Bằng lòng

David là một người bố rất chiều vợ và con. Ông có một cô con gái xinh đẹp đang ở tuổi đôi mươi và đương nhiên, cô bé đã có người theo đuổi. Một buổi tối, David gọi con gái lại: “Người yêu của con vừa xin phép bố cho cưới con. Bố đã bằng lòng. Chúc con hạnh phúc”. Cô bé phản ứng lấy lệ: “Kìa bố, con muốn sống với mẹ…”. “Bố cũng bằng lòng luôn. Con cứ đưa mẹ theo”.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 847
  3. Tags: vo chong

Diễn viên hài kịch ở vườn thú

Một diễn viên hài kịch thất nghiệp đến thăm vườn thú và tìm cách gây hài để kiếm tiền như một diễn viên đường phố. Ngay khi đám đông bắt đầu tụ tập, một nhân viên vườn thú chộp lấy anh ta và kéo vào phòng làm việc.
 
Nhân viên này nói với anh rằng một con dã nhân của vườn thú - một trong những con vật thu hút được nhiều khách tham quan nhất - đã chết ngày hôm qua vì bị dịch tả và ban lãnh đạo vườn thú sợ rằng số lượng khách tham quan sẽ giảm. Vì thế, ban quản lý đề nghị anh chàng diễn viên hóa trang thành con dã nhân và vào chuồng của nó cho đến khi họ tìm được con dã nhân mới. Dĩ nhiên là anh chàng đồng ý.
 
Thế là sáng hôm sau anh chàng mặc bộ quần áo hóa trang hệt như con dã nhân nọ và bước vào chuồng của nó trước giờ mở cửa của vườn thú. Ngay trong "buổi làm việc" đầu tiên, chàng ta cảm thấy đây là một công việc tuyệt vời. Anh ta có thể chơi, gây cười và làm bất kỳ mình thích để thu hút khách tham quan. Sức sáng tạo của anh được thoải mái thể hiện, hơn hẳn so với thời gian làm việc cho đoàn kịch và lượng khách đến xem anh biểu diễn cũng lớn hơn nhiều. Nhưng rồi khách tham quan cũng dần chán "con dã nhân" và chính anh chàng cũng cảm thấy chán cảnh suốt ngày nhún nhảy trên dây. Anh ta bắt đầu phát hiện ra rằng khách tham quan để ý đến con sư tử ở chuồng bên cạnh nhiều hơn. Không muốn mất đi sự chú ý của đám đông, "dã nhân" bèn trèo lên phía trên nóc chuồng, bò và đánh đu từ đó sang chuồng sư tử. Tất nhiên, điều đó khiến cho sư tử hết sức giận dữ, nhưng đám đông lại thích điều đó.
 
Đến giờ đóng cửa, người quản lý vườn thú đến và khen ngợi anh ta vì đã có sự sáng tạo trong việc làm vừa lòng khách tham quan. Thế là việc đánh đu sang chuồng sư tử được thực hiện nhiều ngày sau đó. Khách đến xem ngày càng nhiều hơn và lương của anh tăng lên theo từng ngày. Và rồi một ngày kia, trong lúc đang đánh đu với trạng thái cao hứng tột độ, "dã nhân" bị trượt tay và rơi vào chuồng sư tử. Anh chàng diễn viên vô cùng hoảng sợ.
 
Con sư tử co người lại và chuẩn bị cho một cú vồ. Quá hoảng loạn, anh ta chạy vòng quanh chuồng, còn sư tử thì bám sát ngay phía sau. Cuối cùng, anh ta kêu to: "Cứu, cứu tôi với". Nhưng con sư tử vẫn nhanh hơn, nó chồm lên và đẩy chàng diễn viên ngã ngửa xuống đất, mặt hướng lên phía trên nhìn con sư tử đang giận dữ. Bỗng chàng ta nghe thấy con sư tử rít lên: "Câm mồm đi đồ ngu, không thì mất việc hết cả lũ với nhau bây giờ!".

Viết tránh

Một phóng viên mới vào nghề tại một tạp chí ở một thị trấn nhỏ, và đang trong thời gian thử việc. Anh ta đi khắp nơi trong thị trấn và cuối cùng cũng tìm được một bản tin để làm bài viết cho mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ngực”.
 
Khi đọc bài của anh, chủ but tức giận nói: “Đây là một tờ báo có van hóa. Chúng ta không sử dụng từ ngữ có kiểu “ngực” hay cái gì đó đại loại như vậy vào đây. Bây giờ hãy quay về và nghĩ một cái gì đó thích hợp hơn!”
 
Người phóng viên trẻ về suy nghĩ rất lâu mà vẫn không thể tìm ra. Cuối cùng anh đưa cho chủ bút bài viết của mình: “Bà Smith bị thương trong vụ tai nạn ô tô ngày hôm nay. Nhưng may thay, bà đã được đưa kịp đến bệnh viện cuộc sống và chỉ bị một vết rách nhỏ ở ( . ) ( . )

Biết tôi là ai không?

Jim đang thử việc ở một công ty đa quốc gia. Vào ngày làm việc đầu tiên, anh gọi điện cho phòng phục vụ và lớn tiếng nói vào ống nghe: “Mang cho tôi một cốc cà phê ngay”.
 
Đầu dây bên kia liền trả lời:
 
- Nhầm số rồi. Anh có biết anh đang nói chuyện với ai không?
 
- Không.
 
- Tôi là giám đốc quản lý.
 
- Thế anh có biết tôi là ai không? – Jim lớn giọng quát.
 
- Không.
 
- Tốt. – Jim thở phảo và bỏ ống nghe xuống.

Nói dối giỏi nhất

Một chính khách đang trên đường đi vận động tranh cử thì bất chợt bắt gặp một lũ trẻ đang vây quanh một con chó, cãi nhau chí chóe. Ông liền dừng xe, lại gần hỏi chuyện.
 
Một cậu bé nói:
- Chúng cháu nhặt được con chó này, ai cũng muốn mang về nuôi nên chúng cháu quyết định là đứa nào nói dối giỏi nhất sẽ được nuôi con chó.
 
- Các cháu không được thi nói dối vì đó là điều tội lỗi. - Nhà chính khách khuyên nhủ. - Khi ta ở tuổi các cháu, ta không bao giờ nói dối và bây giờ cũng vậy...
 
Bọn trẻ con im lặng một phút rồi cậu bé thở dài:
- Đưa con chó cho ông ấy đi!

Không cần bánh xe

Một người để xe ở ngoài sân. Để đề phòng kẻ cắp lấy mất bộ phận gì đó, anh ta dán thông báo.
 
Trên tờ giấy ghi: “Thùng xăng không còn giọt nào, các đồng hồ đo đều không có, động cơ đã bị lấy mất”.
 
Sáng hôm sau, anh ta ra chỗ để xe thì thấy bánh xe không còn. Bên cạnh tờ thông báo của anh ta có một tờ giấy khác ghi: “Vậy ông còn cần đến bánh xe làm gì?”