Tây Hay Ta

Một đôi vợ chồng mới qua Mỹ được ít lâu, lại hay cãi vã đòi ly dị, bỏ bụng lắm bấy lâu bị vợ lấn lướt nên nói: -Sugar you you go, sugar me me go! ( Đường cô cô đi, đường tôi tôi đi!) Cô vợ: - You think you tasty? (anh nghĩ anh ngon lắm hả ?) Anh chồng : -I love toilet you go go! ( tôi yêu cầu cô đi đi!) Cô vợ: -You think you are belly button of dance pole? You live a place mokey cough flamingo crows, clothes house country! ( Anh nghĩ anh là cái rốn của vũ trụ hả? Anh sống nơi khỉ ho cò gáy, đồ nhà quê) Anh chồng đáp lại : -You onion summer three dowm seven up. No enough listen. ( Cô hành hạ tôi ba chìm bảy nổi. Thôi đủ rồi nghe) Cô vợ mếu máo: -Me take you, you poor storn spinach two table hand white! (Tôi lấy anh, anh nghèo rớt mồng tơi, hai bàn tay trắng!) Anh chồng thấy tội bèn nói -You eat criminal so, no star where, we can do again from first. (Em ăn gian quá, không sao cả, mình có thể làm lạ từ đầu) Cô vơ nguôi giận: -I no want salad again! ( em không muốn cải với anh nữa)
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 988
  3. Tags: ngoai ngu

Đó là tình yêu

Một cậu bé 5 tuổi đang ngồi, viết một cái gì đó rất chăm chú, cha ông hỏi:
 
- Con đang làm gì đó?
- À vâng, Con đang viết thư cho bạn gái!
 
- Hả? Con biết viết sao !?
 
- Không, cha! Con nghĩ rằng cô ấy sẽ biết làm thế nào để đọc ..
Đó là tình yêu, cha không thể hiểu được đâu :)

 


Cách làm của cảnh sát

- Cảnh sát bắt ruồi bằng cách lùa con ruồi bay vào gầm tủ rồi cưa thật nhanh bốn cái chân tủ, tủ sập đè chết ruồi.
 
- Cảnh sát thay bóng điện bằng cách một chú đứng lên bàn nhét cái bóng điện vào cái chuôi đèn, bốn chú khác nhấc bàn lên và xoay cái bàn đó. Một chú đứng giữ chặt cửa, đề phòng điện vào giật chú đang thay bóng đèn.

Viết tránh

Một phóng viên mới vào nghề tại một tạp chí ở một thị trấn nhỏ, và đang trong thời gian thử việc. Anh ta đi khắp nơi trong thị trấn và cuối cùng cũng tìm được một bản tin để làm bài viết cho mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ngực”.
 
Khi đọc bài của anh, chủ but tức giận nói: “Đây là một tờ báo có van hóa. Chúng ta không sử dụng từ ngữ có kiểu “ngực” hay cái gì đó đại loại như vậy vào đây. Bây giờ hãy quay về và nghĩ một cái gì đó thích hợp hơn!”
 
Người phóng viên trẻ về suy nghĩ rất lâu mà vẫn không thể tìm ra. Cuối cùng anh đưa cho chủ bút bài viết của mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ( . ) ( . )

Khoẻ

Trên một chuyến tàu, cuộc trò chuyện chuyển sang nói về những thói quen tốt và xấu trong việc gìn giữ sức khỏe. Một anh chàng béo tốt hồng hào thao thao bất tuyệt về đề tài này.
 
- Hãy nhìn tôi đây! – Anh ta nói. – Chưa bao giờ tôi bị ốm cả, và tất cả là do ăn uống đơn giản.
 
- ???
 
- Tại sao ư? Thưa các ông! – Anh ta tiếp. Từ lúc 20 tuổi cho đến 40 tôi sống một cuộc sống hết sức đơn giản bình thường – không muộn giờ, không quá độ. Mọi ngày, kể cả mùa đông và mùa hè, tôi thường ngủ từ khoảng 9 giờ tối và thức dậy vào 5 giờ sáng. Tôi làm việc từ 8 giờ sáng tới 1 giờ chiều, rồi ăn trưa – một bữa trưa thanh đạm. Tiếp đó là nửa tiếng nghỉ ngơi, rồi lại tiếp tục 4 giờ làm việc, sau đó…
 
- Xin lỗi! – Một người lạ ở trong góc cắt ngang. – Ông vào tù vì tội gì vậy?

Có đáng để nuôi?

Nhà sắp có khách, bà vợ hách dịch hỏi ông chồng: “Ông định mặc quần đùi để tiếp khách hay sao?”.
 
- Tôi muốn để mọi người đều biết, bà đã nuôi tôi thế nào! – Ông chồng hậm hực.
 
- Nếu vậy – bà vợ nói – ông hãy cởi nốt cả quần đùi ra, cho họ biết là ông có đáng để nuôi không.