anh của ngày hôm nay

Ai ngờ, lòng tự ái của anh quá lớn, anh vùng dậy, giận dỗi, nói mà như gào thét: “Con biết rồi! Con hiểu rồi! Bố mẹ xấu hổ vì có thằng con vô tích sự như con đúng không? Được! Con sẽ đi cho bố mẹ hài lòng! Con sẽ lên thành phố kiếm tiền, lập nghiệp! Hôm nay con ra đi với hai bàn tay trắng, không một xu dính túi, nhưng ngày con trở về, con thề sẽ làm cho bố mẹ nở mày nở mặt! Bố mẹ cứ chờ xem!”. Dứt lời, anh lạnh lùng cắm đầu chạy thẳng. Bố mẹ đuổi theo anh nhưng không kịp. Rồi họ tự trấn an nhau rằng chắc anh chỉ qua nhà bạn ở vài ngày, hết giận, anh sẽ về… Nhưng không, anh đi thật, biệt tăm mấy năm trời, không tin, không tức, để cha mẹ anh ở nhà chờ đợi mỏi mòn và đày đọa nhau trong nỗi ân hận dày vò… Sáng nay, một chiếc xe hơi mới coóng rì rì rẽ vào ngõ nhà anh rồi đỗ xịch ngay giữa sân. Cha mẹ anh ở trong nhà lập tức lao ra, bà con láng giềng thấy thế cũng ùa tới. Cửa xe hơi mở chầm chậm, anh lịch lãm bước ra, tất cả như vỡ òa! Anh đã trở về, trở về thật rồi! Cha mẹ nhào tới, ôm anh thật chặt, nước mắt nhạt nhòa! Anh cũng khóc, cũng nấc lên nghẹn ngào, nhưng giọng vẫn cố thều thào: “Bố mẹ trả tiền taxi giúp con! Con chả có xu nào!”.
  1. Ngày đăng: 25/02/2016
  2. Lượt xem: 516
  3. Tags: tong hop

Màu đặc biệt, ngày cũng đặc biệt

Một trọc phú bước vào salon ôtô, vênh váo nói:
 
- Hãy chọn cho tôi một chiếc BMW thật đặc biệt, không phải màu xanh, đỏ, tím, vàng, nâu, đen hoặc trắng...
 
- Đồng ý, chúng tôi sẽ đặt cho ông chiếc xe đó, ông quay lại sau nhé!
 
- Nói chính xác là hôm nào đi!
 
- Hôm nào cũng được, trừ các ngày thường, ngày lễ và chủ nhật.

Tựa của một cuốn sách

Trong chuyến bay đến Viễn Đông. Hai du khách đang cùng nhau trò chuyện.
 
- Ông thường đi đến Trung Quốc chứ?
 
- Không, đây là lần đầu tiên.
 
- Cho tôi tò mò một chút, vì sao ông lại đến đó?
 
- À ! Do tôi đang thu thập tư liệu để viết một cuốn sách về đất nước này.
 
- Ồ! Thật tuyệt quá, ông ở lại đó có lâu không?
 
- Ba ngày thôi.
 
- Vậy cuốn sách của ông sẽ có tựa là gì?
 
- "Trung Quốc, hôm qua, hôm nay và ngày mai!".

Tay lái cừ khôi

Sương mù dày đặc. Hai xe tông phải nhau.
 
- Tại sao ông lại tắt đèn xi nhan? - Người phụ nữ lái xe sau nhiếc móc.
 
- Tôi cứ tưởng rằng, trong gara nhà mình thì tôi có thể làm việc gì mình muốn.

Xem tivi

Nhà nọ có 2 anh em, người mê bóng đá, người mê ẩm thực, nhà chỉ có 1 cái tivi, nên mọi chuyện diễn ra như sau: "sau đây chúng tôi xin tường thuật trực tiếp món tôm chiên giòn và đội tuyển quốc gia Thái Lan. Chuẩn bi nguyên liệu cho 2 đội ra quân với đội hình,tôm, cà chua, hành , tỏi, tiêu,  đường và muối. Chúng ta thực hiện món này với huấn luyện viên Alfed Riedle, huấn luyện viên trưởng đội tuyển VN. Đầu tiên chúng ta mua tôm về rồi cắt bỏ đầu trọng tài. Vâng trọng tài đã thổi còi cho trận đấu bắt đầu, ngay phút đầu tiên, Công Vinh đã đem rủa sạch tôm,để ráo nước, sau đó Hồng Sơn tung đường chuyền chuẩn bị phần nước sốt cà chua cho Đức Thắng, Đức Thắng lui về bắt chảo lên bếp. Đợi chảo thật nóng chúng ta cho Văn Sĩ vào, thật gay cấn, ca 2 đội đang tranh giành phi hành tỏi cho thơm". Kế tiếp bỏ tôm vào cho Huỳnh Đức từ cánh trái băng lên đem bóng bay thẳng vào chảo 1 ít đường, muối, bột ngọt cho vừa ăn. Rồi mở tỉ số cho đội tuyển VN. Cuối cùng đổ nước sốt vào trận đấu, khi ăn nhớ giành chiến thắng 3-0 trước đội tuyển Thái Lan. =))


Đã bảo mà không tin

Một kỹ sư máy tính vừa tạo ra được một chiếc máy có khả năng biết mọi thứ. Anh ta tự hào nói với người bạn của mình:

- Hãy hỏi nó bất cứ câu gì. Nó sẽ trả lời cho anh biết.

Người bạn liền gõ câu hỏi vào chiếc máy :

- Bố tôi ở đâu?

Màn hình máy chớp sáng liên tục và hiện ra dòng chữ:

- Bố của anh đang đi câu cá ở hồ Lasca.

Người bạn lắc đầu:

- Làm gì có! Bố tôi đã mất cách đây 10 năm rồi cơ mà!

Viên kỹ sư rất bối rối. Anh ta chỉnh sữa một vài chỗ trên máy và đề nghị anh bạn hỏi lại theo một cách khác. Người bạn lại đánh:

- Chồng của mẹ tôi ở đâu?

Một lần nữa màn hình chớp sáng liên tục. Rồi câu trả lời hiện lên:

- Chồng của mẹ anh đã mất cách đây 10 năm. Còn bố anh thì mới bắt được con cá nặng hai kí ở hồ Lasca!