Khó hiểu

Một người Anh qua Việt Nam du lịch, viết thư cho bạn: - "Ở Việt Nam rất vui, người dân ở đây rất thân thiện và hiền lành. Thức ăn thì phong phú, trái cây xanh tươi, ngọt ngào. Tôi đã đi khắp 3 miền đất nước, ở đâu cũng được đón tiếp rất nồng hậu. Tôi biết thêm nhiều điều mới lạ và lý thú. Nhưng có một điều mà tôi không làm sao hiểu nổi. Đó là người Việt Nam rất ghét phim, nhưng họ lại thường xuyên đi đến rạp để xem phim. Lần nào xem xong, họ cũng đứng dậy và nói " hate film" (?!)"...
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 895
  3. Tags: ngoai ngu, van hoa

Chó nhà ai thế này?

Một bà đang lái xe qua vùng nông thôn, nhìn thấy ở phía trước một ông cụ và một con chó theo sau. Khi chiếc xe đến gần bổng dưng con chó vọt qua đường. Con chó bị ô tô va vào và chết liền tại chỗ. Bà cho xe ngừng lại ngay và tiến lại gần ông cụ.
 
- Tôi lấy làm tiếc là sự việc đã xảy ra như vậy - Bà ta nói - Liệu hai bảng có dàn xếp xong không?
 
Ông cụ trả lời: “À được”. Rồi cụ bỏ tiền vào túi khi chiếc xe đã biến đi xa và nhìn xuống con vật đã chết.
 
- Không biết chó của ai đấy nhỉ? - Ông cụ lẩm bẩm.

Mánh thôi mà

Nhà văn Mỹ đến nói chuyện tại một trường đại học ở Nhật, thông qua người phiên dịch. Ông kể liền mạch một câu chuyện vui khá dài rồi dừng lại để anh thông ngôn làm việc. Diễn giả rất ngạc nhiên trước việc anh ta chỉ nói có vài câu mà tất cả sinh viên đều cười ồ lên. Lúc kết thúc bài nói, nhà văn cảm ơn anh chàng kia vì đã dịch rất giỏi. Ông hỏi:
 
- Làm thế nào mà chỉ vài lời thôi anh đã chuyển cả một chuyện cười dài như vậy sang tiếng Nhật?
 
- Tôi không thuật lại câu chuyện mà chỉ nói với họ là ngài vừa kể một câu chuyện cười, đề nghị cả hội trường cười to lên.

Hóa ra không phải

Nhà bác học nọ đang lúi húi làm vườn. Một Bá tước ngạo mạn đến gần nói :
- Trông xa tôi tưởng là con bò, lại gần hóa ra là ngài.
 
Nhà Bác học vui vẻ trả lời Bá tước :
- Tôi cũng vậy, trông xa cứ tưởng là ngài, lại gần hóa ra con bò.

Đưa tôi cầm hộ cho

Một người nông dân phải mang một con lợn, một cái đe, một cái xô và một con gà ra chợ bán. Sau một hồi loay hoay, anh ta quyết định xách cái xô, cho con lợn vào trong xô, đặt cái đe lên trên con lợn và tay kia cặp nách con gà. Đang đi, anh ta gặp một cô gái xinh đẹp hỏi đường tới chợ. 
- "Cứ đi theo tôi qua con đường mòn này là đến, tôi cũng đang đến đó đây", người nông dân mỉm cười nói. 
- "Nhưng nếu tôi đi cùng anh qua con đường mòn, anh sẽ cưỡng hiếp tôi mất thôi". 
- "Làm sao tôi cưỡng hiếp cô được, tôi đang mang một con lợn, một cái đe, một cái xô và một con gà trên tay". 
Cô gái nhanh nhảu trả lời: 
- "Thì anh cho con lợn xuống đất, úp cái xô vào rồi dằn đe lên. Còn con gà thì đưa tôi cầm hộ cho".

Mặc lộn quần

Hai người bạn thân ở chung phòng trọ rảnh rỗi ngồi nói chuyện với nhau: “Hôm qua tao vừa rủ bé đi chơi mà trong túi không có đồng nào. Nhưng tao vẫn quyết định cứ rủ”.
 
Người bạn kia hứng chí, vỗ đùi cái đét bảo:
 
– Có chí khí!
 
– Khi đi, tao mới phát hiện ra trong túi có rất nhiều tiền, thế là hai đứa tao xài hết số tiền đó.
 
– Trời không phụ lòng người tốt mà.
 
– Uh, nhưng khi về tao mới phát hiện ra… tao lỡ mặc lộn quần của mày.