Đừng hi vọng vào điều đó

Một sĩ quan cảnh sát bắt một người lái xe dừng lại vì anh ta đang phóng quá tốc độ trên đường, anh ta phân giải: - Nhưng thưa ông, tôi có thể giải thích? - Im lặng, tôi sẽ nhốt anh vào nhà giam cho đến khi thủ trưởng quay lại. - Nhưng, thưa ông, tôi chỉ muốn nói… - Tôi đã nói là yên lặng, anh sẽ phải vào trại giam. – Một vài giờ sau, sĩ quan cảnh sát nhìn phạm nhân và nói: - Rất may mắn cho anh, thủ trưởng đang ở tiệc cưới con gái của mình, nên ông ấy sẽ rất vui khi quay lại. - Đừng hi vọng vào điều đó, tôi là chú rể đây!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 962
  3. Tags: canh sat, giao thong

Thờ ơ

Bush và Powell đang ngồi trong quán bar. Một anh chàng bước vào và hỏi người bồi, “Có phải Bush và Powel đó ko?”. Người phục vụ đáp, “Đúng, họ đấy”.
 
Thế là anh chàng kia bước đến và nói, “Xin chào. Các ngài đang làm gì vậy?”
 
Bush nói, “Chúng tôi đang chuẩn bị kế hoạch Chiến tranh thế giới thứ III”.
 
Anh chàng kia hỏi, “Thật thế à? Điều gì sẽ xảy ra vậy?”
 
Bush nói, “Chúng tôi sẽ giết 10 triệu người Afganistan và một người sửa xe đạp.”
 
Anh chàng kia la lên, “Tại sao các ngài lại giết một người sửa xe đạp?!”
 
Bush quay sang Powel và nói, “Thấy chưa, tôi đã bảo ông là không ai lo lắng cho 10 triệu người Afganistan kia đâu mà!”

Sai một ly...

Nhờ những thành công ngoạn mục tại Mỹ, một chuyên gia marketing của một hãng nước ngọt danh tiếng được cử sang Trung Đông làm thị trường. Một năm sau, không những không đẩy được doanh số lên mà còn làm người tiêu dùng ở đó tẩy chay sản phẩm, anh ta trở về, thất vọng ê chề.
 
Một người bạn hỏi:
- Tại sao cậu lại không thành công với những người Ảrập?
 
Anh chàng đáp:
- Khi tớ được cử sang Trung Đông, tớ cực kỳ tin tưởng vào thành công vì rõ ràng là sản phẩm của chúng tớ chưa được biết tới ở đó. Vấn đề đầu tiên tớ gặp phải là không biết tiếng Ảrập. Vì thế, tớ lập kế hoạch tiếp thị qua 3 bức bích chương chuyển tải thông điệp của hãng. Bức đầu tiên mô tả một người đàn ông lê lết trên sa mạc nóng bỏng, hoàn toàn kiệt sức và khát cháy họng. Trong bức thứ hai, anh ta đang uống nước ngọt của hãng tớ. Còn bức thứ ba, trông anh ta tươi tỉnh và rạng rỡ. Rồi tớ cho nhân viên dán những tấm bích chương đó khắp nơi.
 
- Kế hoạch đó đáng lẽ phải có hiệu quả mới đúng. - Người bạn nói.
 
Chuyên viên marketing giải thích:
- Ồ! Vấn đề là ở chỗ, tớ không chỉ không biết tiếng Ảrập, mà còn không nhận ra là người Ảrập đọc từ bên phải qua bên trái.

Những tấm thiệp khó đỡ

Thiệp xin lỗi:
Lốp xe của tôi bị mắc kẹt. Tôi cứ tưởng là nó bị nổ lốp. Khi kiểm tra lốp xe, tôi nhìn thấy con mèo của bạn. Tôi rất tiếc...
 
Thiệp chia buồn, cảm thông:
Được tin vợ đã bỏ anh ra đi, hẳn là anh thất vọng lớn lắm. Nhưng anh cũng đừng quá lo lắng gì chuyện nhỏ đó... Cô ấy mới chuyển đến sống chỗ tôi ấy mà.
 
Thiệp nhớ lại một thời:
Hãy nhìn lại những năm tháng chúng mình bên nhau, anh không thể dừng nghĩ đến những năm tháng ấy. Trong lòng anh luôn tự nhủ... “quái quỷ thật, không hiểu lúc đó mình suy nghĩ thế nào”?
 
Thiệp bày tỏ:
Anh luôn mong mỏi có một người để yêu thương chăm sóc, và sau khi anh gặp em, em làm anh bỏ hẳn ý muốn này.
 
Thiệp tạ ơn:
Phải công nhận rằng, em chính là người dẫn dắt anh đến gần với tôn giáo. Chưa lúc nào anh tin là có địa ngục cho đến khi gặp em.
 
Thiệp giãi bày:
Mỗi ngày trôi qua, anh lại thấy mình còn thật may mắn biết bao, vì em đã không có mặt ở đây để phá nát ngày này của anh.
 
Thiệp mắng chửi:
Anh đã biết ngày này rồi sẽ đến. Em đã bỏ anh đi theo thằng bạn thân nhất của anh... Anh đã mua mấy thứ cho cả nó và em. Chúng là dây xích, rọ mõm, đồ chơi hình cục xương và bả nữa...
 
Thiệp chia tay:
Chúng ta từng là bạn bè thân thiết của nhau từ rất lâu... Vậy nên anh muốn nhắc lại: chúng ta kết thúc nó từ hôm nay.
 
Thiệp nhớ nhung:
Anh rất khốn khổ khi không có em... bởi vì mọi thứ vẫn giống y như khi có em ở đây.
 
Thiệp biết ơn sâu sắc:
Bạn thực là một người bạn quá tốt với tôi, khi hai ta cùng ở trên một con thuyền đang chìm chỉ với một chiếc áo phao... Sau này, tôi sẽ luôn nghĩ về bạn và nhớ bạn khủng khiếp đấy.

Chết chắc

Một lữ khách trên sa mạc bị lạc đoàn, số nước ngọt ít ỏi mang theo cũng gần cạn. Trong lúc tuyệt vọng ông ta than: “Ôi, Thượng đế ơi! Người nỡ để con chết thế này sao?”
Bỗng từ trên cao có tiếng vọng xuống: “Ta không thể mang nước uống đến cho con được nhưng ta có thể trả lời các câu hỏi của con”.
Lữ khách mừng rỡ hỏi:
- Vậy xin người hãy cho con biết, nơi có nước ở gần đây nhất?
- Gần lắm, nó chỉ cách chỗ con đứng chưa tới nửa dặm.
- Ở hướng nào ạ? Đông, Tây, Nam hay Bắc?
- Hướng đi xuống con ạ!

Vì sao chú công nhân bị ngã

Trong chuyến cho học sinh tham quan thực tế từ công trường, vừa tới nơi được một lúc thì xảy ra tai nạn: một công nhân rơi từ tầng 4 ngôi nhà mới xây xuống đất. Sau buổi tham quan cô giáo tập trung học sinh lại để rút ra bài học từ trường hợp trên:
– Theo các em, vì sao chú công nhân bị ngã?
Masa giơ tay:
– Thưa cô vì chú công í không tuân thủ quy tắc an toàn lao động ạ.
– Rất có thể như vậy, ai có ý kiến khác nào?
Kôlia:
– Thưa cô có thể chú ấy bị cảm.
– Cũng không loại trừ khả năng này. Thế còn Vova, em nghĩ sao?
– Chú ấy ngã vì quát em!
– Thế là thế nào?
– Chú ấy bảo: thằng ôn kia, đừng có rung thang nữa!