Phong cách

Người Tây: - Ăn chậm, đi lẹ, hôn công khai, tè lén. Người Việt: - Ăn lẹ, đi chậm, hôn lén, tè công khai. Người Tây: - Họp bàn thì tranh luận, ra làm thì nhất trí. Người Việt: - Họp bàn thì nhất trí, ra làm thì tranh luận
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 762
  3. Tags: van hoa

Hỏi mãi thế

Ðồn rằng có một lần vua ngự tuần ra Thanh Hóa. Nghe nói con cháu Trạng Quỳnh vẫn còn, vua bèn cho đòi đến. Xiển vâng lệnh tới hầu. Vua hỏi:
- Trước khi Trạng chết có trối trăng lại điều chi không?
Xiển đáp: – Dạ có ạ!
Vua bảo: – Thế nhà ngươi hãy thuật lại lời Trạng trối trăng cho ta nghe.
- Dạ tâu Hoàng thượng, cố tôi trước khi từ trần chỉ trối lại có một câu thôi ạ!
- Một câu cũng được, cứ nói ta nghe.
- Dạ, nhưng tôi không dám nói ạ!
- Tại sao!
- Dạ, nói ra sợ Hoàng thượng không được vui lòng.
- Ðược cứ nói, dù câu nói ấy thế nào ta vẫn không bắt tội.
Xiển năm bảy lần từ chối, vua năm bảy lần gặng hỏi, sau cùng Xiển mới thưa:
- Dạ, tâu Hoàng thượng, ông tôi kể lại rằng: “Trước khi cố tôi nhắm mắt, con cháu xúm xít quanh giường hỏi cố tôi có dặn con cháu điều chi không. Nhưng cố tôi không trả lời. Con cháu không yên tâm, cứ gặng hỏi mãi, cố tôi chỉ quát lên một câu: “Hỏi cái mả cha bay hay sao mà hỏi mãi thế?”, rồi tắt thở.

Hiểu phụ nữ

Một người đàn ông đang đi dạo trên bãi biển, tình cờ thấy một cái lọ. Người đàn ông này nhìn quanh nhưng không thấy ai cả bèn mở nắp lọ ra. Từ trong lọ một vị thần xuất hiện và cảm ơn người đàn ông nọ vì nhờ ông mà vị thần này đã được thoát ra ngoài.
 
Vị thần nói, "Ðể đáp lại lòng tốt của ông tôi sẽ ban cho ông một điều ước, nhưng chỉ một mà thôi nhé". Sau một phút suy nghĩ, người đàn ông nọ nói "Trước giờ tôi luôn luôn ao ước đến đảo Hawaii một chuyến nhưng tôi đã không thể, tôi sợ đi máy bay và thuyền lắm vì nó làm cho tôi mệt và sợ hãi. Vì thế tôi mong sao có được một con đường đi từ đây đến Hawaii."
 
Sau vài phút suy nghĩ, vị thần này nói "Không, tôi nghĩ là tôi không thể làm được điều đó, tôi chỉ nghĩ đến tất cả những công việc liên quan với những cái cột chống đỡ cái đường cao tốc và để chạm tới đáy đại dương thì cái cột này phải dài bao nhiêu. Nghĩ về tất cả những vỉa hè mà mà sẽ cần đến. Không, điều đó đã yêu cầu quá nhiều."
 
Người đàn ông suy nghĩ một phút rồi nói tiếp với vị thần, "Có một điều khác mà tôi luôn luôn mong ước. Tôi ao ước có thể hiểu được phụ nữ. Vậy thì làm gì để họ cười và làm gì để họ có thể khóc, tại sao tính khí của họ lại thất thường như thế, tại sao đối với họ lại quá khó để hòa thuận với họ? Điều cơ bản là cái gì làm cho họ biểu hiện như thế?"
 
Vị thần này đắn đo một lúc rồi nói "Như thế, ông muốn con đường đến Hawaii hai làn hay bốn làn xe?"

Mới cưới

Một đôi vợ chồng mới cưới được hai tuần. Anh chồng, mặc dù đang say mê với tình yêu nhưng vẫn muốn được đi nhậu cùng bạn bè. Vì thế, anh ta năn nỉ vợ:
“Em thân yêu, anh sẽ về ngay thôi”.
“Anh định đi đâu, chàng ngốc của em?” – cô vợ hỏi.
“Anh đi đến quán rượu, khuôn mặt xinh đẹp của anh ạ, sẽ uống chút bia”.
“Anh muốn uống bia hả tình yêu của em?”
Cô mở cửa tủ lạnh và chỉ cho chồng thấy 25 loại bia khác nhau, nhãn hiệu từ 25 nước: Đức, Hà Lan, Nhật Bản,…
Anh chồng còn chưa biết phải làm gì, điều duy nhất anh ta nghĩ là: “phải rồi, kẹo mút của anh. Nhưng ở quán rượu… em biết không… người ta có những cái cốc lạnh băng…”
Anh chồng chưa kịp nói hết câu, cô vợ đã ngắt lời:
“Anh muốn cốc lạnh ư, cún con?”
Nói rồi cô lôi ra một cái cốc đựng đóng băng khiến cô run lên khi cầm vào nó.
Anh chồng đã hơi tái tái, nói: “Phải, cô nàng chu đáo, nhưng ở quán người ta có món nhắm rất ngon… Anh sẽ không đi lâu đâu, sẽ về ngay mà. Anh hứa, đồng ý nhé?”
“Anh muốn món nhậu ư, gấu con của em?”
Cô mở tủ lạnh ra lấy 5 cái đĩa đầy 5 nón nhắm khác nhau: cánh gà rán, chân gà nướng, thịt lợn nướng…
“Nhưng, nhưng mật ong của anh…ở quán rượu, em biết không… có những tiếng chửi, những tiếng lóng bẩn thỉu và nhiều hơn thế”.
Cô vợ trả lời: “Anh muốn những tiếng chửi thề ư, bánh sáp ong?… Nghe nhé đầu đất! Uống ngay cái thứ bia chết tiệt trong cái cốc đóng băng quỷ của anh rồi ăn đồ nhắm dở hơi mà bà đây đã làm đi. Bởi vì anh sẽ không đi đâu hết. Hiểu chưa, đồ khỉ?”
… và họ sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi.

Khó giải thích

Trời mưa to nhưng khi đi lấy ô thì tôi thấy trong năm cái ở nhà chả còn cái nào dùng được. Tôi quyết định mang tất cả năm cái ô đến hiệu chữa ô.

Thế rồi tôi ôm năm cái ô đến hiệu chữa ô và nói với họ rằng tôi sẽ đến lấy ô trên đường về nhà vào buổi chiều. Khi tôi đi ăn chiều, trời vẫn mưa nặng hạt. Tôi đến một cửa hàng ăn gần đấy, ngồi xuống bên bàn được ít phút thì một phụ nữ trẻ bước vào ngồi ngay cùng bàn với tôi. Tôi là người ăn xong đầu tiên và khi đứng dậy tôi đãng trí cầm chiếc ô của chị ấy rồi bước về phía cửa. Chị ta gọi tôi lại và nhắc nhở rằng tôi đã cầm nhầm cái ô của chị ta. Tôi trả ô lại và xin lỗi rối rít.

Đến tối, tôi đến lấy ô, mua một tờ báo, rồi lên tầu điện. Chị ta cũng ở trên tầu điện. Chị ta nhìn tôi nói:

- Ông hôm nay được một mẻ lớn phải không?


Thô lỗ

Một người đàn ông cục cằn bước vào ngân hàng và nói với người thu ngân “Tôi muốn mở một cái tài khoản chó chết.” Nghe thấy thế người phụ nữ ngạc nhiên đáp, “Xin lỗi tôi không rõ, thưa ngài, tôi không hiểu ý ngài lắm. Ngài đã nói gì vậy?”
 
“Nghe đây này. Tôi nói là tôi muốn mở một tài khoản chó chết ngay bây giờ!”
 
“Tôi rất lấy làm xin lỗi, nhưng chúng tôi không thể chịu đựng một loại ngôn ngữ như vậy được.” Nói xong, người phụ nữ rời khỏi chỗ và tới gặp giám đốc ngân hàng để thông báo với ông ta. Họ cùng quay trở lại và giám đốc hỏi, “Có gì rắc rối ở đây vậy?” “Chẳng có rắc rối quái nào cả” người đàn ông nói, “Tôi vừa mới trúng 50 triệu $ cái xổ số chó chết và tôi muốn mở một tài khoản chó chết tại cái ngân hàng chó chết này!”
 
“Tôi hiểu,” giám đốc nói, “và con chó này gây khó dễ cho ngài phải không?”.