Công dụng của dưa

Tôi đi chợ vô tình đứng sau ba cô gái xếp hàng mua dưa chuột, và nghe ba cô nói: - Bác chọn cho cháu quả mập và tròn. - Chọn cho cháu quả dài và có gai. - Cháu mua về đắp mặt,bác lấy loại nào cũng đuợc!
  1. Ngày đăng: 17/02/2016
  2. Lượt xem: 818
  3. Tags: gioi tinh, nguoi lon

Hai người phụ nữ

Hai người phụ nữ nói chuyện với nhau:

- Tôi đã nói với chị đừng nói với chị ấy những chuyện mà tôi đã nói với chị.

- Chị ấy đã nói với tôi đừng nói với chị những chuyện mà chị ấy đã nói với tôi.

- Thế thì chị cũng đừng nói với chị ấy những chuyện mà chị ấy đã nói với tôi.


Hỏi mãi thế

Ðồn rằng có một lần vua ngự tuần ra Thanh Hóa. Nghe nói con cháu Trạng Quỳnh vẫn còn, vua bèn cho đòi đến. Xiển vâng lệnh tới hầu. Vua hỏi:
- Trước khi Trạng chết có trối trăng lại điều chi không?
Xiển đáp: – Dạ có ạ!
Vua bảo: – Thế nhà ngươi hãy thuật lại lời Trạng trối trăng cho ta nghe.
- Dạ tâu Hoàng thượng, cố tôi trước khi từ trần chỉ trối lại có một câu thôi ạ!
- Một câu cũng được, cứ nói ta nghe.
- Dạ, nhưng tôi không dám nói ạ!
- Tại sao!
- Dạ, nói ra sợ Hoàng thượng không được vui lòng.
- Ðược cứ nói, dù câu nói ấy thế nào ta vẫn không bắt tội.
Xiển năm bảy lần từ chối, vua năm bảy lần gặng hỏi, sau cùng Xiển mới thưa:
- Dạ, tâu Hoàng thượng, ông tôi kể lại rằng: “Trước khi cố tôi nhắm mắt, con cháu xúm xít quanh giường hỏi cố tôi có dặn con cháu điều chi không. Nhưng cố tôi không trả lời. Con cháu không yên tâm, cứ gặng hỏi mãi, cố tôi chỉ quát lên một câu: “Hỏi cái mả cha bay hay sao mà hỏi mãi thế?”, rồi tắt thở.

Yếu nhân

Giáo Hoàng vừa kết thúc chuyến nghỉ mát và đang trên xe limousin tới sân bay. Chưa bao giờ lái một chiếc xe như vậy, ông yêu cầu tài xế lái xe cho mình lái một lúc. Tài xế chuyển ra đằng sau và Giáo Hoàng cầm tay lái.
Khi bắt đầu phóng đến 90 dặm một giờ, Giáo Hoàng bị đội tuần tra giao thông bắt tạt vào lề. Người cảnh sát đi đến cửa sổ xe, nhìn vào trong một lúc, rồi nói:
- Đợi một lúc, tôi cần phải gọi điện.
Cảnh sát gọi điện và yêu cầu được gặp sếp. Anh ta báo cáo:
- Tôi đang xử lý một yếu nhân phạm luật và tôi muốn biết mình phải làm gì.
Sếp hỏi lại:
- Ai thế? Một thượng nghị sĩ chăng?
- Không, còn quan trọng hơn thế nữa.
- Đó là ngài thống đốc phải không?
- Không. Quan trọng hơn.
- Tổng thống?
- Không. Quan trọng hơn.
- Vậy thì tóm lại đó là ai mới được chứ?! – Đầu dây bên kia mất bình tĩnh la lớn.
- Tôi không biết! – Viên cảnh sát nói. – Nhưng Giáo Hoàng làm tài xế cho anh ta.

Rút không kịp

Rút không kịp
Bức ảnh thứ 1 vẽ một cái bánh mì đen thui.
 
Bức ảnh thứ 2 vẽ cảnh một trận chiến với một đoàn quân bị tiêu diệt hoàn toàn, những chiến sĩ chết như ngả rạ.
 
Bức ảnh thứ 3 vẽ một người phụ nữ đang mang bầu.
 
Vị giáo sư nói:
– Ai mà có thể đặt 1 tên chung cho cả 3 bức tranh sẽ được một phần thưởng.
 
Và phần thưởng thuộc về một sinh viên với câu trả lời ngắn nhất và hợp lý nhất: “Rút không kịp”.

Không cần nói dối

Sau khi nghe lời cáo giác của cảnh sát trưởng, quan tòa nghiêm mặt hỏi linh mục: Mỗi tuần một lần, giáo sĩ Do Thái nọ thường rủ một linh mục và một mục sư tới chỗ mình chơi đánh bài ăn tiền. Không may cho họ, viên cảnh sát trưởng nổi tiếng nghiêm khắc của thị trấn bắt gặp và đưa cả ba ra tòa án địa phương.
- Thưa Cha, Cha có thừa nhận mình đã đánh bạc không?
 
Linh mục nhìn lên trời, thì thầm:
- Xin Chúa tha thứ cho con!
 
Rồi ông quay sang quan tòa, nói lớn:
- Không! Thưa ngài, tôi không hề đánh bạc.
 
Quan tòa lại hỏi mục sư:
- Còn Cha, Cha có thừa nhận mình đã đánh bạc không?
 
Mục sư lặp lại hành động của linh mục rồi quả quyết:
- Không! Thưa ngài, tôi không hề chạm tay vào lá bài.
 
Quan tòa quay sang nghi phạm cuối cùng:
- Giáo sĩ, có phải ngài bị bắt quả tang đang đánh bạc không?
 
Giáo sĩ Do Thái tỏ vẻ ngạc nhiên:
- Đánh bạc ấy à? Với ai cơ chứ?