Cái gì?

Một luật sư vào quán rượu làm một vài ly sau giờ làm việc. Anh ta tự nhiên nhìn thấy một gã say bên cạnh cứ lẩm bẩm một mình và hình như hắn đang say sưa nghiên cứu vật gì đó trên tay. Anh ta xáp lại gần khi gã say rượu đưa cái vật nhỏ bé đó ra trước ánh đèn, nói lý nhí: - Nó trông như đồ nhựa ấy. Tò mò quá, luật sư hỏi: - Anh đang cầm gì trong tay đấy? - Tôi cũng không biết nữa, nó trông giống đồ nhựa nhưng lại có vẻ như là làm từ cao su. Gã say nói. - Cho tôi xem với nào? Gã say đưa vật ấy cho luật sư xem. Luật sư vo tròn nó trong bàn tay, rồi liếm và ngửi nó. - Đúng thật. Trông nó thì giống đồ nhựa đấy, mà cảm giác lại giống đồ cao su. Nó cũng chẳng có hương vị gì đặc biệt cả. Tôi cũng không thể biết được nó là cái gì? Anh lấy nó ở đâu đấy? - Từ trong mũi tôi ấy mà.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 803
  3. Tags: chon loc

Nghề tội lỗi

Hàng rào ngăn cách giữa Thiên Đàng và Địa Ngục bị đổ ngã. Chúa mới gọi Chúa quỷ Satan mà nói:
 
- Chúng ta phải sửa lại cái hàng rào. Ta chịu một nửa tốn phí và ngươi phải trả một nửa.
 
Satan từ chối:
 
- Ông muốn sửa thì ông cứ sửa mình ông đi, tôi không trả tiền phí tổn. Đó là việc của ông làm mà.
 
Chúa dọa là sẽ thưa tòa Satan. Satan trả lời:
 
- Cứ việc thưa đi, làm sao ông tìm ra một luật sư nào ở trên thiên đàng chứ !!!

Chế tạo đàn bà

Ông vua xe hơi Henry Ford sau khi chết được đưa lên thiên đàng. Tại cổng thiên đàng, Thánh Peter chờ sẵn để đón Ford. Vừa gặp mặt, Thánh Peter thông báo ngay.
 
- Hồi còn sống, ngươi đã làm nhiều việc công ích cho xã hội, như sáng chế phương pháp làm việc theo dây chuyền cho kỹ nghệ chế tạo xe hơi, làm thay đổi cả thế giới. Với thành quả như vậy, ngươi sẽ được một ân huệ là có thể chuyện trò với bất cứ ai ở thiên đàng này.
 
Sau khi suy nghĩ vài giây, Ford xin được gặp Thượng Đế. Lỡ đã hứa, nên Thánh Peter đành dẫn đường cho ông ta. Vừa gặp Thượng Đế, Ford hỏi ngay:
 
- Lúc Người chế tạo ra đàn bà, Người đã suy nghĩ gì?
 
Thượng Đế nghe xong bèn hỏi lại:
 
- Ngươi hỏi như vậy là ý gì?
 
Ford liền trả lời:
 
- Trong sáng chế của ngài có quá nhiều sai sót. Phía trước bị phồng lên, phía sau bị nhô ra. Máy kêu lớn khi chạy nhanh. Tiền bảo trì và bảo dưỡng quá cao. Thường xuyên đòi hỏi nước sơn mới. Cứ mỗi 28 ngày là bị chảy nhớt và không làm việc được. Chỗ bơm xăng và ống xả quá gần nhau. Đèn trước thì quá nhỏ. Tiêu thụ nhiên liệu khủng khiếp
 
Thượng Đế nghe qua liền bảo:
 
- Ngươi hãy đợi một chốc lát để ta xem lại bản thiết kế.
 
Ngài bèn cho gọi toàn bộ kỹ sư thiết kế và cơ khí trên thiên đàng lại để xem lại quá trình. Chỉ sau một thời gian ngắn, họ đã trình lại cho Thượng Đế bản báo cáo. Xem xong, Người phán:
 
- Những lời ngươi vừa nói hoàn toàn đúng! Sáng chế của ta quả là có nhiều sai sót, nhưng nếu tính về độ phổ dụng thì gần 98% đàn ông trên thế giới sử dụng sản phẩm do ta chế tạo, trong khi chưa đầy 10% đàn ông xài sản phẩm của ngươi.

Cảm ơn bạn, ý kiến đó không phù hợp

A: Tao hay văng tục khi nói chuyện quá mày ạ giờ sao đây???
 
B: Ah… Mày phải thay đổi đại loại như lúc mày muốn chửi: “ĐM mày, mày ngu như con chó!”. Thì mày hãy suy nghĩ ra một câu khác nhẹ nhàng hơn ví dụ như là: “Cảm ơn bạn, ý kiến đó không phù hợp.”
 
A: Uk. Cảm ơn mày, ý kiến đó không phù hợp…

Ve của ai?

Trên một chuyến tàu điện, có hai người phụ nữ ngồi cạnh nhau. Con chó của một bà leo lên người bà kia.
 
-Xin bà vui lòng đem con chó của bà ra khỏi đùi thôi, tôi nghĩ mấy con ve đang bò lên chân tôi.
 
Bà kia la lên:
 
-Xuống ngay, Lucky! Bà này có ve đấy.

Luật lệ hà khắc

Một khách bộ hành đang lảo đảo bước đi trên sa mạc, ông ta khát nước khủng khiếp, lúc ấy ông ta chợt trông thấy lờ mờ đằng xa một người bán hàng rong già, trên cái bàn trước mặt ông ta đầy những cà vạt để bán.
 
Người khách mệt mỏi hỏi:
 
- Xin làm ơn cho tôi ít nước, tôi chết khát mất.
 
- Tôi không có nước, nhưng tại sao anh không mua một cái cà vạt nhỉ?
 
- Tôi không muốn cà vạt, đồ ngốc, tôi cần nước uống - người khách gào lên.
 
- Ðược rồi, cách đây 5 dặm, trên ngọn đồi kia, ở đó có một khách sạn. Ði đường kia, ở đó họ sẽ cho anh bao nhiêu nước cũng được.
 
Người khách cảm ơn và lê bước về phía ngọn đồi. Ba giờ sau ông ta quay trở lại chỗ cũ.
 
Người bán hàng rong liền hỏi:
 
- Tôi chỉ cho ông rồi mà, khoảng 5 dặm ở ngọn đồi đàng kia. Ông không tìm thấy khách sạn à?
 
- Thấy rồi, tôi thấy nó rồi. Nhưng họ không cho tôi vào nếu tôi không đeo cà vạt !!! - người khách thều thào.