Có … nhiều cái

Một bà mẹ dẫn cô con gái nhỏ đi xem triển lãm nghệ thuật. Trong phòng gồm có tất cả các tác phẩm về điêu khắc, hội hoạ, nhiếp ảnh… Khi đi ngang qua một bức tượng khoả thân nam, vì tò mò cô gái kéo bà mẹ dừng lại và chỉ vào cái của quí của bức tượng mà hỏi: - Mẹ ơi! cái này là cái gì hả mẹ? - Đó là một bộ phận trong cơ thể đàn ông thôi con ạ, à mình đi đi con! - Không! con muốn xem thêm một chút nữa. - Thôi đi đi con, con ngoan đi lớn lên thế nào con cũng có được một cái. - Còn nếu như con không ngoan thì sao hả mẹ? - À, nếu như con không ngoan thì con sẽ có … nhiều cái !
  1. Ngày đăng: 03/02/2016
  2. Lượt xem: 1013
  3. Tags: gia dinh, gioi tinh

Khéo thật

Từ một làng nhỏ ở Hungary, con trai gọi điện cho bác sĩ ở Budapest và hỏi về thù lao khám bệnh cho bố mình. Bác sĩ trả lời là 1.000 forint, chàng thanh niên hẹn sẽ đón ông tại ga xe lửa. Tới lúc gặp bác sĩ, anh ta buồn rầu thông báo:
 
- Thật không may, bố tôi vừa mất rồi. Nhưng để bác sĩ khỏi bị thiệt thòi tôi đã tìm được 10 người trong làng, họ đồng ý trả 150 forint cho mỗi lần khám bệnh.
 
Khám cho 10 người xong, anh thanh niên tiễn bác sĩ ra ga, ông này nói:
 
- Tôi chỉ yêu cầu 1.000 forint mà thu được 1.500 forint. Vì vậy tôi chia đôi phần dôi ra. Đây là 250 forint của anh.
 
- Xin cảm ơn bác sĩ! Tôi xin được nói thật là cha tôi không chết mà ở trong số 10 người đã được bác sĩ khám bệnh.

Hỏi giờ ...

Có 1 anh chàng cà lăm đi xe buýt, 1 lúc sau anh hỏi người kế bên: 
- Mấy…mấy..giờ..rồ.i..anh? 
Anh chàng kia không nói gì, chỉ đưa đồng hồ cho anh chàng cà lăm xem. 
Một lúc sau vẫn câu hỏi cũ, anh chàng này vẫn không nói gì chỉ đưa đồng hồ cho anh cà lăm xem. 
Khi anh cà lăm xuống xe, 1 cụ già nói với anh: 
- Tại sao anh lại xem thường người ta như vậy? Hỏi mà anh không trả lời. 
Anh chàng mới trả lời: 
Tạ..i..tui…cũ..ng…cà…cà..lă…m…nếu…nếu…tu..i…tui…trả..lờ..i…nó…nó…tưởng…tui…tui…chọc…nó…nó…đánh…đánh…tui…thì….thì sao?????

Mánh thôi mà

Nhà văn Mỹ đến nói chuyện tại một trường đại học ở Nhật, thông qua người phiên dịch. Ông kể liền mạch một câu chuyện vui khá dài rồi dừng lại để anh thông ngôn làm việc. Diễn giả rất ngạc nhiên trước việc anh ta chỉ nói có vài câu mà tất cả sinh viên đều cười ồ lên. Lúc kết thúc bài nói, nhà văn cảm ơn anh chàng kia vì đã dịch rất giỏi. Ông hỏi:
 
- Làm thế nào mà chỉ vài lời thôi anh đã chuyển cả một chuyện cười dài như vậy sang tiếng Nhật?
 
- Tôi không thuật lại câu chuyện mà chỉ nói với họ là ngài vừa kể một câu chuyện cười, đề nghị cả hội trường cười to lên.

Nó đã đi đâu?

Một người bước vào hiệu thuốc và hỏi mua một gói condom. Khi trả tiền xong, anh ta bắt đầu cười và đi ra.
Ngày hôm sau, cũng màn diễn đó, người kia bước ra và cười ngất. Người bán thuốc nghĩ điều này thật kỳ quặc và yêu cầu người giúp việc của mình, nếu người đàn ông kia trở lại thì phải đi theo anh ta.
Vẫn như vậy ngày hôm sau anh ta lại đến cửa hàng, lặp lại hành động như trước. Người giúp việc có trách nhiệm đi theo. Nửa giờ sau, anh ta quay lại.
- Anh đã đi theo hắn chứ?
- Vâng tôi đã đi theo.
- Và, nó đã đi đâu?
- Ðến thẳng nhà ... ông

Rút không kịp

Rút không kịp
Bức ảnh thứ 1 vẽ một cái bánh mì đen thui.
 
Bức ảnh thứ 2 vẽ cảnh một trận chiến với một đoàn quân bị tiêu diệt hoàn toàn, những chiến sĩ chết như ngả rạ.
 
Bức ảnh thứ 3 vẽ một người phụ nữ đang mang bầu.
 
Vị giáo sư nói:
– Ai mà có thể đặt 1 tên chung cho cả 3 bức tranh sẽ được một phần thưởng.
 
Và phần thưởng thuộc về một sinh viên với câu trả lời ngắn nhất và hợp lý nhất: “Rút không kịp”.