Xả...

Bộ Luật Tình Yêu Điều 9 : "Nếu ai vô tình hoặc cố tình gây thương nhớ cho người khác, để lại hậu quả làm tan nát trái tim người đó, thì phải chịu hình phạt chung sống trọn đời với người đó". Yêu là không hối tiếc - Có lỗ tai mà như điếc. Yêu phải biết cương quyết - Nồng nàn và kịch liệt. Yêu là phải chịu thiệt - Xài tiền không được tiếc. Yêu cho tới sức tàn lực kiệt - Cho tới khi tứ chi bại liệt. Miễn cái chi cần là không liệt - Yêu dzậy mới là yêu...thiệt! ^^!
  1. Ngày đăng: 02/08/2014
  2. Lượt xem: 489
  3. Tags: tinh yeu

Nói thẳng

Trong quân y viện, anh thương binh bị bó bột cả hai chân hai tay đang khẩn khoản nhờ cô y tá:
 
- Trời ơi ngứa... "ấy" quá, cô gãi giùm tôi!
 
- Ôi tội nghiệp, anh ngứa ở đâu?
 
- Chỗ... không tiện nói.
 
- Anh cứ nói thẳng, đừng ngại.
 
- Vâng, ở giữa... hai ngón chân cái!

Bằng lòng

David là một người bố rất chiều vợ và con. Ông có một cô con gái xinh đẹp đang ở tuổi đôi mươi và đương nhiên, cô bé đã có người theo đuổi.
Một buổi tối, David gọi con gái lại:
“Người yêu của con vừa xin phép bố cho cưới con. Bố đã bằng lòng. Chúc con hạnh phúc”.
Cô bé phản ứng lấy lệ: “Kìa bố, con muốn sống với mẹ…”.
“Bố cũng bằng lòng luôn. Con cứ đưa mẹ theo”.

anh của ngày hôm nay

Ai ngờ, lòng tự ái của anh quá lớn, anh vùng dậy, giận dỗi, nói mà như gào thét: “Con biết rồi! Con hiểu rồi! Bố mẹ xấu hổ vì có thằng con vô tích sự như con đúng không? Được! Con sẽ đi cho bố mẹ hài lòng! Con sẽ lên thành phố kiếm tiền, lập nghiệp! Hôm nay con ra đi với hai bàn tay trắng, không một xu dính túi, nhưng ngày con trở về, con thề sẽ làm cho bố mẹ nở mày nở mặt! Bố mẹ cứ chờ xem!”. Dứt lời, anh lạnh lùng cắm đầu chạy thẳng. Bố mẹ đuổi theo anh nhưng không kịp. Rồi họ tự trấn an nhau rằng chắc anh chỉ qua nhà bạn ở vài ngày, hết giận, anh sẽ về…
 
Nhưng không, anh đi thật, biệt tăm mấy năm trời, không tin, không tức, để cha mẹ anh ở nhà chờ đợi mỏi mòn và đày đọa nhau trong nỗi ân hận dày vò…
 
Sáng nay, một chiếc xe hơi mới coóng rì rì rẽ vào ngõ nhà anh rồi đỗ xịch ngay giữa sân. Cha mẹ anh ở trong nhà lập tức lao ra, bà con láng giềng thấy thế cũng ùa tới. Cửa xe hơi mở chầm chậm, anh lịch lãm bước ra, tất cả như vỡ òa! Anh đã trở về, trở về thật rồi! Cha mẹ nhào tới, ôm anh thật chặt, nước mắt nhạt nhòa! Anh cũng khóc, cũng nấc lên nghẹn ngào, nhưng giọng vẫn cố thều thào: “Bố mẹ trả tiền taxi giúp con! Con chả có xu nào!”.

Sư chả sợ

Một thằng bé trèo tường vào chùa nghịch ngợm và hái trộm hoa quả, bị sư trụ trì tóm được và thọi cho cu cậu 1 trận tơi tả. Nó chạy về nhà khóc và gọi bố nó đến. Ông bố vốn là 1 đầu gấu có tiếng ở vùng này vội đến gặp nhà sư và hầm hầm nói:
 
- Này, sao mày chửi con tao?
 
- Thiện tai, thiện tai, bần tăng chưa chửi ai bao giờ.
 
- Thế tại sao mày đánh con tao?
 
- Thiện tai, thiện tai, bần tăng chưa đánh ai bao giờ.
 
- Cái thằng này, đã đánh con tao tại sao lại không nhận. Có giỏi thì đánh nhau với tao nhé.
 
- Thiện tai, thiện tai, xin mời thí chủ, bần tăng chưa ngán ai bao giờ.

 


Không cần thiết

Diễn viên hài kịch nổi tiếng Oho Reutter có một lần đi qua một nghĩa địa ở ngoại ô Berlin. Ông thấy người ta đang vận chuyển gạch ngói. Tò mò, ông hỏi người ta định xây dựng gì ở đây vậy? Người thợ trả lời: "Cái hàng rào nghĩa địa đã mục nát nên xây tường để thay thế".
 
Oho Reutter hỏi: "Làm cái đó để làm gì. Điều đó không cần thiết. Những kẻ nằm bên trong nghĩa địa, chắc chắn không thể đi ra khỏi nghĩa địa. Còn những kẻ ở ngoài nghĩa địa cũng không muốn vào trong đó nằm".