Giao nhiệm vụ theo sở thích

Trung đội tập hợp, chuẩn uý trực ban ra lệnh: - Binh sĩ nào yêu âm nhạc bước ra phía trước! Sáu chiến sĩ trong đội hình hăm hở bước ra: - Thưa chuẩn uý, chúng tôi cần chơi bài gì ạ? - Không chơi bời gì sất! Hãy khuân chiếc đàn piano sang câu lạc bộ sĩ quan ở… bên kia sườn núi!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 863
  3. Tags: tong hop

Nhưng còn có thể là…

Trong giờ học, cô giáo muốn phát triển trí tưởng tượng và khả năng cảm nhận của học sinh, cô đưa ra mấy câu hỏi như sau:
 
- Các con hãy nghĩ xem, cái gì màu xám và rất là cứng?
 
- Bê tông ạ!
 
Cô giáo:
 
- Giỏi quá. Nhưng mà nó còn có thể là nhựa đường nữa, thế còn cái gì màu vàng, và ở trên cánh đồng?
 
- Con bò ạ!
 
- Đúng rồi! Nhưng còn có thể là đống rơm nữa,
 
Bé Johnny giơ tay:
 
- Cô ơi, em cũng muốn ra đề!
 
Cô giáo cười hạnh phúc khi thấy học trò của mình bắt đầu hứng thú:
 
- Em thử nói đi!
 
- Thế cái gì trước khi cô cho vào miệng thì nó cứng, thẳng và khô ráo, còn sau khi ra khỏi miệng thì nó mềm nhũn, cong queo và ướt nhem?
 
Cô giáo đứng phắt dậy, mặt đỏ bừng, tiến thẳng đến tát rất kêu vào mặt Johnny.
 
Johnny xoa xoa má:
 
- Đúng rồi. Nhưng nó còn có thể là kẹo cao su nữa

Vùng đất hoang sơ

Một nhà thám hiểm vừa phát hiện ra một vùng đất mới, trên đường thăm dò, ông gặp một cậu bé bản địa. 
Nhà thám hiểm đưa cho cậu ta xem chiếc máy chữ và một hộp diêm. Nhìn thấy mấy thứ đó, cậu bé tỏ ra rất ngạc nhiên. 
“Đây đúng là một vùng đất hoang sơ nhất trên thế giới, không còn nghi ngờ gì nữa!” - Nhà thiếm hiểm nghĩ thầm. 
Đến lúc này thì cậu bé lên tiếng: “Thưa ngài , mặc dù cháu chẳng hiểu ngài định làm gì với mấy thứ đó, nhưng cháu muốn biết cháu đi được chưa ạ. Cháu cần phải vào cửa hàng Internet để chat ngay bây giờ!”

Lời cầu hôn ngọt ngào nhất

Chàng quì xuống nâng tay nàng lên, mắt mờ... đi vì đắm đuối:
 
- Em có muốn sau này em chết đi, tên em nằm trong gia phả nhà anh không?

Ai làm việc nấy

Buổi sáng, cô vợ gọi điện đến cơ quan cho chồng:
 
- Xe máy của em không nổ được. Anh có thể về nhà và sửa cho em được không?
 
- Cô nghĩ tôi là ai vậy? Tôi không phải thợ sửa xe máy.
 
Một lúc sau, cô vợ lại gọi đến:
 
- Anh có thể về nhà được không? Đầu video nhà mình tự nhiên lại bị hỏng.
 
- Cô nghĩ tôi là ai? Tôi không phải là thợ chữa tivi, video.
 
Đến buổi trưa, anh chồng lại nhận được cú điện thoại nữa của cô vợ phàn nàn về cái cửa bị kẹt không khoá được. Và lần này anh ta gào lên:
 
- Cô nghĩ tôi là ai vậy? Tôi không phải là thợ mộc.
 
Buổi tối, anh ta đi làm về. Cô vợ kể lại rằng đã nhờ ông hàng xóm chữa giúp tất cả. Anh chồng hỏi:
 
- Thế sau khi chữa xong ông ta có đòi công sá gì không?
 
- Ông ta đề nghị rằng hoặc là em nấu cho ông ấy một bữa ăn, hoặc là “chiều” ông ta một tí.
 
- Thế em đã nấu cho ông ấy ăn món gì? – Anh chồng nhẹ nhàng hỏi.
 
Lần này thì đến cô vợ tỏ ra giận dữ:
 
- Anh nghĩ tôi là ai vậy? Tôi không phải là đầu bếp.

Chuyện về người Do Thái và một người ngoại đạo trên tàu

Có một người Do Thái và một người ngoại đạo đi cùng trên một chuyến tàu. Khi kẻ ngoại đạo bổng nhiên hỏi người Do Thái, "Sao mà người Do Thái các anh thông minh thế? Bí quyết là gì vậy?"
 
Người Do Thái trả lời ngay, "Đó là vì chúng tôi ăn đầu cá."
 
"Thật vậy hả?" Kẻ ngoại đạo kinh ngạc thốt lên. "Thế tôi có thể tìm đầu cá ở đâu được?"
 
"Ồ, thật tình cờ là bữa trưa nay tôi lại mang cá đi." Người Do Thái lấy một con cá từ trong túi ra và đặt nó lên bàn.
 
"Ông có muốn bán cho tôi nguyên cái đầu thôi không?" kẻ ngoại đạo hỏi.
 
"Dĩ nhiên rồi, chỉ cần đưa tôi hau mươi rúp thôi."
 
Kẻ ngoại đạo trả tiền và bắt đầu ăn cái đầu cá. Vài phút sau, khi kẻ ngoại đạo đã ăn xong cái đầu cá và đang liếm ngón tay, anh ta quay qua người Do Thái và nói, "Thế quái nào mà tôi phải trả những hai mươi rúp cho cái đầu trong cả con cá chỉ mới mười lăm rúp?"
 
Người Do Thái mỉm cười và trả lời, "Đấy, anh thấy chưa, đầu cá bắt đầu có tác dụng rồi đấy."