nhưng dù nói thế nào, ngọt nhạt có, hăm dọa có, ông vẫn không thuyết phục được họ. Ông đành để tay thuyền phó lo việc giải quyết đám khách cứng cổ.
10 phút sau quay lại, ông thấy họ đã nhảy hết xuống biển. Rất ngạc nhiên, ông hỏi viên thuyền phó thì anh ta trả lời: “Tôi thuyết phục từng người theo cách riêng hợp với họ.
Với người Đức, tôi nói: “Đây là lệnh, anh phải nhảy!”.
Với người Nga, tôi cổ vũ: “Đó là một hành động cách mạng!”.
Với người Mỹ, tôi bảo: “Này anh, anh đóng bảo hiểm rồi mà!”.
Với người Pháp, tôi nhận xét: “Theo kinh nghiệm của tôi thì ôm phao nhảy xuống nước là một việc rất lãng mạn”.
Với người Anh, tôi nói: “Đây là một môn thể thao thời thượng”
Với người Italy, tôi nói: “Nói thật với anh, cái này đúng ra là bị cấm, nhưng...”.
Còn lại anh chàng Nhật Bản, tôi vỗ vai: “Mọi người nhảy hết cả rồi đấy, ta nhảy đi thôi!”.

Giải pháp

Vào lúc người thuỷ thủ đến thị trấn thì mọi phòng của khách sạn đã kín chỗ.
 
-Ông phải còn phòng nào nữa chứ, anh ta khẩn khoản, hoặc chỉ một cái giường thôi, tôi không cần quan tâm là ở đâu.
 
-À, thực sự là tôi có một phòng đôi mà mới có một người – một anh chàng thuộc lực lượng không quân, người quản lý nói, và anh ta sẽ thấy thoải mái nếu được chia đôi tiền phòng. Nhưng nói thật với anh, anh ta ngáy to đến nỗi những người ngủ cũng phòng hồi trước đó phải phàn nàn rất nhiều. Tôi không chắc lắm là nó có thích hợp cho anh không.
 
-Không vấn đề gì, người lính thuỷ mệt mỏi nói, tôi sẽ lấy nó.
 
Sáng ngày hôm sau anh ta xuống ăn sáng với cặp mắt sáng ngời.
 
-Anh ngủ thế nào rồi? người quản lý hỏi.
 
-Chưa bao giờ tốt hơn thế.
 
Người quản lý rất lấy làm ấn tượng -Không vấn đề gì với anh chàng ngáy to đó ư?
 
-Chả sao cả, tôi làm anh ta phải im miệng ngay, anh chàng kia nói.
 
-Anh làm thế nào? người quản lý hỏi.
 
-Khi tôi vào phòng anh ta đã ở trên giường và ngáy khò khò rồi, anh thuỷ thủ giải thích, tôi đến gần, hôn một cái vào má anh ta và nói ‘Ngủ ngon nha, cưng’, và anh ta ngồi dậy cả đêm để trông chừng tôi.