Mất tích

Một ngýời ðàn ông ðến ðồn cảnh sát. - Thýa ông thanh tra, tôi xin trình báo là vợ tôi bị mất tích. Cách ðây một tuần, cô ấy dắt chó ði dạo và từ ðó không thấy về. - Ông có thể tả qua vợ ông ðýợc không? - Cô ấy tóc vàng, mà không hình nhý tóc ðỏ. Không cao lắm, nhýng hình nhý cũng không phải thấp. Mắt cô ấy màu xanh lõ, xanh lá cây thì ðúng hõn. - Thôi ðýợc rồi, thế con chó của ông giống gì, có to không? - À, giống Bri. Nó cao 65 cm, lông mày hung nhạt, mũi ðen, mắt màu hạt dẻ sẫm, có một vết sẹo nhỏ dýới cằm, nó ðeo một miếng thẻ mang số ZA 3823976…
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 835
  3. Tags: vo chong

Ăn thịt sinh viên

Ăn thịt sinh viên
Một thổ dân bộ lạc ăn thịt người đang lôi ai đó về. Bạn anh ta trông thấy, hỏi: “Cậu kiếm được ai về thế này?”
 
- À, một sinh viên.
 
- Cái gì? Lại một sinh viên à? Thôi, bỏ hắn đi!
 
- Tại sao?
 
- Hôm qua, tớ cũng bắt được một sinh viên. Thế mà khi đem nấu, nước chưa kịp sôi hắn đã ăn hết cả khoai tây trong nồi.

Tiếng Anh

Người Nhật ăn ít chất béo và ít bị đau tim hơn những người Anh và người Mỹ.
Ngược lại, người Pháp có nhiều chất béo trong khẩu phần ăn kiêng lại cũng ít bị đau tim hơn người Anh và người Mỹ.
Kết luận:
-Ăn bất cứ cái gì bạn muốn.
-Chính việc nói tiếng Anh sẽ giết chết bạn.

Ngốc thật

- Anh cười gì thế?
- Tôi cười con bé trong tờ báo này. Anh xem, nó lại đi lấy cái kim chọc vào trứng gà để cho gà thở, ngốc thế không không biết.
- Ừ, ngốc thật.
- Lẽ ra, nó phải lấy đũa chọc chứ. Cái kim nó nhỏ thế làm sao đủ oxy cho gà thở được. Đúng không.

Màu đặc biệt, ngày cũng đặc biệt

Một trọc phú bước vào salon ôtô, vênh váo nói:
 
- Hãy chọn cho tôi một chiếc BMW thật đặc biệt, không phải màu xanh, đỏ, tím, vàng, nâu, đen hoặc trắng...
 
- Đồng ý, chúng tôi sẽ đặt cho ông chiếc xe đó, ông quay lại sau nhé!
 
- Nói chính xác là hôm nào đi!
 
- Hôm nào cũng được, trừ các ngày thường, ngày lễ và chủ nhật.

Đoán tên

Ba bà dắt ba đứa con vào gặp một vị bác sĩ tâm lý. Bác sĩ hỏi bà thứ nhất: "Cháu bé tên gì vậy, thưa bà". Dạ cháu tên là Mỹ Kim.
 
Bác sĩ reo lên: Vậy tôi nghĩ bà rất là ham tiền, đầu óc bà lúc nào cũng lởn vởn đồng đôla nên bà đặt tên cháu bé là Mỹ Kim.
 
Quay qua bà thứ hai, bác sĩ hỏi: Còn cháu tên gì vậy bà?
 
- Dạ cháu tên Đường!
 
Bác sĩ hớn hở: Vậy tôi nghĩ bà chắc thèm ăn đồ ngọt, lúc nào bà cũng tơ tưởng tới những nồi chè, những ly kem...
 
Đột nhiên bà thứ ba đứng dậy nói:
 
- Đoán như thế mà cũng đoán. Rồi bà quay sang thằng con: Mình về thôi Cu!