Chiếc cân biết bói

Một nữ y tá đáp chuyến bay đi Chicago. Trong khi ngồi chờ chuyến bay trong phòng chờ ở phi trường cô ta nhìn thấy một chiếc cân ở góc phòng, kế bên có tấm bảng ghi: Cân và bói - 25 xu. Cô ta tự nhủ: Ta thử xem nó bói gì? Cô ta bỏ một đồng 25 xu vào máy và leo lên cân. Tức thời có một tấm thẻ được in ra, trên đó viết: - Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds và cô sắp đi Chicago. Ngạc nhiên vô cùng nhưng cô ta tự nhủ: - Chắc ai nó cũng đoán thế, ta thử 1 lần nữa xem. Cô ta bỏ tiền vào và leo lên cân. Một tấm thẻ được in ra: - Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô sắp đi Chicago và cô sẽ thổi sáo. Cô ta mỉm cười và nghĩ thầm: Ðúng là láo, ta có bao giờ chơi một nhạc cụ nào đâu. Cô vừa trở lại ghế ngồi thì thấy có một anh chàng cao bồi đang ngồi đó tự bao giờ kế bên anh ta có một chiếc sáo. Không biết sao cô cầm sáo lên và thổi một bản nhạc rất hay. Quá sửng sốt cô quay trở lại cái cân, bỏ tiền vào lần nửa. Tấm thẻ in ra viết: - Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô sắp đi Chicago, cô đã thổi sáo và cô sắp làm vỡ kính. Cô ta bật cười: Tôi làm sao mà làm vỡ kính được? Vừa định quay lại ghế ngồi cô bỗng trượt chân, ngã xuống và va phải tấm kính vỡ toang. Sau khi hoàn hồn cô ta lại bỏ tiền vào cái cân kỳ diệu và chờ tấm thẻ in ra. Trên đó viết: - Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô định đi Chicago, cô đã làm một số chuyện tầm phào và đã lỡ chuyến bay.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 686
  3. Tags: tong hop

Chó con đói bụng

Một người đàn ông do qúa vội lên máy bay mà ko kịp làm thủ tục cho cún nhỏ của mình. Anh ta bèn giấu nó vào trong túi quần. 30 phút sau khi máy bay cất cánh, cô phục vụ cứ thấy anh ngọ nguậy ko yên trên ghế, bèn đi tới hỏi:
 
- Anh ổn chứ?
 
- Vâng, tôi ko sao.
 
Nhưng một lát sau, trông trông thấy điệu bộ khổ sở của anh ta, cô phục vụ lại tới hỏi :
 
- Anh chắc anh ko sao chứ?
 
- Tôi phải thú nhận với cô điều này - người đàn ông nói - Tôi ko có đủ thời gian làm thủ tục cho con chó con này lên máy bay nên tôi đã giấu nó vào trong túi…
 
- Tôi hiểu – Cô phục vụ nói – Thôi được, tôi sẽ bỏ qua cho anh chuyện này. Nhưng con chó có sao ko? Có vẻ nó làm anh khó chịu qúa?
 
- Tôi ko sao… Chỉ là vì nó chưa cai sữa thôi.

Có đáng để nuôi?

Nhà sắp có khách, bà vợ hách dịch hỏi ông chồng: “Ông định mặc quần đùi để tiếp khách hay sao?”.
 
- Tôi muốn để mọi người đều biết, bà đã nuôi tôi thế nào! – Ông chồng hậm hực.
 
- Nếu vậy – bà vợ nói – ông hãy cởi nốt cả quần đùi ra, cho họ biết là ông có đáng để nuôi không.

Khỏa thân đón tàu hỏa

Chàng sinh viên đi thực tế ở một vùng đất hoang sơ và được hai người thổ dân ở đó dẫn đường.
 
Đang trò chuyện vui vẻ bỗng một trong hai chàng thổ dân nhìn thấy một cái hang nhỏ bên đường đi. Ngay lập tức, anh ta chạy đến trước cửa hang, vừa múa may vừa hét lên:
 
- U… u… u…
 
Trong hang có tiếng đáp lại:
 
- U… u… u…
 
Liền sau đó, anh chàng cởi hết quần áo, chạy thẳng vào phía trong. Lấy làm lạ, chàng sinh viên quay sang hỏi người thổ dân còn lại:
 
- Tại sao lại có chuyện nực cười như thế?.
 
Người thổ dân nói:
 
- Ở vùng chúng tôi, khi bạn nhìn thấy một cái hang, bạn hú lên làm ám hiệu và được trả lời thì có nghĩa là trong hang có một cô gái đang sẵn sàng làm tình với bạn.
 
Đi được một đoạn, người thổ dân thứ hai nhìn thấy một cái hang khác. Nhanh như chớp, anh ta lặp lại hành động tương tự và cũng biến mất hút sau khi nghe tiếng “U… u…” trả lời.
 
Chàng sinh viên tỏ ra vô cùng phấn khích. Anh ta vừa đi vừa chăm chú quan sát và chợt thấy bên vách núi có một cái hang tối, khá to. Chắc mẩm người phía trong cũng không phải cỡ vừa, anh chàng liền chạy đến cửa hang, múa may và hét:
 
- U… u… u…
 
Phía trong vọng ra tiếng trả lời “U… u… u…” rất khỏe. Chàng hứng chí bỏ hết quần áo và chạy vào trong không hề lưỡng lự.
 
Ngày hôm sau, tờ báo địa phương đưa tin: “Một anh chàng khỏa thân bị cán chết bởi chiếc tàu hỏa chở hàng cứu tế”

Bưu cục thó rồi

Ở bưu cục nọ, có một lá thư đề người nhận là Thượng đế, Thiên đường. Dĩ nhiên là không thể gửi nó đi, họ bèn mở ra xem, thư viết:
 
- "Gửi Thượng đế! Tôi là một bà lão tội nghiệp 80 tuổi. Suốt cả đời, tôi chẳng đòi hỏi gì. Nhưng hiện nay tôi đang rất cần 100 đôla. Xin Người hãy rủ lòng thương mà ban số tiền đó cho kẻ già này".
 
Cả bưu cục mủi lòng, mỗi người quyên góp một ít tiền, được 90 đôla gửi cho bà cụ. Hôm sau, bà lão gửi thư khác, cũng cho Thượng đế. Lần này ông giám đốc gọi tất cả nhân viên tới để nghe đọc lời cảm ơn:
 
- "Thưa Thượng đế, tôi xin cảm ơn Ngài với tấm lòng sâu sắc. Nhưng tôi chỉ nhận được có 90 đôla, còn 10 đôla đã bị bọn bưu cục "thó" mất rồi!".

Lần đầu tiên

Đây là lần đầu tiên của tôi. Tôi nằm xuống, các cơ bắp căng cứng. Tôi đẩy anh ấy ra và cố tìm một câu xin lỗi, nhưng anh ta không chịu bị đẩy ra dễ dàng như vậy. Anh ấy hỏi tôi có sợ không và tôi lắc đầu một cách dũng cảm.
Anh ấy có nhiều kinh nghiệm hơn tôi. Ngay cú đầu tiên ngón tay anh ấy đã chạm đúng điểm cần thiết. Anh ấy tiến sâu hơn và tôi run rẩy toàn thân. Toàn cơ thể tôi căng thẳng chờ đợi nhưng anh ấy thật sự dịu dàng như anh ấy đã hứa với tôi.
Anh ấy nhìn thẳng vào mắt tôi và nói tôi hãy tin anh ấy. Anh ấy đã làm nhiều lần trước đây rồi. Nụ cười dễ thương của anh ấy làm tôi bớt căng thẳng và tôi mở ra cho anh ấy có thể vào một cách dễ dàng.
Tôi nài xin anh ấy nhanh chóng hơn nhưng anh ấy vẫn cứ từ từ chuẩn bị để cho tôi ít đau đớn nhất. Và anh ấy tiến vào gần hơn, sâu hơn ... còn tôi cảm thấy sự đau đớn dâng tràn và chạy khắp thân thể, và dường như một tia máu đỏ chảy ra khi anh đẩy mạnh vào.
Anh ấy nhìn tôi lo lắng và hỏi có đau lắm không? Mắt tôi rưng rưng nhưng lắc đầu và nói anh ấy cứ tiếp tục.
Anh ấy thò ra thụt vào với sự chuẩn xác của bao nhiêu năm kinh nghiệm. Nhưng lúc này tôi đã tê liệt hoàn toàn và có thể cảm thấy anh ấy bên trong tôi ... Sau một vài giây phút tê liệt, tôi thấy điều gì đó cháy bỏng bùng lên và anh ấy lấy nó ra.
Tôi nằm thở hổn hển, nhẹ cả người vì nó đã xong. Anh ấy nhìn tôi với một nụ cười ấm áp và nói với tôi rằng tôi thật là ngoan cường từ trước đến nay chưa hề thấy.
Tôi mỉm cười và cảm ơn anh. Anh quả là một nha sĩ giỏi. Lần đầu tiên tôi đi nhổ răng là như vậy đó.