Mất tích

Một ngýời ðàn ông ðến ðồn cảnh sát. - Thýa ông thanh tra, tôi xin trình báo là vợ tôi bị mất tích. Cách ðây một tuần, cô ấy dắt chó ði dạo và từ ðó không thấy về. - Ông có thể tả qua vợ ông ðýợc không? - Cô ấy tóc vàng, mà không hình nhý tóc ðỏ. Không cao lắm, nhýng hình nhý cũng không phải thấp. Mắt cô ấy màu xanh lõ, xanh lá cây thì ðúng hõn. - Thôi ðýợc rồi, thế con chó của ông giống gì, có to không? - À, giống Bri. Nó cao 65 cm, lông mày hung nhạt, mũi ðen, mắt màu hạt dẻ sẫm, có một vết sẹo nhỏ dýới cằm, nó ðeo một miếng thẻ mang số ZA 3823976…
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 843
  3. Tags: vo chong

Viên kim cương

Có một người đàn bà đi máy bay. Nhưng có một viên kim cương nên không biết làm cách nào qua hải quan được. Chợt bà thấy một cha cố đang đi ngang qua bèn nhờ cha cố đem qua hải quan dùm. 
 
Đến chỗ khai báo nhân viên hải quan hỏi cha: 
- Cha có gì khai báo không?
 
Cha cố tính nói không nhưng chợt nhớ viên kim cương trong túi quần và không nên cãi lời chúa răn là không được nói láo nên cha nói: 
- Từ thắt lưng cha trở lên không có gì quí giá còn từ thắt lưng trở xuống thì có một vật mà mọi quí bà đều thích.
 
Nhân viên hải quan cười nói: 
- Cha vui tính quá! Mời cha qua.

Đổi màu

Có cặp vợ chồng da trắng nọ, người chồng đi công tác xa dài ngày khi vợ còn đang mang thai. Sau khi sinh con, người vợ viết thư cho chồng:
- Anh à, con chúng ta sinh ra trắng trẻo và xinh xắn lắm! Em bị thiếu sữa nên thuê một bà vú nuôi da đen. Sau một thời gian con chúng ta bú sữa của bà ta, da nó chuyển từ trắng sang đen anh à!
Sau đó người vợ nhận được thư của người chồng:
- Anh rất vui vì em đã sinh con, có lẽ nó giống anh hồi bé. Mẹ anh sinh anh cũng bị thiếu sữa nên anh toàn phải ăn sữa bò, vì thế đến giờ anh mới bị mọc sừng em ạ!

 


Mở hàng

Một anh nọ sáng sáng đi chợ hay được các bà mời mở hàng vì tốt vía. Các bà nói:
- Anh mở hàng thì tốt lắm, không bao giờ bị ế, ngày mai anh nhớ mở hàng nhé.
Một hôm ra ngõ anh gặp một cô gái, nói chuyện một lúc anh hỏi:
- Em đã có chồng chưa?
- Em ế.
- Thế thì để anh mở hàng cho, vía anh tốt lắm.

Cảnh sát và đồn trưởng cứu hỏa

Anh cảnh sát Micheal Fenwick được phân công trực cả đêm ở đồn cảnh sát quận 3. Bất ngờ được nghỉ sớm, anh về nhà vào 2 giờ sáng, sớm hơn 4 tiếng so với mọi khi. Không muốn đánh thức cô vợ Camille, anh cởi quần áo, bò đến và leo lên giường.
 
Cô vợ ngồi dậy và nói với giọng buồn ngủ: "Mike yêu quý, hãy xuống cửa hàng bán thuốc qua đêm ở phố bên, mua cho em thuốc Tynenol loại cực mạnh. Em bị đau đầu khủng khiếp".
 
"Được rồi, cưng ạ", anh nói, và mò mẫm bò qua phòng ngủ, mặc lại bộ đồng phục rồi chạy xuống cửa hàng bán thuốc.
 
Đến nơi, người bán thuốc nhìn anh, vẻ ngạc nhiên:
 
"Ơ, anh có phải là Fenwick, cảnh sát quận 3 không?'
 
"Vâng, tôi đây", anh đáp.
 
"Thế thì anh đang làm cái quái gì với bộ đồng phục của ông đồn trưởng cứu hỏa thế?".

Máy xem bói tự động

Một tay cao bồi lần đầu đến thành phố lớn và nhìn thấy một chiếc máy xem bói tự động.
 
Anh ta tò mò nhét vào đó đồng xu. Sau 2 giây, máy in ra tờ giấy như sau:
 
+ Anh tên là John Bill, cao 1,58m, nặng 105kg.
+ Anh chuẩn bị đi chuyến tàu lúc 8h 30 và anh sắp gặp hạn lớn.
 
Tay cao bồi còn đang kinh ngạc thì một người da đỏ bước đến. Ông ta quả quyết chiếc máy này hoàn toàn nói láo. Hai người bàn nhau thử trao đổi quần áo xem cái máy sẽ phản ứng ra sao. Thay đồ xong, John lại bước vào cabin, nhét đồng xu và đọc tờ giấy vừa in ra:
 
+ Anh vẫn là John Bill, cao 1,58m, nặng 105kg, nhưng hiện nay anh đã lỡ chuyến tàu lúc 8h 30
+ Bị mất quần áo, ví tiền và khẩu súng
+ Lây bệnh ghẻ của tên lừa đảo.