Phong cách

Người Tây: - Ăn chậm, đi lẹ, hôn công khai, tè lén. Người Việt: - Ăn lẹ, đi chậm, hôn lén, tè công khai. Người Tây: - Họp bàn thì tranh luận, ra làm thì nhất trí. Người Việt: - Họp bàn thì nhất trí, ra làm thì tranh luận
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 843
  3. Tags: van hoa

Nhu cầu khách hàng

Có một anh chàng đi tắm công cộng để tắm hỏi ông chủ :

- Ông chủ ởi tắm ở đây mất bao nhiêu tiền?

- Ông chủ : Nhà tắm nam mất 40k, nhà tắm nữ 400k.

- Anh chàng vô cùng sửng sốt: Ông ăn cướp đấy à!!!

- Ông chủ: Cuối cùng cậu muốn đến nhà tắm nam hay nhà tắm nữ.

- Anh chàng nọ quyết định đưa ra 400k để vào nhà tắm nữ xem sao.

Khi bước vào nhà tắm nữ liếc mắt nhìn, ôi toàn là nam. Anh em trong nhà tắm nhìn anh chàng nọ nói với nhau: Lại 1 thằng ngu nữa tới kìa.

BÀI HỌC : kinh doanh mấu chốt không phải là dựa vào giá cả mà dựa vào nhu cầu khách hàng =))


Đánh dấu lãnh thổ

Một chàng vừa lấy vợ không lâu kể với đám bạn độc thân: “Vợ tớ cứ luôn dùng nước xả vải khi giặt. Tớ chả bao giờ biết được thứ nước đó có tác dụng gì cho tới một ngày…”
 
Đám bạn nhao nhao:
 
- Đến ngày nào?
 
- Đến một hôm tớ đi siêu thị, tớ thấy một cô gái lại gần tớ, ngửi ngửi rồi nói: “Có vợ rồi”. Hóa ra các bà vợ dùng nước xả vải để đánh dấu lãnh thổ các cậu ạ!

Đoán hướng gió

Nhân viên môi giới nhà đất nói với khách hàng về ngôi nhà mà họ quan tâm.
- Thành thật với khách hàng là tôn chỉ nhất quán của chúng tôi. Chúng tôi xin giới thiệu với ông tất cả các ưu, nhược điểm của ngôi nhà. Và bây giờ, tôi xin nói trước về nhược điểm. Phía bắc của ngôi nhà, cách chừng 1 km là trại chăn nuôi lợn, phía tây là khu xử lý nước thải, phía đông là xưởng sản xuất amoniac, còn phía nam là công ty chế biến cá…
- Thế còn ưu điểm của ngôi nhà?
- Vâng, ưu điểm của nó là lúc nào cũng đoán được hướng gió.
- !!!!!

Bài văn "tủ"

Vào thứ sáu,cô giáo bắt cả lớp tả về một lòai vật mà mình yêu mến.Vịt Bầu về bắt một con rận và tả rất chi tiết.Tất nhiên cô giáo không bằng lòng,cô bắt Vịt Bầu về tả con chó nhà em.
Vịt Bầu làm bài văn như sau:”nhà em có nuôi một con chó,con chó có nhiều lông,đã nhiều lông thì ắt phải có rận,sau đây em xin tả con rận…”,Vịt Bầu bắt đầu tả con rận.
Cô giáo tức giận.Lần này bắt Vịt Bầu tả con cá.
Hôm sau Vịt Bầu nộp bài văn như sau:”nhà em có nuôi một con cá,con cá sống dưới nước thì có nhiều vảy.Trên cạn chắc hẳn nó sẽ có nhiều lông,đã nhiều lông thì phải có rận,sau đây em xin tả con rận…”

Viết tránh

Một phóng viên mới vào nghề tại một tạp chí ở một thị trấn nhỏ, và đang trong thời gian thử việc. Anh ta đi khắp nơi trong thị trấn và cuối cùng cũng tìm được một bản tin để làm bài viết cho mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ngực”.
 
Khi đọc bài của anh, chủ but tức giận nói: “Đây là một tờ báo có van hóa. Chúng ta không sử dụng từ ngữ có kiểu “ngực” hay cái gì đó đại loại như vậy vào đây. Bây giờ hãy quay về và nghĩ một cái gì đó thích hợp hơn!”
 
Người phóng viên trẻ về suy nghĩ rất lâu mà vẫn không thể tìm ra. Cuối cùng anh đưa cho chủ bút bài viết của mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ( . ) ( . )