Lý do khẳng định bác sĩ chuẩn đoán sai

Một ông lão đến phòng khám than vãn với bác sĩ về cái chân bị đau của mình. Sau khi khám cho ông lão, bác sĩ lắc đầu nói: – Bệnh của ông là bệnh của tuổi già thôi. Cố gắng chịu chứ không có cách nào chữa khỏi đâu! Ông lão tđùng đùng nổi giận: – Ông đừng có khẳng định bừa như thế. Làm bác sĩ gì mà bắt bệnh cũng sai được. Ông bác sĩ rất ngạc nhiên: – Sao ông lại chắc chắn là tôi chẩn bệnh sai chứ? Ông lão chỉ vào cái chân còn lại và nói lớn: – Tại sao lại không biết chứ. Ông xem cái chân này có bị đau đâu, trong khi nó bằng tuổi với cái chân kia đấy chứ! – @@
  1. Ngày đăng: 08/02/2016
  2. Lượt xem: 854
  3. Tags: cong viec

Cách 1 gang tay

Trong hội nghị thượng đỉnh cuối năm giữa các nước.Có sự tham gia của nhiều nước trên thế giới.Nước Mỹ đứng lên khoe về thành tựu của mình.
- “Nước Mỹ đã phóng tên lửa lên tận sao hoả!”
Nước Nhật đứng lên chế giễu:
- “Làm gì tới, các ông có nói quá ko đây??”
Nước Mỹ thanh minh:
- “Thì ko đến được nhưng cách sao hoả 1 gang tay!”
Tiếp theo là đến nước Nhật nổi tiếng với nhiều phát minh về máy móc hiện đại.Nhật tự khoe về đất nước mình:
- “Nước chúng tôi phát minh ra tàu ngầm có thể lặn xuống đến tận đáy sâu nhất của đại dương.”
Nước Mỹ phản bác lại:
- ” Cái ông nổ vừa thôi, làm gì tới nổi!”.
Nước Nhật thanh minh:
- ” Ừ, thì cách 1 gang tay chứ mấy…”
Đến phiên nước Việt Nam.Việt Nam khoe:
- “Nước chúng tôi phụ nữ có thể sinh con bằng rốn!”
cả 2 nước Nhật và Mỹ kinh ngạc, đồng thanh đứng dậy và nói:
- “Này, các ông ko bịp chúng tôi đấy chứ??”
Việt Nam lúc đó mới điềm đạm đứng lên và nói:
- “Cũng cách 1 gang tay!”

Chiếc cân biết bói

Một nữ y tá đáp chuyến bay đi Chicago. Trong khi ngồi chờ chuyến bay trong phòng chờ ở phi trường cô ta nhìn thấy một chiếc cân ở góc phòng, kế bên có tấm bảng ghi: Cân và bói - 25 xu. Cô ta tự nhủ: Ta thử xem nó bói gì?
Cô ta bỏ một đồng 25 xu vào máy và leo lên cân. Tức thời có một tấm thẻ được in ra, trên đó viết:
- Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds và cô sắp đi Chicago.
Ngạc nhiên vô cùng nhưng cô ta tự nhủ:
- Chắc ai nó cũng đoán thế, ta thử 1 lần nữa xem.
Cô ta bỏ tiền vào và leo lên cân. Một tấm thẻ được in ra:
- Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô sắp đi Chicago và cô sẽ thổi sáo.
Cô ta mỉm cười và nghĩ thầm: Ðúng là láo, ta có bao giờ chơi một nhạc cụ nào đâu.
Cô vừa trở lại ghế ngồi thì thấy có một anh chàng cao bồi đang ngồi đó tự bao giờ kế bên anh ta có một chiếc sáo. Không biết sao cô cầm sáo lên và thổi một bản nhạc rất hay. Quá sửng sốt cô quay trở lại cái cân, bỏ tiền vào lần nửa. Tấm thẻ in ra viết:
- Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô sắp đi Chicago, cô đã thổi sáo và cô sắp làm vỡ kính.
Cô ta bật cười: Tôi làm sao mà làm vỡ kính được?
Vừa định quay lại ghế ngồi cô bỗng trượt chân, ngã xuống và va phải tấm kính vỡ toang.
Sau khi hoàn hồn cô ta lại bỏ tiền vào cái cân kỳ diệu và chờ tấm thẻ in ra. Trên đó viết:
- Cô là nữ y tá, cân nặng 145 pounds, cô định đi Chicago, cô đã làm một số chuyện tầm phào và đã lỡ chuyến bay.

Định nghĩa sai lầm

Định nghĩa sai lầm
Nếu một kỹ sư mắc một sai lầm, đó là một dự án mới! Nếu một nhà khoa học mắc một sai lầm, đó là một phát minh mới!..
Nếu một nhà thám hiểm mắc một sai lầm, đó là một sự khám phá mới!
Nếu một lái xe mắc một sai lầm, đó là một tai nạn.
Nếu một chính trị gia mắc một sai lầm, đó là một luật mới!
Nếu một giáo sư mắc một sai lầm, đó là một giả thuyết mới!
Nếu một thợ cắt tóc mắc một sai lầm, đó là một kiểu tóc mới!
Nếu một thợ may mắc một sai lầm, đó là một mốt mới!
Nếu bố mẹ mắc một sai lầm, đó là một thế hệ mới!
Nếu ông chủ mắc một sai lầm, đó là lỗi lầm của chúng ta!
Nếu một nhân viên mắc một sai lầm, đó là một sai lầm!

Cần không?

Nửa đêm, mọi người đang say ngủ, bỗng một người khách đến gõ cửa. Vị chủ nhà lồm cồm bước ra.
 
Người khách hỏi :
 
- Ông ơi! Ông có cần củi không?
 
Chủ nhà :
 
- Ồ! Không! Tôi chắc là vậy!
 
Thế là vị chủ nhà đóng sập cửa lại, vào giường ngủ tiếp.
 
Sáng hôm sau, đống củi chất trước nhà ông ta biến mất sạch.

Có cơ sở

Vào tháng mười, những người da đỏ hỏi Tù trưởng của mình xem mùa đông sắp tới có lạnh hay không. Vì không thực sự rõ lắm về câu trả lời, vị tù trưởng đáp lại rằng mùa đông sẽ lạnh và dân chúng trong làng nên thu nhặt củi để chuẩn bị.
 
Là một người lãnh đạo tốt, ông ta sau đó liền tới bốt điện thoại, gọi Ban theo dõi thời tiết của Quốc gia và hỏi, “Mùa đông này liệu có lạnh không?”.
 
Người đàn ông cầm điện thoại đáp, “Mùa đông này quả thực là sẽ rất lạnh.”
 
Thế là Tù trưởng quay về khuyến khích mọi người tiếp tục thu nhặt thêm củi nữa để chuẩn bị.
 
Một tuần sau ông ta lại gọi đến và hỏi, “Có đúng là mùa đông này rất lạnh không?”,
 
“Ðúng,” người đàn ông đáp, “nó sẽ là một mùa đông cực lạnh.”
 
Tù trưởng quay về yêu cầu mọi người đi và mang về bất cứ mẩu củi nào mà họ tìm thấy.
 
Hai tuần sau ông ta lại gọi điện hỏi lại,“Anh có hoàn toàn chắc chắn là mùa đông này sẽ rất lạnh không?”
 
“Chắc chắn”, người kia trả lời, “những người da đỏ đang thu nhặt củi đến phát điên lên đấy!”.