Một anh chàng biết tiếng Anh lõm bõm đi du lịch ở Mỹ. Buổi sáng vừa bước ra khỏi khách sạn, anh ta thấy một đám cưới đi qua. Khều một người đang đứng xem anh ta hỏi:
- Who?
- No idea.
Anh ta đi thăm thú nhiều nơi. Ðến chiều, khi về gần đến khách sạn thấy một đám tang đi ngang anh ta lại hỏi một người đang đứng xem:
- Who?
- No idea.
Anh ta lẩm bẩm: Tội cho cái anh chàng “No Idea” mới đám cưới hồi sáng giờ đã chết rồi.
Bà vợ đã cố hết sức làm vừa ý chồng nhưng ông chồng khó tính vẫn luôn bới móc. Lúc thì chê bà không làm trứng ốp la, lúc thì bắt bà làm trứng chiên ăn sáng.
Một hôm, bà vợ cẩn thận dọn cho ông một phần ốp la và một phần trứng chiên, chắc mẩm thế nào ông ấy cũng khen. Nào ngờ, ông chồng trừng mắt gắt:
- Cái trứng nên làm ốp la thì bà đem chiên, còn cái trứng định chiên bà lại làm ốp la.
- Trời! Một tin dữ như thế anh phải nói có đầu có đuôi chứ? Chẳng hạn, anh có thể nói là “Nó trèo lên nóc nhà, không cẩn thận nên rơi xuống đất!”. Rồi sau đó mới từ từ nói: “Nó không còn nữa”. Anh hiểu không?
Một thanh niên hỏi một ông lão giàu có làm giàu bằng cách nào. Ông lão vuốt chiếc áo vest sang trọng của mình và kể:
-Con trai à, đó là vào năm 1932, một thời kỳ khốn khó trong lịch sử, lão chỉ còn một xu cuối cùng trong túi. Lão bỏ ra mua một quả táo, dành cả ngày để lau cho nó bóng lên và vào cuối ngày, lão bán quả táo lấy 10 xu.
Sáng hôm sau, lão đầu tư số tiền trên mua hai quả táo, lau chúng cho bóng và bán chúng lúc 5 giờ chiều được 20 xu. Lão tiếp tục cách kinh doanh này trong một tháng và cuối cùng tích lũy được một tài sản trị giá 1 đôla 37 xu.
Sau đó cha vợ lão qua đời và để lại cho vợ chồng lão 2 triệu đôla.