Mấy thằng nổ Việt Nam có đầy

Trên 1 chuyến máy bay. phi công thông báo phải bỏ tất cả các vật không cần thiết vì máy bay quá tải. Trước tiên 1 người Mĩ thả 1 vali xuống ,anh người Nhật hỏi là cái gì. Anh Mĩ trả lời: "Ðô la dó ,nước tui có mà đầy". Tiếp theo anh Se-ri thả một cái bao xuống.Anh Mĩ hỏi cái gì. Anh Nhật trả lời: "kim cương dó nước tui có mà đầy" Anh người Việt Nam thấy thế sẵn chân đạp luôn hai anh Mĩ và Nhật xuống.Anh người I Rắc hỏi tại sao ,VN bảo: "Mấy thằng nổ nước tui có mà đầy"
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 862
  3. Tags: van hoa

Chiều cao cơ thể trong tư thế làm việc tỷ lệ nghịch với tiền lương

Theo tiến sỹ kinh tế học (đoạt giải Nobel kinh tế học) thì:
"Chiều cao cơ thể trong tư thế làm việc tỷ lệ nghịch với tiền lương" Ví dụ:
- Anh công nhân đứng máy làm việc, lương: 200USD/Tháng
- Anh chuyên viên IT ngồi làm việc trên máy tính: lương 400USD/Tháng
- Người mẫu, nằm làm việc: lương 2,000USD/đêm

Mừng sinh nhật

"Tao vừa trải qua 1 kỳ sinh nhật khủng khiếp mầy ạ" - A bảo.
 
B hỏi: "Như thế nào?".
 
A: "Này nhé, con nhỏ thư ký nó mời tao về nhà nó để mừng sinh nhật tao, lúc đầu, nó bảo ta uống rượu, xong rồi lại cho tao ăn sò huyết, cuối cùng nó bảo: Em sẽ tặng anh 1 món quà ! Bi giờ, em vào trong buồng, 5 phút sau anh mới được vào đó, nhớ hông ?".
 
B cười: "Sướng nhẩy !"
 
A: "Sướng cái gì mà sướng ! Lúc vào trong đó, tao thấy ... đủ đủ mặt nhân viên trong văn phòng, tất cả đều hát bài Chúc mừng sinh nhật, chỉ có điều .... lúc đó tao chả còn mảnh vải nào trên người !"

Chuyện về người Do Thái và một người ngoại đạo trên tàu

Có một người Do Thái và một người ngoại đạo đi cùng trên một chuyến tàu. Khi kẻ ngoại đạo bổng nhiên hỏi người Do Thái, "Sao mà người Do Thái các anh thông minh thế? Bí quyết là gì vậy?"
 
Người Do Thái trả lời ngay, "Đó là vì chúng tôi ăn đầu cá."
 
"Thật vậy hả?" Kẻ ngoại đạo kinh ngạc thốt lên. "Thế tôi có thể tìm đầu cá ở đâu được?"
 
"Ồ, thật tình cờ là bữa trưa nay tôi lại mang cá đi." Người Do Thái lấy một con cá từ trong túi ra và đặt nó lên bàn.
 
"Ông có muốn bán cho tôi nguyên cái đầu thôi không?" kẻ ngoại đạo hỏi.
 
"Dĩ nhiên rồi, chỉ cần đưa tôi hau mươi rúp thôi."
 
Kẻ ngoại đạo trả tiền và bắt đầu ăn cái đầu cá. Vài phút sau, khi kẻ ngoại đạo đã ăn xong cái đầu cá và đang liếm ngón tay, anh ta quay qua người Do Thái và nói, "Thế quái nào mà tôi phải trả những hai mươi rúp cho cái đầu trong cả con cá chỉ mới mười lăm rúp?"
 
Người Do Thái mỉm cười và trả lời, "Đấy, anh thấy chưa, đầu cá bắt đầu có tác dụng rồi đấy."

Tuần tự nhi tiến

Nước Anh quyết định thay đổi luật giao thông, chuyển từ lưu thông bên làn đường bên trái sang làn đường bên phải như các nước châu Âu khác. Thế nhưng, sau nhiều ngày họp, họ không tìm ra được giải pháp khả thi nào, đành nhờ các quốc gia lân cận giúp đỡ.
 
Vài ngày sau, nước Anh bắt đầu nhận được fax trả lời. Người Pháp viết: "Là láng giềng của quý quốc, chúng tôi rất xúc động khi được quý quốc nhờ cậy... nhưng chúng tôi không biết phải làm việc này như thế nào".
 
Fax của người Đức có nội dung như sau: "Chúng tôi là người Đức, quốc gia được tổ chức tốt nhất ở châu Âu nhưng chúng tôi chưa từng gặp vấn đề này trước đây. Vì vậy, chúng tôi cũng không biết phương hướng giải quyết".
 
Fax của người Ba Lan viết: "Như quý quốc biết, chúng tôi là người Ba Lan, một đất nước đã làm rất nhiều trên con đường tiến tới dân chủ và phục hồi kinh tế. Chúng tôi có cả một kho tàng kinh nghiệm trong những quá trình chuyển đổi như vậy. Tuy nhiên, để vượt qua những khó khăn liên quan và tránh những vấn đề xã hội, tất cả và bất kỳ việc chuyển tiếp nào cần phải thực hiện một cách tuần tự, chậm mà chắc. Vì vậy, chúng tôi đề xuất, giải pháp cho tình hình của quý quốc nên được thực hiện thành 3 giai đoạn chính. Năm đầu, chỉ nên bắt buộc tất cả xe tải đi trên làn đường bên phải...".

Không cần bánh xe

Một người để xe ở ngoài sân. Để đề phòng kẻ cắp lấy mất bộ phận gì đó, anh ta dán thông báo.
 
Trên tờ giấy ghi: “Thùng xăng không còn giọt nào, các đồng hồ đo đều không có, động cơ đã bị lấy mất”.
 
Sáng hôm sau, anh ta ra chỗ để xe thì thấy bánh xe không còn. Bên cạnh tờ thông báo của anh ta có một tờ giấy khác ghi: “Vậy ông còn cần đến bánh xe làm gì?”