Mất tích

Một ngýời ðàn ông ðến ðồn cảnh sát. - Thýa ông thanh tra, tôi xin trình báo là vợ tôi bị mất tích. Cách ðây một tuần, cô ấy dắt chó ði dạo và từ ðó không thấy về. - Ông có thể tả qua vợ ông ðýợc không? - Cô ấy tóc vàng, mà không hình nhý tóc ðỏ. Không cao lắm, nhýng hình nhý cũng không phải thấp. Mắt cô ấy màu xanh lõ, xanh lá cây thì ðúng hõn. - Thôi ðýợc rồi, thế con chó của ông giống gì, có to không? - À, giống Bri. Nó cao 65 cm, lông mày hung nhạt, mũi ðen, mắt màu hạt dẻ sẫm, có một vết sẹo nhỏ dýới cằm, nó ðeo một miếng thẻ mang số ZA 3823976…
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 796
  3. Tags: vo chong

Khởi nghiệp

Một thanh niên hỏi một ông lão giàu có làm giàu bằng cách nào. Ông lão vuốt chiếc áo vest sang trọng của mình và kể:
 
-Con trai à, đó là vào năm 1932, một thời kỳ khốn khó trong lịch sử, lão chỉ còn một xu cuối cùng trong túi. Lão bỏ ra mua một quả táo, dành cả ngày để lau cho nó bóng lên và vào cuối ngày, lão bán quả táo lấy 10 xu.
 
Sáng hôm sau, lão đầu tư số tiền trên mua hai quả táo, lau chúng cho bóng và bán chúng lúc 5 giờ chiều được 20 xu. Lão tiếp tục cách kinh doanh này trong một tháng và cuối cùng tích lũy được một tài sản trị giá 1 đôla 37 xu.
 
Sau đó cha vợ lão qua đời và để lại cho vợ chồng lão 2 triệu đôla.

Dốt quá

MR mắng em: Sao mày dốt thế, bài toán dễ ẹc vậy mà làm không xong.
Em: Không biết thì mới hỏi anh chứ!
MR: Đấy, cái dốt nặng kí nhất của mày chính là ở đó!!!

Cao tay

Có ba shop thời trang nằm kề nhau nên cạnh tranh kịch liệt, shop bên phải trưng bảng quảng cáo: “Chuyên bán thời trang cao cấp dành cho nghệ sĩ”.
 
Ngày hôm sau shop bên trái cũng dán một tấm bảng: “Chuyên bán thời trang môđen dành cho những cô gái trẻ xinh đẹp nhất”.
 
Và hôm sau cái shop bị kẹt ở giữa treo ở cửa một tấm bảng to đề hai chữ: “Lối vào”.

Chó con đói bụng

Một người đàn ông do qúa vội lên máy bay mà ko kịp làm thủ tục cho cún nhỏ của mình. Anh ta bèn giấu nó vào trong túi quần. 30 phút sau khi máy bay cất cánh, cô phục vụ cứ thấy anh ngọ nguậy ko yên trên ghế, bèn đi tới hỏi:
 
- Anh ổn chứ?
 
- Vâng, tôi ko sao.
 
Nhưng một lát sau, trông trông thấy điệu bộ khổ sở của anh ta, cô phục vụ lại tới hỏi :
 
- Anh chắc anh ko sao chứ?
 
- Tôi phải thú nhận với cô điều này - người đàn ông nói - Tôi ko có đủ thời gian làm thủ tục cho con chó con này lên máy bay nên tôi đã giấu nó vào trong túi…
 
- Tôi hiểu – Cô phục vụ nói – Thôi được, tôi sẽ bỏ qua cho anh chuyện này. Nhưng con chó có sao ko? Có vẻ nó làm anh khó chịu qúa?
 
- Tôi ko sao… Chỉ là vì nó chưa cai sữa thôi.

Sự khác biệt của văn hoá

Để điều tra tâm lý của các dân tộc trên thế giới, người ta tổ chức một cuộc thi viết sách với chủ đề “Con voi”. Dưới đây là những tác phẩm gửi tới ban giám khảo:
Người Mỹ: Một cuốn sách có tên: “Làm thế nào để nuôi voi trong vườn nhà, vui mà lại có lãi?”.
Người Đức: 3 quyển sách dày như từ điển, to bằng nửa cái bàn với tựa đề in bằng chữ đen trên nền trắng: “Sơ khảo về voi - ba tập”
Người Nga: Một cuốn sách dày, trên bìa có ghi chữ cổ : “Tổ tiên ta đã tìm ra voi như thế nào?”.
Người Pháp: một cuốn sách mỏng trang trí cầu kỳ với nhiều hình tượng cách điệu ngoài bìa với tựa: “Voi và đời sống tình dục của nó”.
Người Trung Quốc: “1001 món ăn làm từ voi”.