Đừng buồn

Đi làm về, chồng thấy vợ ngân ngấn nước mắt: - Anh yêu, em bực quá. Em đã nướng một chiếc bánh ga-tô nhưng con chó của chúng ta đã ăn mất rồi. Chồng an ủi: - Đừng buồn em yêu. Ngay bây giờ, anh sẽ đem nó đến chỗ ông bác sĩ thú ý
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 902
  3. Tags: loai vat, vo chong

Những phát ngôn 'khó đỡ'

Một số câu nói cửa miệng đặc trưng đến 'bất hủ' với các nghề.
 
Bác sĩ: "Hãy cởi quần áo ra"
 
Nha sĩ: "Hãy mở to ra"
 
Người giao hàng: "Tôi đặt nó phía trước hay phía sau?"
 
Nhà trang trí: "Một khi vào trong, bà sẽ khoái mê tơi!"
 
Chuyên gia thị trường chứng khoán: "Sẽ leo lên, rồi sụt và hạ xuống dần dần!"
 
Chuyên gia ngân hàng: "Nếu rút ra quá sớm, sẽ mất hết lợi ích!"
 
Nhân viên kỹ thuật điện thoại: "Bà muốn trên bàn hay dựa vách tường?"

Ve của ai?

Trên một chuyến tàu điện, có hai người phụ nữ ngồi cạnh nhau. Con chó của một bà leo lên người bà kia.
 
-Xin bà vui lòng đem con chó của bà ra khỏi đùi thôi, tôi nghĩ mấy con ve đang bò lên chân tôi.
 
Bà kia la lên:
 
-Xuống ngay, Lucky! Bà này có ve đấy.

Miếng cao su

Một gia đình gồm vợ, chồng và 9 người con nhỏ đứng đợi xe bus.
Có một ông già mù đứng vào cùng với họ, tất cả đợi vài phút thì xe bus đến.
Nhưng xe bus lúc này đã quá đầy và chỉ còn đủ chỗ cho người mẹ và 9 đứa trẻ. Vì thế người chồng và ông già mù quyết định đi bộ.
Đi được một lát, người chồng cảm thấy khó chịu với tiếng gõ “lộc cộc” của cây gậy mà ông già mù dùng để dò đường, bèn nói:
- Này, sao ông không gắn một miếng cao su vào đầu gậy nhỉ? Đã phải đi bộ mệt thì chớ, thêm tiếng gõ ấy làm tôi muốn phát điên lên.
Ông già mù đáp:
- Này, nếu anh mà cũng gắn một miếng cao su vào đầu gậy của anh thì chúng ta đã được lên xe bus rồi, thế nên đừng ý kiến gì cả.

Xui Xẻo

Một người trông rất chán nản ngồi nhìn chằm chằm vào ly rượu anh ta vừa gọi. Bỗng nhiên một tên lái xe ưa rắc rối từ đâu xông đến, uống luôn ly rượu đó.
 
Dường như chỉ chờ có thế anh ta bật khóc rất to. Hối hận quá người lái xe nói:
 
- Thôi mà, tôi chỉ đùa anh một tý cho vui, được rồi tôi sẽ mua anh một ly khác vậy nhé. Tôi không thể chịu được khi nhìn thấy đàn ông khóc.
 
- Không phải chuyện đó đâu. Anh biết không ngày hôm nay đối với tôi thật quá nặng nề. Đầu tiên, tôi ngủ quên đến nỗi đi làm muộn. Lão giám đốc của tôi hôm nay tự nhiên dở chứng cáu um lên, thế là tôi lập tức bị sa thải. Và chao ôi, khi tôi vừa bước ra khỏi cái toà nhà chết tiệt đó thì tôi không thể nào tìm thấy xe của mình. Cảnh sát cũng không làm được gì. Thế là tôi phải đi taxi về nhà, và khi người lái taxi lái xe đi tôi mới nhận thấy rằng mọi thứ tôi đã để quên trên xe đó mất rồi. Tôi định về nhà nghỉ ngơi thì anh co tưởng tượng nổi không tôi bắt gặp vợ tôi ở trên giường cùng tên làm vườn. Tuy nhiên đó vẫn chưa phải là điều kinh khủng nhất, khi tôi đến đây định kết thúc cuộc đời của mình thì… anh đến và uống luôn ly rượu độc đó.

Quyết đấu

Một trạm cảnh sát ở Paris nhận được cú điện thoại. Người đàn ông đầu giây bên kia nói hối hả: "Cảnh sát đấy hở? Tôi muốn báo cho các ông biết: Trưa nay ở rừng Bu lông sẽ có một cuộc quyết đấu. Mong các ông cho người đến can ngăn."
 
"Chúng tôi biết rồi, thưa anh". Nhân viên trực ban nhã nhặn trả lời: "Đối thủ của anh đã báo cho chúng tôi trước nửa giờ rồi!"