Tây Hay Ta

Một đôi vợ chồng mới qua Mỹ được ít lâu, lại hay cãi vã đòi ly dị, bỏ bụng lắm bấy lâu bị vợ lấn lướt nên nói: -Sugar you you go, sugar me me go! ( Đường cô cô đi, đường tôi tôi đi!) Cô vợ: - You think you tasty? (anh nghĩ anh ngon lắm hả ?) Anh chồng : -I love toilet you go go! ( tôi yêu cầu cô đi đi!) Cô vợ: -You think you are belly button of dance pole? You live a place mokey cough flamingo crows, clothes house country! ( Anh nghĩ anh là cái rốn của vũ trụ hả? Anh sống nơi khỉ ho cò gáy, đồ nhà quê) Anh chồng đáp lại : -You onion summer three dowm seven up. No enough listen. ( Cô hành hạ tôi ba chìm bảy nổi. Thôi đủ rồi nghe) Cô vợ mếu máo: -Me take you, you poor storn spinach two table hand white! (Tôi lấy anh, anh nghèo rớt mồng tơi, hai bàn tay trắng!) Anh chồng thấy tội bèn nói -You eat criminal so, no star where, we can do again from first. (Em ăn gian quá, không sao cả, mình có thể làm lạ từ đầu) Cô vơ nguôi giận: -I no want salad again! ( em không muốn cải với anh nữa)
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 966
  3. Tags: ngoai ngu

Bắt gặp

3 cô gái làm việc tại cùng một vãn phòng với cùng một bà sếp. Ngày nào họ cũng nhận thấy bà chủ ra về sớm. Một ngày nọ họ quyết định khi bà chủ vừa đi khỏi sẽ ra về theo. Bởi bà chủ sẽ chẳng quay lại hay gọi điện, nên sẽ không thể biết họ về sớm.
 
Hôm đó, cô nàng tóc nâu rất vui sướng khi được về nhà sớm. Cô chãm sóc vườn cây, chơi với cậu con và đi ngủ sớm.
 
Cô nàng tóc đỏ cũng phấn khởi đi đến phòng tập thể dục trước khi đi hẹn hò với bạn trai.
 
Còn cô nàng tóc vàng khấp khởi về nhà với hy vọng sẽ làm chồng ngạc nhiên. Nhưng khi vừa đến phòng ngủ, cô nghe thấy âm thanh lạ từ trong phát ra. Cô nhẹ nhàng mở cửa ra và giật mình khi nhìn thấy bà chủ đang nằm trên giường cùng chồng mình.
 
Lại nhẹ nhàng đóng cửa lại, cô chuồn ra khỏi nhà.
 
Ngày hôm sau, cô tóc đỏ và tóc nâu lại chuẩn bị về sớm. Họ hỏi cô tóc vàng có muốn về cùng không.
 
“Không đâu”, cô tóc vàng hét lên, “Hôm qua tôi suýt nữa thì bị bà ấy bắt gặp”.

Trí thông minh của phụ nữ

Một phụ nữ đang lái xe trên đương thì bị một viên cảnh sát chặn lại. Anh ta yêu cầu cô gái xuất trình bằng lái xe vì cô đã chạy xe quá tốc độ.
Cô gái đáp:
- Thưa ông cảnh sát, tôi không có bằng lái. Người ta đã tịch thu nó trong lần thứ tư tôi bị bắt quả tang lái xe trong tình trạng say rượu.
Viên cảnh sát nghiêm mặt:
- Việc này nghiêm trọng đây, hãy cho tôi xem đăng ký xe!
Cô gái trả lời:
- Tôi không có giấy lái xe vì đây không phải là xe của tôi. Tôi chôm nó từ ga-ra của ông chủ sau khi giết chết ông ấy. Xác ông ta vẫn trong cốp xe đây này!
Viên cảnh sát choáng váng lùi lại, đặt tay lên báng súng và dùng bộ đàm gọi tiếp viện. Khi lực lượng hỗ trợ có mặt, cảnh sát trưởng tiến đến gần cô gái, súng lăm lăm trong tay, yêu cầu cô rời xe. Cô gái vui vẻ tuân lệnh. Cảnh sát trưởng hỏi:
- Thưa cô, viên sĩ quan này nói rằng cô thông báo có xác chết trong cốp xe. Xin vui lòng mở nó ra.
Cô gái mở cốp xe, giả bộ ngạc nhiên khi thấy nó trống rỗng. Cảnh sát trưởng cũng ngạc nhiên không kém, hỏi tiếp.
- Đề nghị xuất trình bằng lái xe và giấy đăng ký xe!
Cô gái mở ví và đưa cả hai loại giấy cho ông ta. Cảnh sát trưởng xuống giọng:
- Mong cô thứ lỗi, tôi không biết nói gì bây giờ. Viên sĩ quan ở đằng kia nói với tôi rằng cô không có bằng lái, không có giấy đăng ký xe và trong cốp xe chứa một xác chết.
Cô gái mỉm cười, nhún vai:
- Chắc anh ta cũng bảo với ông rằng tôi lái xe quá tốc độ, phải không?

105 kg vàng

Nửa đêm có tiếng đập cửa. Chủ tiệm cầm đồ mở hé cửa liền bị mấy họng súng đen sì gí vào đầu:
- Các ông cần gì ạ?
- Vàng
- Bao nhiêu?
- 100 kg
- 105 kg được không?
- Quá tốt
- Cục vàng yêu quý của anh, dậy đi, có người đến đón em đi này

Bill và Sharif

Thủ tướng Nawaz Sharif đến Washington để tham dự một cuộc hội kiến với tổng thống Mỹ là Bill Clinton. Sau bữa ăn tối, Bill nói với Sharif: "Này Sharif, tôi không biết anh nghĩ gì về các thành viên trong nội các của mình nhưng của tôi thì họ rất thông minh và sáng dạ."
 
"Làm sao anh biết được điều đó hả Bill..." - ngài Sharif hỏi
 
"Ô, đơn giản lắm cơ!" - Bill nói - "tất cả bọn họ đều phải trải qua một cuộc trắc nghiệm đặc biệt trước khi làm Bộ trưởng. Ðợi một tí nhé!". Ông ta gọi bà Ngoại trưởng Madeleine Albright đến và nói với bà ta "Nói tôi nghe nào Madeleine, ai là con của cha mẹ bà và ai không phải là anh chị em của bà..."
 
"Ah, quá dễ thưa Tổng thống" - Madeleine đáp - "đó chính là tôi!"
 
"Tốt lắm Madeleine" Clinton nói và ngài Sharif của chúng ta rất ngạc nhiên.
 
Ông ta trở về Islamabad và suy nghĩ rất lâu về trí thông minh của các thành viên trong nội các mình. Cuối cùng ông cho gọi Sartaj Aziz đến và nói: "Sartaj Aziz, nói tôi nghe nào, ai là con của cha mẹ anh và ai không phải là anh chị em của anh..."
 
Sartaj Aziz suy nghĩ rất lâu, rất lâu nhưng vẫn không biết được câu trả lời. "Tôi có thể suy nghĩ thêm không thưa Thủ tướng... Có thể tôi sẽ trả lời ngài vào ngày mai..." - "Dĩ nhiên", Sharif nói, "tôi cho anh 24 giờ đấy"
 
Sartaj Aziz đi khỏi và cố nặn óc ra để suy nghĩ về câu hỏi của ngài Thủ tướng, ông ta cho triệu tập các bộ trưởng, thứ trưởng và các quốc vụ khanh nhưng không ai biết được câu trả lời. 20 giờ sau, Sartaj Aziz vẫn còn rất lo lắng - vẫn chưa có câu trả lời và chỉ còn đúng 4 giờ nữa thôi. Cuối cùng Sartaj Aziz nói "Tôi sẽ hỏi George Fernandez, ông ta rất thông minh, ông ta sẽ biết được câu trả lời." Thế là ông ấy hỏi Fernandez thật.
 
"George" - Sartaj nói - "nói tôi nghe ai là con của cha mẹ ông và ai không phải là anh chị em của ông..."
 
"Ðơn giản quá", George trả lời, "đó chính là tôi! "
 
"Ô" - thế là Sartaj Aziz gọi điện cho ngài Sharif ngay. "Thưa thủ tướng, tôi đã có câu trả lời đây: người đó chính là George Fernandez"
 
"Không phải, đồ ngốc ạ" - Sharif giận dữ nói - "người đó chính là Madeleine Albright!"

Sự lựa chọn hoàn hảo

Mày kiếm đâu ra cái xe đạp này vậy?.
 
Cậu kia trả lời: "Hôm qua, trên đường đi học về, tao đang đi trên đường bỗng có một đứa con gái cùng trường phóng xe đến chỗ tao, quăng xe xuống, cởi hết quần áo ra, nằm xuống bãi cỏ và nói: "em cho anh tất cả những gì anh muốn", "thế là tao lấy ngay cái xe đạp".
 
Cậu kia gật gù:" Ừ mày chọn thế là khôn đấy, dù sao thì mày cũng ko mặc vừa quần áo của nó".