Phạt

Một người đàn ông đi xe đạp trên đường, trên giá chở hàng có hai bịch lớn. Một bịch bị thủng lỗ nên những đồng tiền xu cứ từ đó rơi xủng xoảng xuống đường. Bỗng một xe cảnh sát phóng xe vượt qua anh ta rồi dừng lại. - Anh bạn! Anh rơi không biết bao nhiêu đồng xu rồi. – Một cảnh sát nhắc. - Thôi chết tôi rồi! – Người đàn ông giật mình. – Đành phải quay lại để nhặt tiền rơi suốt dọc đường vậy. Người cảnh sát tỏ ra nghi ngờ: - Anh lấy đâu ra lắm tiền xu năm nghìn đồng thế? Ăn cắp hả? Người đàn ông thanh minh: - Đâu có! Nhà tôi ở gần sân vận động, sát một quán bia, lại có một cây to mọc ngay sát tường nhà. Cánh cổ động viên sau một trận đấu lại kéo nhau ra quán bia nhậu nhẹt rồi cứ nhè gốc cây mà đái bậy. Tôi nấp ở gần đó, cầm một cái kéo to và đòi phạt mỗi thằng một đồng xu. Toán cảnh sát trên xe cười rộ khoái trá: - Sáng kiến hay đấy! Thế còn cái túi kia đựng gì thế? - Thì có phải thằng nào cũng chịu nộp tiền phạt đâu!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 767
  3. Tags: nguoi lon

Ngẫu nhiên và đúng quy trình

Trước cổng một Sở nọ, một bác nông dân thập thò, nghiêng ngó. Thấy vậy, anh bảo vệ quát to:
 
- Ông kia! Tới có chuyện gì?
 
- Tôi muốn gặp giám đốc xin cái giấy xác nhận!
 
- Hôm nay giám đốc nghỉ lo đám tang. Bố giám đốc vừa mất!
 
- Vậy cho tôi gặp phó giám đốc được không?
 
- Cũng không được! Vì bố phó giám đốc cũng vừa mất!
 
Vẻ thất vọng lộ rõ trên gương mặt bác nông dân, nhưng bác vẫn cố hỏi thêm:
 
- Vậy cho tôi gặp trưởng phòng được không?
 
- Không được! Bố chồng của trưởng phòng vừa mất.
 
- Vậy cho tôi gặp phó phòng!
 
- Không được! Hôm nay phó phòng nghỉ lo đám tang. Ông nội phó phòng vừa mất!
 
- ĐKM! Anh đùa tôi đấy à? Chết đéo gì mà lắm thế?
 
- ĐKM! Ông chửi ai đấy hả? Đã không biết thì im mồm đi! Chết mỗi người chứ lấy đéo đâu ra mà lắm! Bố của giám đốc thì cũng là bố của phó giám đốc, thì cũng là bố chồng của trưởng phòng và là ông nội của phó phòng. Vì giám đốc là anh ruột của phó giám đốc, là chồng của trưởng phòng và là bố đẻ của phó phòng. Ông dù chỉ chửi một người nhưng lại là chửi cả cái cơ quan này đó! Ông biết chưa hả? Thôi, về đi cho tôi đóng cổng cơ quan!
 
- Vẫn sớm mà! Sao đóng vội thế?
 
- Tôi phải về lo đám tang. Bác tôi vừa mất!
 
...

Hoàn cảnh

Hai khách bộ hành đi ngược chiều nhau trên một đường mòn hẹp. Khi lại gần nhau, người nọ thấy người kia có dáng đi y hệt mình, kéo lê một chân dưới đất. 
Tới lúc giáp mặt, một người chỉ xuống cẳng chân tật nguyền của mình, cất giọng đầy cảm xúc: 
- Chiến tranh vùng Vịnh! cách đây 20 năm. 
Người kia gật đầu tỏ vẻ thông cảm, rồi cũng chỉ xuống cái chân đang kéo lê trên mặt đường của mình, thở dài: 
- Cứt chó! Cách đây 20 mét. 

Máy xem bói tự động

Một tay cao bồi lần đầu đến thành phố lớn và nhìn thấy một chiếc máy xem bói tự động.
 
Anh ta tò mò nhét vào đó đồng xu. Sau 2 giây, máy in ra tờ giấy như sau:
 
+ Anh tên là John Bill, cao 1,58m, nặng 105kg.
+ Anh chuẩn bị đi chuyến tàu lúc 8h 30 và anh sắp gặp hạn lớn.
 
Tay cao bồi còn đang kinh ngạc thì một người da đỏ bước đến. Ông ta quả quyết chiếc máy này hoàn toàn nói láo. Hai người bàn nhau thử trao đổi quần áo xem cái máy sẽ phản ứng ra sao. Thay đồ xong, John lại bước vào cabin, nhét đồng xu và đọc tờ giấy vừa in ra:
 
+ Anh vẫn là John Bill, cao 1,58m, nặng 105kg, nhưng hiện nay anh đã lỡ chuyến tàu lúc 8h 30
+ Bị mất quần áo, ví tiền và khẩu súng
+ Lây bệnh ghẻ của tên lừa đảo.

Hành Hạ

Một cô gái sống theo kiểu đợt sống mới. Một hôm nàng rủ người bạn trai mới quen của mình về phòng mình. Sau khi thay bộ đồ ngủ mỏng manh cô liền nhay lên giường nằm một cách thoải mái và nói với anh ta rằng:
- Cưng ơi ! Hãy hành hạ em đi anh.
Chàng ta ngạc nhiên hỏi lại:
- Hả? Em nói cái gì?
- Tại sao anh còn đứng đó? Lại đây hành hạ em đi.
- Hành hạ em à, nhưng mà bằng cách nào?
- Trời đất ơi ! Sao mà anh ngu quá vậy? Thì với cái đồ mà anh thường dùng đề đi.... * đó mà.
Chàng vừa nói vừa nhún vai:
- Em thật là kỳ lạ, nhưng mà nếu em muốn như vậy thì tuỳ em.
Chàng liền cúi xuống lấy cái bô đựng nước tiểu ở dưới gầm giường rồi đập cho cô ta một cái thật mạnh vào đầu.

Cách mượn đồ hàng xóm

Cứ mỗi lần người đàn ông nhà bên đến gõ cửa nhà Robinson là y như rằng ông ta sẽ mượn một thứ gì đó.
- Lần này ông ta sẽ không có cơ hội mượn được thứ gì nữa đâu – Robinson lẩm bẩm nói với vợ – Xem đây này.
- Ơ, tôi tự hỏi không biết sáng nay anh có dùng cái cưa máy hay không? – Người hàng xóm bắt đầu.
- Ôi, tôi rất tiếc – Robinson nói – Nhưng thật sự thì cả ngày hôm nay tôi phải dùng đến nó rồi.
- Nếu vậy thì anh sẽ không cần những cây gậy chơi gôn đâu nhỉ, anh có phiền nếu tôi mượn chúng không? – Người hàng xóm hỏi.