Đoạn Kết Tây Du Kí

Sau khi trải qua 81 kiếp nạn, thày trò đường tăng cũng đến đc đất phật để thỉnh kinh. Anh em hồ hởi gặp như Lai. - Như Lai: các chú có mang theo USB ko đấy ? - Đường Tăng: sặc.. - Như Lai: thế anh truyền kinh cho các chú bằng gì bây giờ? - Ngộ Không nhanh trí : anh bắn bluetooth vào di động cho em. - Ngộ Không lắc mạnh tay con di động anycall haptic hiện ngay bluetooth enable. - Như Lai ăn chơi không kém rút con netbook từ túi quần hiệu sony vaio P kích thước 16x9 ra, chỉ trong vài giây, việc truyền kinh đã xong và Như Lai bay đi. - Đường Tăng lẩm bẩm, biết thế ở nhà search Google download cho nhanh
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 765
  3. Tags: tong hop

Em cho anh tất cả

Một anh chàng bắt gặp bạn mình trên phố, đang bê chiếc tivi với vẻ mặt rất hí hửng. Anh đến nơi và hỏi:

- Sao trông anh vui quá vậy?

- Tôi gặp một cô gái và tôi rất yêu cô ta. Sau một thời gian tán tỉnh, tình yêu của tôi được cô ấy chấp nhận. Hôm nay, sau khi hai chúng tôi đi chơi về, cô ấy rủ vào nhà, khép cửa lại và nói khẽ với tôi: "Nhà em đây, bây giờ em sẽ cho anh tất cả những gì anh muốn".


Đoán tên

Ba bà dắt ba đứa con vào gặp một vị bác sĩ tâm lý. Bác sĩ hỏi bà thứ nhất: "Cháu bé tên gì vậy, thưa bà". Dạ cháu tên là Mỹ Kim.
 
Bác sĩ reo lên: Vậy tôi nghĩ bà rất là ham tiền, đầu óc bà lúc nào cũng lởn vởn đồng đôla nên bà đặt tên cháu bé là Mỹ Kim.
 
Quay qua bà thứ hai, bác sĩ hỏi: Còn cháu tên gì vậy bà?
 
- Dạ cháu tên Đường!
 
Bác sĩ hớn hở: Vậy tôi nghĩ bà chắc thèm ăn đồ ngọt, lúc nào bà cũng tơ tưởng tới những nồi chè, những ly kem...
 
Đột nhiên bà thứ ba đứng dậy nói:
 
- Đoán như thế mà cũng đoán. Rồi bà quay sang thằng con: Mình về thôi Cu!

Cái gì?

Một luật sư vào quán rượu làm một vài ly sau giờ làm việc. Anh ta tự nhiên nhìn thấy một gã say bên cạnh cứ lẩm bẩm một mình và hình như hắn đang say sưa nghiên cứu vật gì đó trên tay.
 
Anh ta xáp lại gần khi gã say rượu đưa cái vật nhỏ bé đó ra trước ánh đèn, nói lý nhí:
 
- Nó trông như đồ nhựa ấy.
 
Tò mò quá, luật sư hỏi:
 
- Anh đang cầm gì trong tay đấy?
 
- Tôi cũng không biết nữa, nó trông giống đồ nhựa nhưng lại có vẻ như là làm từ cao su. Gã say nói.
 
- Cho tôi xem với nào?
 
Gã say đưa vật ấy cho luật sư xem. Luật sư vo tròn nó trong bàn tay, rồi liếm và ngửi nó.
 
- Đúng thật. Trông nó thì giống đồ nhựa đấy, mà cảm giác lại giống đồ cao su. Nó cũng chẳng có hương vị gì đặc biệt cả. Tôi cũng không thể biết được nó là cái gì? Anh lấy nó ở đâu đấy?
 
- Từ trong mũi tôi ấy mà.

Bill và Sharif

Thủ tướng Nawaz Sharif đến Washington để tham dự một cuộc hội kiến với tổng thống Mỹ là Bill Clinton. Sau bữa ăn tối, Bill nói với Sharif: "Này Sharif, tôi không biết anh nghĩ gì về các thành viên trong nội các của mình nhưng của tôi thì họ rất thông minh và sáng dạ."
 
"Làm sao anh biết được điều đó hả Bill..." - ngài Sharif hỏi
 
"Ô, đơn giản lắm cơ!" - Bill nói - "tất cả bọn họ đều phải trải qua một cuộc trắc nghiệm đặc biệt trước khi làm Bộ trưởng. Ðợi một tí nhé!". Ông ta gọi bà Ngoại trưởng Madeleine Albright đến và nói với bà ta "Nói tôi nghe nào Madeleine, ai là con của cha mẹ bà và ai không phải là anh chị em của bà..."
 
"Ah, quá dễ thưa Tổng thống" - Madeleine đáp - "đó chính là tôi!"
 
"Tốt lắm Madeleine" Clinton nói và ngài Sharif của chúng ta rất ngạc nhiên.
 
Ông ta trở về Islamabad và suy nghĩ rất lâu về trí thông minh của các thành viên trong nội các mình. Cuối cùng ông cho gọi Sartaj Aziz đến và nói: "Sartaj Aziz, nói tôi nghe nào, ai là con của cha mẹ anh và ai không phải là anh chị em của anh..."
 
Sartaj Aziz suy nghĩ rất lâu, rất lâu nhưng vẫn không biết được câu trả lời. "Tôi có thể suy nghĩ thêm không thưa Thủ tướng... Có thể tôi sẽ trả lời ngài vào ngày mai..." - "Dĩ nhiên", Sharif nói, "tôi cho anh 24 giờ đấy"
 
Sartaj Aziz đi khỏi và cố nặn óc ra để suy nghĩ về câu hỏi của ngài Thủ tướng, ông ta cho triệu tập các bộ trưởng, thứ trưởng và các quốc vụ khanh nhưng không ai biết được câu trả lời. 20 giờ sau, Sartaj Aziz vẫn còn rất lo lắng - vẫn chưa có câu trả lời và chỉ còn đúng 4 giờ nữa thôi. Cuối cùng Sartaj Aziz nói "Tôi sẽ hỏi George Fernandez, ông ta rất thông minh, ông ta sẽ biết được câu trả lời." Thế là ông ấy hỏi Fernandez thật.
 
"George" - Sartaj nói - "nói tôi nghe ai là con của cha mẹ ông và ai không phải là anh chị em của ông..."
 
"Ðơn giản quá", George trả lời, "đó chính là tôi! "
 
"Ô" - thế là Sartaj Aziz gọi điện cho ngài Sharif ngay. "Thưa thủ tướng, tôi đã có câu trả lời đây: người đó chính là George Fernandez"
 
"Không phải, đồ ngốc ạ" - Sharif giận dữ nói - "người đó chính là Madeleine Albright!"

Lịch sự

Một anh chàng đi làm trễ bước vào văn phòng với hai mắt thâm tím. Anh ta xin lỗi vì tới muộn rồi về chỗ làm việc.
 
- Chuyện gì xảy ra với cậu vậy? – Đồng nghiệp của anh ta hỏi.
 
- À, chiều qua tớ đi xem đá bóng. Đang giữa hiệp, mọi người đứng dậy. Tớ nhận thấy người phụ nữ đứng đằng trước tớ có cái nội y thòi ra ngoài quần bò. Thế là, tớ quyết định tỏ ra là người đàn ông hào hoa bằng cách nhét lại nó xuống dưới cạp quần cho cô ấy. Và khi tớ làm điều đó, cô ta quay lại và đấm một phát vào mắt tớ.
 
- Tớ hiểu rồi! – Anh đồng nghiệp nói – Nhưng làm sao cậu lại bị tím bầm cả mắt còn lại thế?
 
- Là thế này, khi tớ thấy cô ta bực bội như vậy, tớ liền kéo nó lại như cũ.