Liêm khiết

Một nhà thầu muốn hối lộ ông bộ trưởng, ngỏ ý biếu ông ta chiếc ôtô, nhưng bị từ chối: - Tôn chỉ của tôi là liêm khiết, ông hãy đem món quà về đi! Nhà thầu suy nghĩ một lúc rồi nói: – Tôi hiểu cảm nghĩ của ngài về việc này. Tôi thành thật xin lỗi ngài. Nhà thầu nói tiếp: – Để tỏ lòng thành, hãng chúng tôi quyết định bán nó cho ngài với giá 25 USD vậy! Sau một hồi trầm tư, ngài bộ trưởng gật đầu: – Trong trường hợp đó, tôi sẽ mua hai chiếc!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 967
  3. Tags: tong hop

Máy xem bói tự động

Một tay cao bồi lần đầu đến thành phố lớn và nhìn thấy một chiếc máy xem bói tự động.
 
Anh ta tò mò nhét vào đó đồng xu. Sau 2 giây, máy in ra tờ giấy như sau:
 
+ Anh tên là John Bill, cao 1,58m, nặng 105kg.
+ Anh chuẩn bị đi chuyến tàu lúc 8h 30 và anh sắp gặp hạn lớn.
 
Tay cao bồi còn đang kinh ngạc thì một người da đỏ bước đến. Ông ta quả quyết chiếc máy này hoàn toàn nói láo. Hai người bàn nhau thử trao đổi quần áo xem cái máy sẽ phản ứng ra sao. Thay đồ xong, John lại bước vào cabin, nhét đồng xu và đọc tờ giấy vừa in ra:
 
+ Anh vẫn là John Bill, cao 1,58m, nặng 105kg, nhưng hiện nay anh đã lỡ chuyến tàu lúc 8h 30
+ Bị mất quần áo, ví tiền và khẩu súng
+ Lây bệnh ghẻ của tên lừa đảo.

Đổi tông

Anh chồng say xỉn về nhà, gọi cửa mãi mà không có ai ra mở. Cuối cùng, anh nghĩ ra một kế và gọi thật to:
 
- Tôi mang bó hoa đẹp nhất về tặng cho người phụ nữ đẹp nhất trần gian đây!
 
Lập tức, cánh cửa mở toang, cô vợ sung sướng chạy ra và hỏi:
 
- Đâu, bó hoa đẹp nhất đâu?
 
Anh chồng liền bảo:
 
- Thế người phụ nữ đẹp nhất trần gian đâu?

Xui Xẻo

Một người trông rất chán nản ngồi nhìn chằm chằm vào ly rượu anh ta vừa gọi. Bỗng nhiên một tên lái xe ưa rắc rối từ đâu xông đến, uống luôn ly rượu đó.
 
Dường như chỉ chờ có thế anh ta bật khóc rất to. Hối hận quá người lái xe nói:
 
- Thôi mà, tôi chỉ đùa anh một tý cho vui, được rồi tôi sẽ mua anh một ly khác vậy nhé. Tôi không thể chịu được khi nhìn thấy đàn ông khóc.
 
- Không phải chuyện đó đâu. Anh biết không ngày hôm nay đối với tôi thật quá nặng nề. Đầu tiên, tôi ngủ quên đến nỗi đi làm muộn. Lão giám đốc của tôi hôm nay tự nhiên dở chứng cáu um lên, thế là tôi lập tức bị sa thải. Và chao ôi, khi tôi vừa bước ra khỏi cái toà nhà chết tiệt đó thì tôi không thể nào tìm thấy xe của mình. Cảnh sát cũng không làm được gì. Thế là tôi phải đi taxi về nhà, và khi người lái taxi lái xe đi tôi mới nhận thấy rằng mọi thứ tôi đã để quên trên xe đó mất rồi. Tôi định về nhà nghỉ ngơi thì anh co tưởng tượng nổi không tôi bắt gặp vợ tôi ở trên giường cùng tên làm vườn. Tuy nhiên đó vẫn chưa phải là điều kinh khủng nhất, khi tôi đến đây định kết thúc cuộc đời của mình thì… anh đến và uống luôn ly rượu độc đó.

Ve của ai?

Trên một chuyến tàu điện, có hai người phụ nữ ngồi cạnh nhau. Con chó của một bà leo lên người bà kia.
 
-Xin bà vui lòng đem con chó của bà ra khỏi đùi thôi, tôi nghĩ mấy con ve đang bò lên chân tôi.
 
Bà kia la lên:
 
-Xuống ngay, Lucky! Bà này có ve đấy.

Bài văn "tủ"

Vào thứ sáu,cô giáo bắt cả lớp tả về một lòai vật mà mình yêu mến.Vịt Bầu về bắt một con rận và tả rất chi tiết.Tất nhiên cô giáo không bằng lòng,cô bắt Vịt Bầu về tả con chó nhà em.
Vịt Bầu làm bài văn như sau:”nhà em có nuôi một con chó,con chó có nhiều lông,đã nhiều lông thì ắt phải có rận,sau đây em xin tả con rận…”,Vịt Bầu bắt đầu tả con rận.
Cô giáo tức giận.Lần này bắt Vịt Bầu tả con cá.
Hôm sau Vịt Bầu nộp bài văn như sau:”nhà em có nuôi một con cá,con cá sống dưới nước thì có nhiều vảy.Trên cạn chắc hẳn nó sẽ có nhiều lông,đã nhiều lông thì phải có rận,sau đây em xin tả con rận…”