Đơn xin việc chân thật nhất

Dưới đây là lá đơn xin việc có thật của một thiếu niên 17 tuổi gửi chi nhánh hãng McDonald’s ở Florida. Kết quả là họ đã tuyển dụng cậu vì cậu rất trung thực và hài hước. Tên: Greg Bulmash Giới tính: Chưa rõ, còn tùy thuộc vào đối tượng Vị trí làm việc mong muốn: Chủ tịch hoặc phó chủ tịch công ty. Nhưng thực ra thì bất cứ vị trí nào có thể. Nếu tôi mà được kén cá chọn canh, tôi đã chẳng đâm đơn vào đây. Mức lương mong muốn: 185.000 USD/năm cộng với cổ phần. Nếu không được thì hãy đưa ra đề nghị và chúng ta có thể trao đổi. Trình độ học vấn: Có. Công việc vừa qua: Mục tiêu trù ếm của cấp trên. Mức lương: Ít hơn tôi xứng đáng được nhận. Thành tích nổi bật: Bộ sưu tập những chiếc bút và giấy nhắn bị mất. Lý do thôi việc: Vỡ mộng. Giờ giấc làm việc thích hợp: Bất cứ lúc nào. Những thời điểm thích nhất: 1h30-3h30 chiều, thứ hai, thứ ba và thứ năm. Anh (chị) có sở trường nào không? Có, nhưng chúng thích hợp trong không khí thân mật, lãng mạn hơn. Chúng tôi có thể liên hệ với ông chủ của anh (chị) hiện nay không? Nếu giờ tôi có ông chủ, tôi làm đơn này làm gì? Có vấn đề sức khỏe nào khiến anh (chị) không thể nâng một vật nặng 22 kg hay không? 22 kg gì? Anh (chị) có ôtô không? Tôi nghĩ câu hỏi thích hợp ở đây phải là "Anh (chị) có chiếc ôtô nào có thể chạy không?". Anh (chị) có hút thuốc không? Khi làm việc thì không, lúc nghỉ ngơi thì có. Bạn dự định làm gì sau 5 năm nữa? Sống ở Bahamas với một siêu mẫu tóc vàng giàu có nhưng bị câm, người luôn luôn nghĩ rằng tôi là tạo vật tuyệt vời nhất. Thực sự ra thì ngay lúc này tôi đã muốn thế rồi. Bạn có xác nhận những điều khai trên là đúng sự thật? Dĩ nhiên là có.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 585
  3. Tags: cong viec

Mặc lộn quần

Hai người bạn thân ở chung phòng trọ rảnh rỗi ngồi nói chuyện với nhau: “Hôm qua tao vừa rủ bé đi chơi mà trong túi không có đồng nào. Nhưng tao vẫn quyết định cứ rủ”.
 
Người bạn kia hứng chí, vỗ đùi cái đét bảo:
 
– Có chí khí!
 
– Khi đi, tao mới phát hiện ra trong túi có rất nhiều tiền, thế là hai đứa tao xài hết số tiền đó.
 
– Trời không phụ lòng người tốt mà.
 
– Uh, nhưng khi về tao mới phát hiện ra… tao lỡ mặc lộn quần của mày.

Có cơ hội là quấy rối

Tại một cửa hàng bán quần áo phụ nữ, một anh chàng đi ra đi vào tần ngần ngắm nghía đủ thứ nhưng không chọn được gì. Thấy vậy, cô bán hàng xinh xắn lại gần hỏi anh ta có cần giúp đỡ không.

Anh chàng đáp:

- Tôi muốn mua đôi găng tay tặng vợ nhưng lại không biết cô ấy dùng cỡ nào.

- Tay chị ấy có bằng chừng này không? - Cô bán hàng dịu dàng hỏi và đặt tay lên tay người khách.

- Có lẽ là nhỏ hơn một chút! - Anh chàng trả lời.

Cô bán hàng ướm thử rồi chọn cho anh ta một đôi găng. Cô hỏi tiếp:

- Anh còn cần gì nữa không?

- Lẽ ra thì không cần, - Anh chàng lém lỉnh đáp - nhưng với cách cô bán hàng thì tôi thấy mình cần mua cho vợ bộ đồ lót nữa.


Vô địch World Cup

Một ngày nọ Beckham, Văn Quyến và Thonglao nằm mơ lên thiên đàng.
 
Beckham hỏi Chúa:
-Chúa ơi, bao giờ nước Anh vô địch World Cup?
 
Chúa nói:
-Không lâu nữa đâu 10 năm đổ lại con à.
 
Beckham nói:
-Ồ, lúc đó con già mất rồi rồi.
 
Thonglao hỏi Chúa:
-Bao giờ Thái Lan vô địch World Cup?
 
Chúa nói:
-100 năm nữa con.
 
Thonglao nói:
-Lúc đó chắc con đã chết rồi .
 
Văn Quyến hỏi Chúa:
-Bao giờ Việt Nam vô địch World Cup?
 
Chúa trả lời:
-Lúc đó tao đã chết rồi!

Tu ti tu tu tu tu

Trong một khách sạn ở London. Có tiếng chuông reo ở quầy tiếp tân. Nhân viên phục vụ nhấc máy và nghe có tiếng người nói:
 
- Tu ti tu tu tu tu!
 
Anh này chẳng hiều đầu dây kia nói gì, bèn dập máy. Lại có tiếng chuông reo, và vẫn câu nói ấy:
 
- Tu ti tu tu tu tu!
 
Nhân viên phục vụ lại dập máy. Lại có tiếng chuông reo, và lần này vẫn lại đúng câu ấy:
 
- Tu ti tu tu tu tu!
 
Nhân viên phục vụ tức điên người, dập máy rõ mạnh. Vài phút sau, một anh chàng xuất hiện ngay trước mặt nhân viên phục vụ, quát lớn:
 
- Này ông kia, ông có hiểu tiếng Anh không hả? Tôi đã nói 3 lần rồi: “Mang ngay 2 ly trà vào phòng 222 !”
 
(Two tea to Two Two Two)

Xác định

Một người đàn ông mù đi trên phố, được con chó dẫn đường. Đến khi cần sang đường, con chó không biết phân biệt đèn đỏ đã dẫn người đàn ông đi lạc giữa dòng xe cộ nườm nượp.
 
Rất may là có một người đã chạy ra và kéo cả người mù lẫn con chó của anh ta lên hè. Lên đến nơi, người mù thong thả móc chiếc bánh trong túi mình ra và đút cho con chó. Người kia thấy vậy rất ngạc nhiên và hỏi: “Tại sao anh lại thưởng cho con chó sau khi nó đã suýt giết chết anh như thế?"
 
Người mù liền trả lời: “Trước khi tôi có thể sút vào mông nó thì cần phải xác định được chính xác đầu nó ở đâu chứ”.