Đừng buồn

Đi làm về, chồng thấy vợ ngân ngấn nước mắt: - Anh yêu, em bực quá. Em đã nướng một chiếc bánh ga-tô nhưng con chó của chúng ta đã ăn mất rồi. Chồng an ủi: - Đừng buồn em yêu. Ngay bây giờ, anh sẽ đem nó đến chỗ ông bác sĩ thú ý
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 916
  3. Tags: loai vat, vo chong

Thần đèn

Hai vợ chồng đang chơi gôn tại một sân gôn cực kỳ đắt tiền, bao quanh bởi những ngôi nhà cực kỳ sang trọng. Khi chơi đến lỗ thứ ba, chồng dặn dò vợ (một phụ nữ rất xinh đẹp):
 
“Em yêu, hãy thận trọng, vì nếu trái banh lỡ va vào một cửa kính, thì chúng ta phải đền một số tiền lớn đấy”.
 
Người vợ làm một cú đánh mạnh và tất nhiên trái banh bay thẳng vào cửa kính lớn nhất của một ngôi nhà sang trọng nhất. Người chồng tức giận, rầy vợ, sau đó hai người đến gõ cửa ngôi nhà. Một giọng nói trả lời:
 
“Mời vào!”
 
Người chồng mở cửa ra và nhìn thấy một cái chai bể ở góc nhà, các mảnh chai văng đầy phòng khách. Một người đàn ông ăn mặc sang trọng đang ngồi trên ghế bành hỏi:
 
“Chính các người đã làm bể cửa kính?”
 
“Vâng, nhưng chúng tôi rất lấy làm tiếc.”
 
“Thật ra các người đã giải thoát cho tôi. Tôi là một vị thần bị giam trong cái chai này trong suốt 1.000 năm. Vậy để trả ơn các người, tôi xin tặng ba điều ước.
 
Nhưng vì có hai người, nên tôi sẽ tặng mỗi người một điều ước, còn điều ước thứ ba sẽ dành cho tôi. ”
 
Người đàn ông hỏi người chồng: “ông ước điều gì?”
 
Người chồng trả lời: “Tôi muốn mỗi tháng nhận được 1 triệu USD”
 
“Được thôi, kể từ ngày mai ông sẽ nhận được số tiền này vào mỗi đầu tháng”.
 
Vị thần quay qua người vợ và hỏi: “Còn điều ước của bà là gì?”
 
“Tôi muốn có một ngôi nhà ở mỗi nước trên thế giới.”
 
“Được thôi. Kể từ ngày mai bà sẽ nhận được giấy chủ quyền của các ngôi nhà này.”
 
Người chồng hỏi vị thần: ” Vậy điều ước của ông là gì?”
 
“Ta bị nhốt trong cái chai này trong hơn 1.000 năm và suốt thời gian này ta không được gần với phụ nữ. Do đó, điều ước của ta là được gần với vợ ông.”
 
Hai vợ chồng nhìn nhau một hồi và cuối cùng người chồng nói:
 
“Được thôi, với 1 triệu USD mỗi tháng và tất các các ngôi nhà trên thế giới, tôi nghĩ rằng chúng tôi có thể đồng ý điều này, em nghĩ sao?”
 
Người vợ trả lời: “Em đành phải đồng ý thôi”
 
Vị thần đưa người vợ vào phòng ngủ…
 
Hai tiếng đồng hồ sau, vị thần hỏi người vợ:
 
” Này, chồng em bao nhiêu tuổi vậy?”
 
“40, sao ông lại hỏi tuổi?”
 
” Thật không thể tưởng tượng! Bởi vì đã từng tuổi này rồi mà ông ta còn tin là có thần thánh !”

"Lót dạ" trước khi đi ngủ

Chiếc phi cơ bị trục trặc phải đáp xuống một hòn đảo của bộ tộc ăn thịt người. Đội bay và hành khách bị nhốt vào kho "thực phẩm". Buổi sáng đầu tiên, lũ trẻ con nhà tộc trưởng vào kho tóm anh lái chính, chúng hỏi ông bố:
 
- Bố ơi, đây có phải là bữa điểm tâm của chúng ta không?
 
- Tất nhiên, lâu rồi mới có bữa sáng ra hồn.
 
Đến trưa, bọn trẻ lại xông vào đám "thực khách", lôi ra anh hoa tiêu:
 
- Bố ơi, thằng béo này có thể làm bữa trưa được không?
 
- Được đấy, ăn món Âu nhanh tiêu thật!
 
Chiều, bọn trẻ lại bê ra một cô tiếp viên xinh xắn và hỏi bố chúng về bữa tối. Không ngờ, ông bố gắt:
 
- Vừa bé vừa non! Món này rửa sạch đi để tao "lót dạ" trước khi đi ngủ.

Tỷ lệ nguy hiểm

Ở Mỹ, người ta thống kê lý do những người đàn ông ra khỏi giường vào ban đêm, kết quả cho thấy:
 
35% vào toilet.
15% đi làm việc ca đêm.
50% mặc quần áo và đi về nhà mình.

Mắt to vì khóc nhiều

Tóc vàng hoe hỏi bồ:
- Anh ơi sao mắt anh to thế?
Chàng trai trả lời:
- Mắt anh to vì hồi bé anh khóc nhiều.
Cô gái tiếc nuối:
- Thế sao hồi bé anh không đi tiểu nhiều?

Tình huống khó

Có lần một người Anh đi nghỉ hè ở biển. Ông ta đề nghị bà trông nom nhà ông gửi qua bưu điện cho ông tất cả thư từ mà bà ta nhận được trong thời gian ông đi vắng. Bà ta hứa sẽ làm theo lời của ông.
 
Ông người Anh này đã đi nghỉ hè rất thoải mái. Một tháng trôi qua nhưng ông chẳng nhận được lá thư nào cả. Ông cho là có sự không bình thường, liền gọi điện thoại cho bà trông nom ở nhà.
 
- Tại sao bà chẳng gửi cho tôi một lá thư nào, hả bà?
 
Bà ta trả lời:
- Thưa ông, vì ông không để lại cho tôi chiếc chìa khóa hòm thư!
 
Ông người Anh xin lỗi và hứa sẽ gửi cho bà ta chiếc chìa khóa. Chủ nhật, ông ta cho chìa khóa vào một phong bì, viết địa chỉ lên phong bì và gửi thư này qua bưu điện. Lại một tháng nữa qua đi, nhưng ông ta vẫn không nhận được lá thư nào cả, và đến cuối tháng thì ông ta trở về nhà, ông bực bội nói với bà trông nom nhà. Người đàn bà khốn khổ hỏi lại:
 
- Nhưng tôi làm thế nào, hả ông? Chiếc chìa khóa hòm thư ông gửi qua bưu điện cũng nằm trong cái hòm thư bị khóa!