Nhân chứng

Quan toà hỏi bị cáo: - Tại sao anh lại phủ nhận việc có mặt ở nơi xảy ra vụ án, trong khi những 20 nhân chứng khẳng định rằng họ trông thấy anh ở hiện trường? - Thưa quý tòa, nhưng tôi có thể mời tới đây hàng trăm nhân chứng không hề trông thấy tôi ở đó.
  1. Ngày đăng: 16/04/2016
  2. Lượt xem: 1019
  3. Tags: tong hop

Cẩn thận nhé mọi người

Cẩn thận nhé mọi người
Tối nay đứng ở ngoài đường chơi thì có 1 chị đến nhờ xem hộ cái iphone không nhắn tin được. Mình vui vẻ nhận lời. Cầm máy đứng quẹt quẹt 1 lúc mới nhớ tới mấy vụ tẩm thuốc mê vào điện thoại để thôi miên. 
Sợ quá. Nhân lúc thuốc chưa phát tán mình bỏ chạy thật nhanh. Con ác phụ xâm lăng lộ rõ chân tướng, cứ đuổi theo mình la hét ghê lắm. Mãi lâu sau mới cắt đuôi được ả. 
Về tới nhà hoàn hồn rồi mới nhớ ra vẫn đang cầm cái iphone của chị đó.

To ăn hết

 
Ba thủy thủ viễn dương Việt Nam đáp tàu đến một cảng phi châu. Đến bến thì phải thư giãn, mà dịch aids thì đang hoành hành. Ba anh trước hết là đi tìm nhà thuốc tây. Gặp ông nhà thuốc ba anh thi nhau dùng ngoại ngữ nga, hoa,anh để hỏi mua bao cao su. Nhưng ông nhà thuốc chỉ biết có tiếng wolof nên đôi bên đều ko hiểu.
 
- Thủy thủ 1 ra dấu mãi ko xong bèn kéo phẹc-mơ-tuya, lôi cái ấy ra đặt lên quầy, anh rút tờ 5 usd đặt xuống cạnh "bao-cao-su, tôi muốn mua bao-cao-su"
Ông nhà thuốc vẫn không hiểu
- Thủy thủ 2 cũng rút tiền ra và đặt lên cạnh cái ấy của mình "tôi-cũng-mua-bao-cao-su, năm đồng"
- Thủy thủ 3 cũng móc túi và móc quần ra như các bạn.
Ba anh đặt cái ấy lên quầy bên cạnh 3 tờ bạc nhưng ông nhà thuốc vẫn đứng gãi trán.
- Rồi ông chợt "à" một tiếng rồi mở két và lấy 5 đồng đặt lên quầy rồi cũng tụt quần mình.
Đặt cái ấy bên cạnh mọi người ông vơ tiền và nói: "Tôi to nhất, tôi ăn hết cả đám"

 


Phạt

Một người đàn ông đi xe đạp trên đường, trên giá chở hàng có hai bịch lớn. Một bịch bị thủng lỗ nên những đồng tiền xu cứ từ đó rơi xủng xoảng xuống đường. Bỗng một xe cảnh sát phóng xe vượt qua anh ta rồi dừng lại.
 
- Anh bạn! Anh rơi không biết bao nhiêu đồng xu rồi. – Một cảnh sát nhắc.
 
- Thôi chết tôi rồi! – Người đàn ông giật mình. – Đành phải quay lại để nhặt tiền rơi suốt dọc đường vậy.
 
Người cảnh sát tỏ ra nghi ngờ:
 
- Anh lấy đâu ra lắm tiền xu năm nghìn đồng thế? Ăn cắp hả?
 
Người đàn ông thanh minh:
 
- Đâu có! Nhà tôi ở gần sân vận động, sát một quán bia, lại có một cây to mọc ngay sát tường nhà. Cánh cổ động viên sau một trận đấu lại kéo nhau ra quán bia nhậu nhẹt rồi cứ nhè gốc cây mà đái bậy. Tôi nấp ở gần đó, cầm một cái kéo to và đòi phạt mỗi thằng một đồng xu.
 
Toán cảnh sát trên xe cười rộ khoái trá:
 
- Sáng kiến hay đấy! Thế còn cái túi kia đựng gì thế?
 
- Thì có phải thằng nào cũng chịu nộp tiền phạt đâu!

Thần đồng lên tiếng

 
Một cậu bé thần đồng vừa mới sinh ra đã biết nói. Nó nhìn quanh trong nhà hộ sinh và thấy một người đàn ông mặc áo blue trắng. Đứa bé hỏi: "Ông là bác sĩ của con?".
 
- Đúng rồi bé con ạ! - Bác sĩ trả lời
 
- Cảm ơn bác sĩ đã chăm sóc cho mẹ con lúc sinh con ra
 
Rồi nó nhìn ra bên trái, thấy một người phụ nữ đang mỉm cười.
 
- Người là mẹ của con phải không?
 
- Đúng thế con trai của ta.
 
- Cảm ơn mẹ đã chăm sóc cho con khi còn ở trong bụng mẹ.
 
Và cuối cùng nó nhìn thấy một người đàn ông đang phờ phạc, nhưng trông vẫn rất hồ hởi
 
- Người là cha của con?
 
- Phải, phải!
 
Nó ra hiệu cho ông này ngồi xuống bên cạnh, rồi lấy ngón tay chọc vào đầu ông này nhiều lần, gằn giọng tức tối:
 
- Thế nào, ông có thấy khó chịu không hả?

 


Những tấm thiệp khó đỡ

Thiệp xin lỗi:
Lốp xe của tôi bị mắc kẹt. Tôi cứ tưởng là nó bị nổ lốp. Khi kiểm tra lốp xe, tôi nhìn thấy con mèo của bạn. Tôi rất tiếc...
 
Thiệp chia buồn, cảm thông:
Được tin vợ đã bỏ anh ra đi, hẳn là anh thất vọng lớn lắm. Nhưng anh cũng đừng quá lo lắng gì chuyện nhỏ đó... Cô ấy mới chuyển đến sống chỗ tôi ấy mà.
 
Thiệp nhớ lại một thời:
Hãy nhìn lại những năm tháng chúng mình bên nhau, anh không thể dừng nghĩ đến những năm tháng ấy. Trong lòng anh luôn tự nhủ... “quái quỷ thật, không hiểu lúc đó mình suy nghĩ thế nào”?
 
Thiệp bày tỏ:
Anh luôn mong mỏi có một người để yêu thương chăm sóc, và sau khi anh gặp em, em làm anh bỏ hẳn ý muốn này.
 
Thiệp tạ ơn:
Phải công nhận rằng, em chính là người dẫn dắt anh đến gần với tôn giáo. Chưa lúc nào anh tin là có địa ngục cho đến khi gặp em.
 
Thiệp giãi bày:
Mỗi ngày trôi qua, anh lại thấy mình còn thật may mắn biết bao, vì em đã không có mặt ở đây để phá nát ngày này của anh.
 
Thiệp mắng chửi:
Anh đã biết ngày này rồi sẽ đến. Em đã bỏ anh đi theo thằng bạn thân nhất của anh... Anh đã mua mấy thứ cho cả nó và em. Chúng là dây xích, rọ mõm, đồ chơi hình cục xương và bả nữa...
 
Thiệp chia tay:
Chúng ta từng là bạn bè thân thiết của nhau từ rất lâu... Vậy nên anh muốn nhắc lại: chúng ta kết thúc nó từ hôm nay.
 
Thiệp nhớ nhung:
Anh rất khốn khổ khi không có em... bởi vì mọi thứ vẫn giống y như khi có em ở đây.
 
Thiệp biết ơn sâu sắc:
Bạn thực là một người bạn quá tốt với tôi, khi hai ta cùng ở trên một con thuyền đang chìm chỉ với một chiếc áo phao... Sau này, tôi sẽ luôn nghĩ về bạn và nhớ bạn khủng khiếp đấy.