Đừng hi vọng vào điều đó

Một sĩ quan cảnh sát bắt một người lái xe dừng lại vì anh ta đang phóng quá tốc độ trên đường, anh ta phân giải: - Nhưng thưa ông, tôi có thể giải thích? - Im lặng, tôi sẽ nhốt anh vào nhà giam cho đến khi thủ trưởng quay lại. - Nhưng, thưa ông, tôi chỉ muốn nói… - Tôi đã nói là yên lặng, anh sẽ phải vào trại giam. – Một vài giờ sau, sĩ quan cảnh sát nhìn phạm nhân và nói: - Rất may mắn cho anh, thủ trưởng đang ở tiệc cưới con gái của mình, nên ông ấy sẽ rất vui khi quay lại. - Đừng hi vọng vào điều đó, tôi là chú rể đây!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 878
  3. Tags: canh sat, giao thong

Mới sinh ra đã giống đô đốc

Con gái một vị đô đốc hải quân sinh con trai. Bận tập trận, ông này sai viên cận vệ về thăm cháu ngoại. Trở ra hạm đội, anh ta báo cáo với sếp:
- Thưa ngài, cậu bé giống hệt ngài ạ!
- Tả vài nét chính xem sao?
- Dạ... hói... tròn ủm... chả biết gì hết nhưng gào thét rất to...

Ý của tác giả

Các thầy cô dạy văn của bạn có chắc là điều họ nghĩ là ý của tác giả khi ổng viết cái đó không? Ai mà biết được.
Ví dụ khi tác giả viết: “Cái rèm màu xanh.”
Điều thầy cô nghĩ: “Cái rèm thể hiện nỗi buồn mênh mang và sự bất lực của ông trong hoàn cảnh đó.”
Ý của tác giả: “Cái rèm xanh vãi.”

Thần đồng lên tiếng

 
Một cậu bé thần đồng vừa mới sinh ra đã biết nói. Nó nhìn quanh trong nhà hộ sinh và thấy một người đàn ông mặc áo blue trắng. Đứa bé hỏi: "Ông là bác sĩ của con?".
 
- Đúng rồi bé con ạ! - Bác sĩ trả lời
 
- Cảm ơn bác sĩ đã chăm sóc cho mẹ con lúc sinh con ra
 
Rồi nó nhìn ra bên trái, thấy một người phụ nữ đang mỉm cười.
 
- Người là mẹ của con phải không?
 
- Đúng thế con trai của ta.
 
- Cảm ơn mẹ đã chăm sóc cho con khi còn ở trong bụng mẹ.
 
Và cuối cùng nó nhìn thấy một người đàn ông đang phờ phạc, nhưng trông vẫn rất hồ hởi
 
- Người là cha của con?
 
- Phải, phải!
 
Nó ra hiệu cho ông này ngồi xuống bên cạnh, rồi lấy ngón tay chọc vào đầu ông này nhiều lần, gằn giọng tức tối:
 
- Thế nào, ông có thấy khó chịu không hả?

 


Luật lệ hà khắc

Một khách bộ hành đang lảo đảo bước đi trên sa mạc, ông ta khát nước khủng khiếp, lúc ấy ông ta chợt trông thấy lờ mờ đằng xa một người bán hàng rong già, trên cái bàn trước mặt ông ta đầy những cà vạt để bán.
 
Người khách mệt mỏi hỏi:
 
- Xin làm ơn cho tôi ít nước, tôi chết khát mất.
 
- Tôi không có nước, nhưng tại sao anh không mua một cái cà vạt nhỉ?
 
- Tôi không muốn cà vạt, đồ ngốc, tôi cần nước uống - người khách gào lên.
 
- Ðược rồi, cách đây 5 dặm, trên ngọn đồi kia, ở đó có một khách sạn. Ði đường kia, ở đó họ sẽ cho anh bao nhiêu nước cũng được.
 
Người khách cảm ơn và lê bước về phía ngọn đồi. Ba giờ sau ông ta quay trở lại chỗ cũ.
 
Người bán hàng rong liền hỏi:
 
- Tôi chỉ cho ông rồi mà, khoảng 5 dặm ở ngọn đồi đàng kia. Ông không tìm thấy khách sạn à?
 
- Thấy rồi, tôi thấy nó rồi. Nhưng họ không cho tôi vào nếu tôi không đeo cà vạt !!! - người khách thều thào.

Hai bài học về giải phẫu

Một vị giáo sư đang hướng dẫn các sinh viên ngành y thực tập bài học đầu tiên về giải phẫu tử thi. Ông ta quyết định chỉ dẫn cho họ một số điều cơ bản trước khi bắt đầu công việc.
 
- Các anh cần phải có khả năng làm được hai việc sau đây trước khi trở thành nhà giải phẫu. Điều đầu tiên mà các anh cần là không được có cảm giác sợ hãi.
 
Để chứng minh lời mình đang nói, ông chọc ngón tay vào hậu môn của tử thi và đưa lên miệng liếm. Rồi ông ta yêu cầu các sinh viên của mình phải làm giống như vậy trước mặt nhau. Sau một vài phút bị sốc và im lặng, các sinh viên cũng phải lần lượt làm theo.
 
- Điều thứ hai mà các anh cần phải có là khả năng quan sát và phán đoán một cách chính xác: Tôi đã lấy ngón tay giữa chọc vào hậu môn của tử thi, nhưng tôi lại liếm ngón tay trỏ của tôi!