Lý do khẳng định bác sĩ chuẩn đoán sai

Một ông lão đến phòng khám than vãn với bác sĩ về cái chân bị đau của mình. Sau khi khám cho ông lão, bác sĩ lắc đầu nói: – Bệnh của ông là bệnh của tuổi già thôi. Cố gắng chịu chứ không có cách nào chữa khỏi đâu! Ông lão tđùng đùng nổi giận: – Ông đừng có khẳng định bừa như thế. Làm bác sĩ gì mà bắt bệnh cũng sai được. Ông bác sĩ rất ngạc nhiên: – Sao ông lại chắc chắn là tôi chẩn bệnh sai chứ? Ông lão chỉ vào cái chân còn lại và nói lớn: – Tại sao lại không biết chứ. Ông xem cái chân này có bị đau đâu, trong khi nó bằng tuổi với cái chân kia đấy chứ! – @@
  1. Ngày đăng: 08/02/2016
  2. Lượt xem: 818
  3. Tags: cong viec

Tổ Quốc là ai?

Một đại tá hỏi các binh lính :
 
Giôn, Tổ quốc là ai?
 
Thưa, Tổ quốc là mẹ tôi !
 
Rất tốt, rất đáng khen vì anh đã nói đúng. Vậy còn Giăng, Tổ quốc là ai?
 
Thưa, Tổ quốc là mẹ của Giôn

Con vẹt

Mary hay đi ngang qua một tiệm bán thú nuôi. Có một con vẹt trong tiệm thấy Mary, nó ré lên:
_ Ê, cô kia!
Mary quay lại hỏi:
_ Gì?
_ Cô xấu hoắc!
Mary rất tức giận. Hôm sau, cô đi ngang, con vẹt lại ré lên:
_ Ê, cô kia. Cô xấu hoắc!
Mary tức giận lắm. Chuyện này lặp lại đến lần thứ ba thì Mary không chịu nổi. Cô vào tiệm và nói với chủ tiệm:
_ Con vẹt này xúc phạm tôi. nếu ông không dạy dỗ nó đàng hoàng, tôi sẽ kiện!
Hôm sau, Mary đi ngang qua, con vẹt vẫn ré lên:
_ Ê, cô kia!
Mary quay lại, thách thức:
_ Gì?
Con vẹt cười nham nhở:
_ Cô biết rồi còn hỏi!

Mới nổi

Một người mới giàu mua được chiếc RollsRoyce nên hết sức hãnh diện. Hôm đó, ông ta lái xe đến sân gôn.
 
Chơi xong thì có kẻ xin quá giang về thành phố, ông ta nhường cho người nọ ngồi vào chỗ cạnh tài xế tức là kế cạnh ông ta. Dọc đường, ông nhà giàu hỏi người kia:
 
- Lần đầu anh ngồi chiếc xe như thế này hở?
 
- Lần đầu ngồi cạnh tài xế thì đúng hơn, trước kia đi xe này tôi toàn ngồi ở phía sau – Người kia trả lời.

Cảnh sát và đồn trưởng cứu hỏa

Anh cảnh sát Micheal Fenwick được phân công trực cả đêm ở đồn cảnh sát quận 3. Bất ngờ được nghỉ sớm, anh về nhà vào 2 giờ sáng, sớm hơn 4 tiếng so với mọi khi. Không muốn đánh thức cô vợ Camille, anh cởi quần áo, bò đến và leo lên giường.
 
Cô vợ ngồi dậy và nói với giọng buồn ngủ: "Mike yêu quý, hãy xuống cửa hàng bán thuốc qua đêm ở phố bên, mua cho em thuốc Tynenol loại cực mạnh. Em bị đau đầu khủng khiếp".
 
"Được rồi, cưng ạ", anh nói, và mò mẫm bò qua phòng ngủ, mặc lại bộ đồng phục rồi chạy xuống cửa hàng bán thuốc.
 
Đến nơi, người bán thuốc nhìn anh, vẻ ngạc nhiên:
 
"Ơ, anh có phải là Fenwick, cảnh sát quận 3 không?'
 
"Vâng, tôi đây", anh đáp.
 
"Thế thì anh đang làm cái quái gì với bộ đồng phục của ông đồn trưởng cứu hỏa thế?".

Có chạy đằng trời

Cô thư ký xinh đẹp của Bộ Ngoại giao Mỹ được trao nhiệm vụ đón tiếp một vị đại sứ, vốn là thân vương của một quốc gia Ảrập, với lời dặn dò không được làm mếch lòng thượng khách.
 
Nhìn thấy cô gái, ông đại sứ đã mê như điếu đổ. Cuối buổi tiệc chiêu đãi, ông không úp mở nói thẳng lời cầu hôn. Đương nhiên là cô thư ký không muốn nhận lời, nhưng cũng không dám làm phật lòng thượng khách nên cô tìm kế hoãn binh:
 
- Được! Nhưng ông phải chấp nhận 3 điều kiện.
 
- Em cứ nói! Ta sẵn sàng đáp ứng mọi điều kiện của em.
 
- Trước hết, tôi muốn có biệt thự nghỉ mát ở tất cả những điểm nghỉ mát nổi tiếng trên thế giới như Hawaii, Bahama…
 
Ông đại sứ rút điện thoại, hý hoáy bấm số, nói chuyện một hồi bằng tiếng Ả rập rồi quay sang cô gái:
 
- Ta đã gọi điện cho trợ lý! Họ đã liên lạc với trung tâm địa ốc tại các điểm nghỉ mát và tìm được thứ em cần.
 
Cô gái choáng váng và cố nghĩ ra điều kiện khó khăn hơn:
 
- Tôi biết là tôn giáo của ông cho phép lấy nhiều vợ, nhưng tôi chỉ chấp nhận đề nghị của ông nếu tôi được làm người vợ duy nhất mà thôi.
 
Ông đại sứ lại rút điện thoại, hý hoáy bấm số, nói chuyện một hồi bằng tiếng Ả rập rồi quay sang cô gái:
 
- Hậu cung giờ đây đã sạch bóng cung nữ. – Ông hồi hộp. – Em hãy cho ta biết nốt điều kiện cuối cùng của em.
 
Cô gái hết sức lo lắng và quyết định đưa ra một điều kiện mà tiền không mua nổi, quyền không thay đổi được:
 
- Điều kiện thứ ba là “cái đó” của ông phải dài 25 cm!
 
Ông đại sứ gục đầu xuống bàn rầu rĩ trong khi cô thư ký mừng như mở cờ trong bụng. Một lát sau, ông ta rút điện thoại, hý hoáy bấm số, nói chuyện một hồi bằng tiếng Ả rập rồi buồn buồn nói với cô gái:
 
- Ta đã trao đổi với các bác sĩ riêng. Họ sẽ cắt bớt, sẽ cắt bớt!