Tức ói máu

Tức ói máu
Khách du lịch dừng chân tại một nông trại và trao đổi với nông dân: "Hai con bò sữa của ông mỗi ngày cho bao nhiêu lít sữa?" - Con đen hay con trắng - người nông dân hỏi lại. - Ví dụ con trắng. - Mười lít. - Còn con đen? - Cũng mười lít. - Thế ông cho chúng ăn gì? - Con con đen hay con trắng? - Con trắng chẳng hạn. - Cỏ linh lăng. - Còn cho con đen? - Cũng cỏ linh lăng. - Này, nếu đối với 2 con bò, cái gì cũng giống nhau, tại sao lần nào ông cũng hỏi tôi rằng tôi nói về con đen hay con trắng? - du khách tỏ vẻ khó chịu về màn đối thoại. - Vì con trắng là của tôi. - À, ra thế! Còn con đen? - Cũng của tôi.
  1. Ngày đăng: 18/06/2021
  2. Lượt xem: 1365
  3. Tags: chon loc, dong vat

Con vẹt

Mary nuôi một con vẹt biết nói. Con này khá ma lanh. Một hôm cô nàng đi tắm mà quên đóng cửa, con vẹt ngó vô phòng tắm rồi la lên oai oái:
_ Thấy hết rồi nhe! thấy hết rồi nhe!
Mary nổi sùng, chạy ra vặt sạch lông con vẹt cho chừa cái tật nói bậy.
Mấy hôm sau, có ông khách đầu hói tới nhà Mary chơi. Con vẹt nhìn cái đầu hói của ông khách rồi rụt rè hỏi:
_ Ê, thấy hết rồi phải không?

Tay lái cừ khôi

Sương mù dày đặc. Hai xe tông phải nhau.
 
- Tại sao ông lại tắt đèn xi nhan? - Người phụ nữ lái xe sau nhiếc móc.
 
- Tôi cứ tưởng rằng, trong gara nhà mình thì tôi có thể làm việc gì mình muốn.

Người giúp việc dễ bảo

Hai ông bà già nọ có một cánh đồng rất rộng lớn. Sau khi ông qua đời, bà không đảm đương được công việc đồng áng bèn thuê người giúp việc. Để tránh điều tiếng không hay, bà chọn một anh chàng đồng tính luyến ái.
 
Sau một vụ mùa bội thu, bà chủ nhà rất hài lòng, bèn mở tiệc chiêu đãi tại một nhà hàng trong thị trấn. Dự tiệc có cả khách của bà và bạn bè của người giúp việc.
 
Tiệc tàn, bà chủ nhà về nhà chờ rất lâu mới thấy người giúp việc trở lại. Bà gọi anh ta vào phòng, dằn giọng nói:
 
- Tôi là chủ của cậu. Vì vậy, cậu phải thực hiện mọi yêu cầu của tôi, phải không?
 
- Vâng! - Người giúp việc đáp.
 
- Vậy thì, cởi giày của tôi ra!
 
Người giúp việc cung cúc nghe lời.
 
- Cởi nốt tất nữa!
 
Anh ta lại làm theo.
 
- Cởi váy tôi ra!
 
Người giúp việc ngoan ngoãn vâng lệnh.
 
- Cởi cả nịt ngực nữa!
 
Anh chàng nghe lời không chút phản kháng.
 
- Cởi nốt quần lót của tôi ra!
 
Mệnh lệnh lập tức được tuân theo.
 
Cuối cùng, bà chủ nói:
 
- Lần sau, cậu mà còn mặc quần áo của tôi đi ra khỏi cái nhà này là tôi đuổi việc cậu ngay lập tức. Nghe chưa?

Chế tạo đàn bà

Ông vua xe hơi Henry Ford sau khi chết được đưa lên thiên đàng. Tại cổng thiên đàng, Thánh Peter chờ sẵn để đón Ford. Vừa gặp mặt, Thánh Peter thông báo ngay.
 
- Hồi còn sống, ngươi đã làm nhiều việc công ích cho xã hội, như sáng chế phương pháp làm việc theo dây chuyền cho kỹ nghệ chế tạo xe hơi, làm thay đổi cả thế giới. Với thành quả như vậy, ngươi sẽ được một ân huệ là có thể chuyện trò với bất cứ ai ở thiên đàng này.
 
Sau khi suy nghĩ vài giây, Ford xin được gặp Thượng Đế. Lỡ đã hứa, nên Thánh Peter đành dẫn đường cho ông ta. Vừa gặp Thượng Đế, Ford hỏi ngay:
 
- Lúc Người chế tạo ra đàn bà, Người đã suy nghĩ gì?
 
Thượng Đế nghe xong bèn hỏi lại:
 
- Ngươi hỏi như vậy là ý gì?
 
Ford liền trả lời:
 
- Trong sáng chế của ngài có quá nhiều sai sót. Phía trước bị phồng lên, phía sau bị nhô ra. Máy kêu lớn khi chạy nhanh. Tiền bảo trì và bảo dưỡng quá cao. Thường xuyên đòi hỏi nước sơn mới. Cứ mỗi 28 ngày là bị chảy nhớt và không làm việc được. Chỗ bơm xăng và ống xả quá gần nhau. Đèn trước thì quá nhỏ. Tiêu thụ nhiên liệu khủng khiếp
 
Thượng Đế nghe qua liền bảo:
 
- Ngươi hãy đợi một chốc lát để ta xem lại bản thiết kế.
 
Ngài bèn cho gọi toàn bộ kỹ sư thiết kế và cơ khí trên thiên đàng lại để xem lại quá trình. Chỉ sau một thời gian ngắn, họ đã trình lại cho Thượng Đế bản báo cáo. Xem xong, Người phán:
 
- Những lời ngươi vừa nói hoàn toàn đúng! Sáng chế của ta quả là có nhiều sai sót, nhưng nếu tính về độ phổ dụng thì gần 98% đàn ông trên thế giới sử dụng sản phẩm do ta chế tạo, trong khi chưa đầy 10% đàn ông xài sản phẩm của ngươi.

Suy luận

Suy luận
Hai người đàn ông đi ngược chiều gặp nhau, một người hỏi:
- Anh có thấy…?
- Anh bị mất chiếc dép phải không ?
- Phải !
- Dép da ?
- Phải, đúng vậy.
- Và không được mới lắm ?
- Đúng rồi !
- Màu đen chứ gì ?
- Vâng !
- Chiếc dép của chân trái ?
- Chính xác! Ông thấy nó phải không, vui lòng cho tôi xin lại đi …
- Ồ không, tôi không thấy nó đâu cả !
- Thế sao ông biết rõ ràng chiếc dép tôi mất như vậy ?
- Tôi nhìn vào chiếc dép còn lại ông đang mang.