Không cần thiết

Diễn viên hài kịch nổi tiếng Oho Reutter có một lần đi qua một nghĩa địa ở ngoại ô Berlin. Ông thấy người ta đang vận chuyển gạch ngói. Tò mò, ông hỏi người ta định xây dựng gì ở đây vậy? Người thợ trả lời: "Cái hàng rào nghĩa địa đã mục nát nên xây tường để thay thế". Oho Reutter hỏi: "Làm cái đó để làm gì. Điều đó không cần thiết. Những kẻ nằm bên trong nghĩa địa, chắc chắn không thể đi ra khỏi nghĩa địa. Còn những kẻ ở ngoài nghĩa địa cũng không muốn vào trong đó nằm".
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 979
  3. Tags: IQ cao

Tội lỗi

Một cha xứ tâu với cha bề trên:
- Thưa đức cha tôi đã chửi bậy.
- Thế làm sao mà chửi?
- Tôi đi đánh gôn
- Vì thế mà chửi à?
- Không, tôi đánh 1 cú rất đẹp. Nhưng tự nhiên bóng trúng phải con chim.
- Vì thế mà chửi à?
- Không, quả bóng bắn sang hướng khác, đập vào tảng đá.
- Vì thế mà chửi à?
- Không, quả bóng đập vào tảng đá, lăn đến cách lỗ 1cm thì dừng lại.
- Ô, #%&*^$!?

Đừng hi vọng vào điều đó

Một sĩ quan cảnh sát bắt một người lái xe dừng lại vì anh ta đang phóng quá tốc độ trên đường, anh ta phân giải:
- Nhưng thưa ông, tôi có thể giải thích?
- Im lặng, tôi sẽ nhốt anh vào nhà giam cho đến khi thủ trưởng quay lại.
- Nhưng, thưa ông, tôi chỉ muốn nói…
- Tôi đã nói là yên lặng, anh sẽ phải vào trại giam. – Một vài giờ sau, sĩ quan cảnh sát nhìn phạm nhân và nói:
- Rất may mắn cho anh, thủ trưởng đang ở tiệc cưới con gái của mình, nên ông ấy sẽ rất vui khi quay lại.
- Đừng hi vọng vào điều đó, tôi là chú rể đây!

Sách viễn tưởng

Hiệu sách Hill là nơi lui tới của nhiều người bởi tính trung thực của đội ngũ bán hàng.
 
Một hôm, có một ông khách đi vào hiệu sách và hỏi cô bán sách:
 
- Tôi muốn mua cuốn "Đàn ông là chúa tể của phụ nữ", ở đây có không?
 
Rất lịch sự, cô gái đáp:
 
-Sách viễn tưởng bán ở gian bên cạnh, thưa ông.
 
- Thế còn cuốn "100 cách để trở thành trụ cột trong gia đình"?
 
- Ông có thể tìm cuốn đó trong gian sách dành cho thiếu nhi.

Viên kim cương

Có một người đàn bà đi máy bay. Nhưng có một viên kim cương nên không biết làm cách nào qua hải quan được. Chợt bà thấy một cha cố đang đi ngang qua bèn nhờ cha cố đem qua hải quan dùm. 
 
Đến chỗ khai báo nhân viên hải quan hỏi cha: 
- Cha có gì khai báo không?
 
Cha cố tính nói không nhưng chợt nhớ viên kim cương trong túi quần và không nên cãi lời chúa răn là không được nói láo nên cha nói: 
- Từ thắt lưng cha trở lên không có gì quí giá còn từ thắt lưng trở xuống thì có một vật mà mọi quí bà đều thích.
 
Nhân viên hải quan cười nói: 
- Cha vui tính quá! Mời cha qua.

Ý của tác giả

Các thầy cô dạy văn của bạn có chắc là điều họ nghĩ là ý của tác giả khi ổng viết cái đó không? Ai mà biết được.
Ví dụ khi tác giả viết: “Cái rèm màu xanh.”
Điều thầy cô nghĩ: “Cái rèm thể hiện nỗi buồn mênh mang và sự bất lực của ông trong hoàn cảnh đó.”
Ý của tác giả: “Cái rèm xanh vãi.”