Lý do khẳng định bác sĩ chuẩn đoán sai

Một ông lão đến phòng khám than vãn với bác sĩ về cái chân bị đau của mình. Sau khi khám cho ông lão, bác sĩ lắc đầu nói: – Bệnh của ông là bệnh của tuổi già thôi. Cố gắng chịu chứ không có cách nào chữa khỏi đâu! Ông lão tđùng đùng nổi giận: – Ông đừng có khẳng định bừa như thế. Làm bác sĩ gì mà bắt bệnh cũng sai được. Ông bác sĩ rất ngạc nhiên: – Sao ông lại chắc chắn là tôi chẩn bệnh sai chứ? Ông lão chỉ vào cái chân còn lại và nói lớn: – Tại sao lại không biết chứ. Ông xem cái chân này có bị đau đâu, trong khi nó bằng tuổi với cái chân kia đấy chứ! – @@
  1. Ngày đăng: 08/02/2016
  2. Lượt xem: 785
  3. Tags: cong viec

Thả thính

Thả thính
Cô thích thầm anh đã lâu, nhưng chưa có đủ dũng khí để bày tỏ tình cảm của mình với anh.
.
Cô lên Facebook viết status thả thính; "Đoán trúng tên người mình thương, kêu gì mình cũng làm."
.
Nào ngờ, vừa đăng status đã thấy anh comment; "Không phải em thích tôi sao?"
.
Đọc comment của anh, cô bỗng cảm thấy ngọt ngào đến lạ, liền nhanh chóng reply lại comment; "Đúng vậy, em thích anh!"
.
Còn đang hồi hộp chờ câu trả lời của anh thì cô nhận được inbox; "Hì, thế là anh đoán đúng rồi nhé. Em cho anh xin cái thẻ Viettel 20. Đang nhắn tin với người yêu hết bố nó tiền..." =))

Lấy cặp mắt ra

Một phụ nữ xinh đẹp đang trình bày trong cuộc họp của các nhân viên công ty thì đột ngột cô ta dừng lại và nói với ông trưởng phòng:
- Tôi muốn lấy một vài thứ ra khỏi ngực tôi.
- Cái gì vậy Rene? - ông trưởng phòng hỏi lại.
- Cặp mắt của ông đấy!!!

Thỏ kêu khác thường

Một chàng thợ săn mới vào nghề mời hàng xóm, người đang đau buồn vì mất chú mèo cưng, sang ăn mừng chuyến đi săn đầu tiên.
Sau khi cơm no rượu say, người hàng xóm nức nở khen ngon rồi hỏi:
- Món gì thế?
- Thịt thỏ – Chủ nhà đáp.
- Anh tìm đâu ra thỏ ở vùng này?
- Tối qua, tôi đang ở trong nhà thì có tiếng động ngoài cửa. Tôi mang súng bước ra, thấy một con thỏ giương mắt nhìn, tôi cho nó ngay một phát vào giữa trán. Nó chỉ kịp kêu… “meo” một tiếng.
- !!!!!

anh của ngày hôm nay

Ai ngờ, lòng tự ái của anh quá lớn, anh vùng dậy, giận dỗi, nói mà như gào thét: “Con biết rồi! Con hiểu rồi! Bố mẹ xấu hổ vì có thằng con vô tích sự như con đúng không? Được! Con sẽ đi cho bố mẹ hài lòng! Con sẽ lên thành phố kiếm tiền, lập nghiệp! Hôm nay con ra đi với hai bàn tay trắng, không một xu dính túi, nhưng ngày con trở về, con thề sẽ làm cho bố mẹ nở mày nở mặt! Bố mẹ cứ chờ xem!”. Dứt lời, anh lạnh lùng cắm đầu chạy thẳng. Bố mẹ đuổi theo anh nhưng không kịp. Rồi họ tự trấn an nhau rằng chắc anh chỉ qua nhà bạn ở vài ngày, hết giận, anh sẽ về…
 
Nhưng không, anh đi thật, biệt tăm mấy năm trời, không tin, không tức, để cha mẹ anh ở nhà chờ đợi mỏi mòn và đày đọa nhau trong nỗi ân hận dày vò…
 
Sáng nay, một chiếc xe hơi mới coóng rì rì rẽ vào ngõ nhà anh rồi đỗ xịch ngay giữa sân. Cha mẹ anh ở trong nhà lập tức lao ra, bà con láng giềng thấy thế cũng ùa tới. Cửa xe hơi mở chầm chậm, anh lịch lãm bước ra, tất cả như vỡ òa! Anh đã trở về, trở về thật rồi! Cha mẹ nhào tới, ôm anh thật chặt, nước mắt nhạt nhòa! Anh cũng khóc, cũng nấc lên nghẹn ngào, nhưng giọng vẫn cố thều thào: “Bố mẹ trả tiền taxi giúp con! Con chả có xu nào!”.

Cá hồi gọi điện đến

Hai vợ chồng ngồi ăn tối. Vợ bảo:
- Anh có nhớ cách đây chín tháng, anh xin nghỉ phép hai tuần lễ để đi câu cá hồi không?
 
- Có, anh rất nhớ.
 
Suy nghĩ một lát ông chồng hỏi:
- Mà sao tự nhiên em lại hỏi chuyện đó?
 
- À! Vì hôm nay, một con cá hồi đã gọi điện tới đây báo tin rằng anh đã trở thành một ông bố...