Giao nhiệm vụ theo sở thích

Trung đội tập hợp, chuẩn uý trực ban ra lệnh: - Binh sĩ nào yêu âm nhạc bước ra phía trước! Sáu chiến sĩ trong đội hình hăm hở bước ra: - Thưa chuẩn uý, chúng tôi cần chơi bài gì ạ? - Không chơi bời gì sất! Hãy khuân chiếc đàn piano sang câu lạc bộ sĩ quan ở… bên kia sườn núi!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 761
  3. Tags: tong hop

Bóp méo sự thật

Trong công viên, một đôi trai gái đang tâm sự.
Cô gái: Em tính đi giải phẫu nâng ngực? Ý anh sao?
Chàng trai: Em phải tôn trọng sự thật chứ, dù cho sự thật thế nào đi chăng nữa..
Một lát sau..
Cô gái: Anh thôi đi, sao cứ bóp méo sự thật mãi thế?

Khó cứu

Hai chiếc xe máy đâm sầm vào nhau, tài xế văng ra mỗi người một góc, bất tỉnh.
Người đi đường thấy vậy bèn vực một người dậy, trấn an:
– Ông bị thương nặng rồi, nhưng yên tâm, tôi sẽ đưa ông tới nhà bác sĩ. Chỉ cách đây 50 mét thôi.
– Ôi, đó chính là tôi đấy – nạn nhân thều thào.
– Không sao, đầu đường bên kia cũng có một bác sĩ rất giỏi.
– Ông ấy nằm ngay kia kìa.

Hỏi mãi thế

Ðồn rằng có một lần vua ngự tuần ra Thanh Hóa. Nghe nói con cháu Trạng Quỳnh vẫn còn, vua bèn cho đòi đến. Xiển vâng lệnh tới hầu. Vua hỏi:
- Trước khi Trạng chết có trối trăng lại điều chi không?
Xiển đáp: – Dạ có ạ!
Vua bảo: – Thế nhà ngươi hãy thuật lại lời Trạng trối trăng cho ta nghe.
- Dạ tâu Hoàng thượng, cố tôi trước khi từ trần chỉ trối lại có một câu thôi ạ!
- Một câu cũng được, cứ nói ta nghe.
- Dạ, nhưng tôi không dám nói ạ!
- Tại sao!
- Dạ, nói ra sợ Hoàng thượng không được vui lòng.
- Ðược cứ nói, dù câu nói ấy thế nào ta vẫn không bắt tội.
Xiển năm bảy lần từ chối, vua năm bảy lần gặng hỏi, sau cùng Xiển mới thưa:
- Dạ, tâu Hoàng thượng, ông tôi kể lại rằng: “Trước khi cố tôi nhắm mắt, con cháu xúm xít quanh giường hỏi cố tôi có dặn con cháu điều chi không. Nhưng cố tôi không trả lời. Con cháu không yên tâm, cứ gặng hỏi mãi, cố tôi chỉ quát lên một câu: “Hỏi cái mả cha bay hay sao mà hỏi mãi thế?”, rồi tắt thở.

Thần đồng lên tiếng

 
Một cậu bé thần đồng vừa mới sinh ra đã biết nói. Nó nhìn quanh trong nhà hộ sinh và thấy một người đàn ông mặc áo blue trắng. Đứa bé hỏi: "Ông là bác sĩ của con?".
 
- Đúng rồi bé con ạ! - Bác sĩ trả lời
 
- Cảm ơn bác sĩ đã chăm sóc cho mẹ con lúc sinh con ra
 
Rồi nó nhìn ra bên trái, thấy một người phụ nữ đang mỉm cười.
 
- Người là mẹ của con phải không?
 
- Đúng thế con trai của ta.
 
- Cảm ơn mẹ đã chăm sóc cho con khi còn ở trong bụng mẹ.
 
Và cuối cùng nó nhìn thấy một người đàn ông đang phờ phạc, nhưng trông vẫn rất hồ hởi
 
- Người là cha của con?
 
- Phải, phải!
 
Nó ra hiệu cho ông này ngồi xuống bên cạnh, rồi lấy ngón tay chọc vào đầu ông này nhiều lần, gằn giọng tức tối:
 
- Thế nào, ông có thấy khó chịu không hả?

 


Tại sao?

A: Mày biết con gì hay hỏi “tại sao?” không?
B: Không.
A: À, để tao nói cho, là con bò đó
B: Ủa? Tao tưởng là con heo chứ
A: Tại sao?