Giấc mơ tuyệt vời

Hai người bạn ngồi trong một quán bar đang kể cho nhau nghe về những giấc mơ của họ. - Tôi mơ thấy mình đang đi nghỉ mát – Một người nói – Chỉ có tôi, cái cần câu và một cái hồ lớn tuyệt đẹp. Thật thơ mộng làm sao. - Tối qua, tôi cũng có một giấc mơ đẹp – Người kia kể – Tôi mơ thấy mình đang trong vòng tay của hai cô gái xinh đẹp và cả ba đã có một đêm thật tuyệt! Người đầu tiên mở to mắt nói: - Cái gì, anh ở với hai cô gái xinh đẹp mà lại không gọi cho tôi à? - Ồ có chứ – Người kia trả lời – Tôi đã gọi nhưng vợ anh nói anh đi câu cá rồi!!!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 785
  3. Tags: tong hop

Hành hạ tên cướp

Một nhà băng bị cướp 200.000 đôla.
 
Chủ nhà băng nói với phóng viên:
 
- Anh cứ ghi là nhà băng bị mất nửa triệu đôla. Để xem thằng cha đó thanh minh với vợ hắn ta thế nào.

Suy luận

1. Nếu bố anh nghèo, đó là số phận của anh. Nếu bố vợ nghèo, đó là sự ngốc nghếch của anh.
2. Ai cũng nên cưới vợ. Suy cho cùng, hạnh phúc không phải là thứ duy nhất có trên đời này.
3. Tôi sinh ra thông minh. Giáo dục làm tôi hỏng.
4. Làm việc để trở nên hoàn hảo. Nhưng không ai hoàn hảo cả. Vậy tại sao phải làm việc ?
5. Tôi đến đây để giúp đỡ mọi người. Vậy mọi người đến đây làm gì ?
6. Ai nói rằng tiền bạc không mua được hạnh phúc là vì họ không biết mua ở đâu thôi.
7. Ánh sáng đi nhanh hơn âm thanh. Nên người ta chỉ có vẻ khôn ngoan cho đến khi ta nghe họ phát biểu.
8. Chúng ta nên yêu súc vật. Thịt chúng rất ngon.
9. Tôi vốn là người có đầu óc mở nhưng rồi từ đấy trí tôi đã rơi vãi hết.
10. Sau lưng người đàn ông thành công là một phụ nữ. Sau lưng người đàn ông không thành công là 2 phụ nữ.
11. Không nên trì hoãn đến ngày mai những gì ta có thể trì hoãn hôm nay.
12. Tương lai của ta phụ thuộc vào giấc mơ của ta. Vậy thì… ta hãy ngủ đi !
13. Nên tìm cách nào đó để bắt đầu một ngày mới mà không phải thức dậy.
14. Làm việc chăm chỉ không giết chết ai cả! Nhưng tại sao phải chấp nhận rủi ro đó?
15. Công việc làm tôi hứng thú. Tôi có thể ngồi nhìn nó hàng giờ.
16. Học nhiều biết nhiều. Biết nhiều quên nhiều. Quên nhiều biết ít. Vậy thì tại sao phải học ?
17. "Ăn chay", theo từ vựng của một thổ dân, nghĩa là "thợ săn tồi".

Bóp nát ... mày

Đêm trăng thanh gió mát. Anh đang mơ màng trong giấc ngủ. Em đến, nhẹ nhàng như làn gió thoảng. Bóng em lướt nhanh trên tường. Rồi em sà vào lòng anh. Tiếng em nghe thật xa mà cũng thật gần. Bàn tay em khéo léo vuốt ve cơ thể anh làm tim anh gần như tan chảy. Em đưa anh vào thiên đường, nơi anh có cảm giác có cái gì đó đang nhói lên, đi sâu vào tận xương tủy. Để rồi sáng hôm sau thức dậy, vẫn còn dấu vết của em trên cơ thể anh, đỏ hồng, rõ rệt. Đêm nay, anh mong em lại đến, để anh có thể nhào tới ôm em, ghì chặt em bằng hai bàn tay rồi bóp nát...mày, con muỗi chết tiệt!


Không thể giải thích

Buổi sáng, người nông dân nọ đã ra ngồi quán rượu và nốc tì tì, chẳng mấy chốc đã say khướt. Lát sau, người láng giềng của ông ta đi qua, thấy vậy bèn hỏi: “Ê! Sao ông bạn lại ngồi đây say sưa như vậy giữa một buổi sáng đẹp trời thế này hả?”.
 
Người nông dân đáp:
 
- Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi.
 
- Chuyện gì đã xảy ra mà có vẻ khủng khiếp thế? – Người láng giềng hỏi.
 
Người nông dân cố gắng làm cho ông bạn hiểu:
 
- Ông biết không, hôm nay, tôi đi vắt sữa bò. Khi thùng sữa gần đầy thì nó co chân trái lên và đá đổ…
 
- Điều đó đâu đến nỗi quá tệ? Có gì nghiêm trọng đâu?
 
- Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi. – Người nông dân nói.
 
- Thế đã xảy ra chuyện gì? – Ông láng giềng hỏi tiếp.
 
Ngần ngừ, người nông dân tiếp:
 
- Tôi tóm lấy chân trái của nó và dùng dây buộc vào một cây cột bên trái. Sau đó, tôi ngồi xuống tiếp tục vắt sữa. Khi sắp xong thì con quỷ ấy lại co chân phải lên đá một phát nữa làm thùng sữa đổ lênh láng.
 
- Lại thế nữa à?
 
- Phải! Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi. Lần này, tôi trói nốt chân phải nó vào cái cột bên phải rồi lại ngồi xuống vắt sữa. Khi thùng sữa gần đầy thì con bò ngu ngốc ấy lại ngoắc đuôi một cái làm đổ thùng.
 
- Ối chà! Hẳn là ông bực mình lắm nhỉ. Nhưng không thể vì chuyện vớ vẩn đó mà ngồi đây ảo não như vậy.
 
- Chưa hết đâu. – Người nông dân tiếp – Lúc đó, tôi không còn sợi dây nào, thế là tôi bèn cởi thắt lưng ra và buộc đuôi con bò lên nóc chuồng. Thế rồi, khi cái quần của tôi tụt xuống thì vợ tôi bước vào. Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi.

Có đáng để nuôi?

Nhà sắp có khách, bà vợ hách dịch hỏi ông chồng: “Ông định mặc quần đùi để tiếp khách hay sao?”.
 
- Tôi muốn để mọi người đều biết, bà đã nuôi tôi thế nào! – Ông chồng hậm hực.
 
- Nếu vậy – bà vợ nói – ông hãy cởi nốt cả quần đùi ra, cho họ biết là ông có đáng để nuôi không.