105 kg vàng

Nửa đêm có tiếng đập cửa. Chủ tiệm cầm đồ mở hé cửa liền bị mấy họng súng đen sì gí vào đầu: - Các ông cần gì ạ? - Vàng - Bao nhiêu? - 100 kg - 105 kg được không? - Quá tốt - Cục vàng yêu quý của anh, dậy đi, có người đến đón em đi này
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 781
  3. Tags: vo chong

Sinh viên Việt Nam giỏi nhất?

Một cuộc thi nhịn đói được tổ chức. Thành phần tham dự gồm: một nhà sư Trung Quốc, một tu sĩ Ấn Độ và một sinh viên Việt Nam. Mỗi người sẽ bị nhốt trong một căn phòng đóng từ bên ngoài và sẽ phải nhịn ăn, nhịn uống hoàn toàn; nếu ai không chịu đựng nổi nữa thì bấm một nút ở trong phòng, sẽ có người cho ra. Ai chịu được lâu hơn thì thắng. Cuộc thi bắt đầu…
 
Nhà sư Trung Quốc biết võ Thiếu Lâm nên đã vận dụng khí công, người này chịu được mười lăm ngày thì bỏ cuộc.
 
Tu sĩ Ấn Độ rất quen với những kiểu hành xác nên nghĩ rằng mình đã chắc phần thắng. Được một tháng, tu sĩ Ấn Độ ấn nút và thực sự kinh ngạc khi anh sinh viên Việt Nam vẫn chưa ra.
 
Một tháng 5 ngày, vẫn chưa thấy dấu hiệu gì từ anh sinh viên. Một tháng 10 ngày, vẫn vậy. Đến một tháng 15 ngày, ban tổ chức vì sốt ruột nên quyết định tự mở cửa để chúc mừng người thắng cuộc. Trong phòng là một hình người da bọc xương, miệng thều thào:
 
- Cái…cái…nút…hư…hư…rồi!!!

Khoảnh khắc tuyệt vời

Chú bé chạy vào tiệm tạp hóa ở góc đường:
“Mau lên! Gấp lắm!”
“Có chuyện gì thế?” Ông chủ vội vàng hỏi.
“Bố cháu cắt nhánh cây bị cây móc vào thắt lưng đang lơ lửng trên cao.”
“Chà! Vậy cháu muốn tìm cái thang hở?”
“Không ạ! Cháu muốn mua cuộn phim. Lắp vào máy chụp hình cho cháu mau lên!”

hỏi hoài

Tí  Gặp Tèo Trên đường Tí Lăng xăng lại hỏi tèo :
- Tí: Ê tèo bài kiểm tra vừa rùi mấy điểm , 10 hả ?
- Tèo: Không !!
- Tí: Thế 9 hả ?
- Tèo: Không Mà !
- Tí: Thế chắc chắn 8 rùi ?
- Tèo: ( Đi chậm lượm cục gạch phang Tí ) Cái Ông Nội mày đã bảo là không điểm cứ hỏi hoài

Vận may không trọn

Một bà lão sống trong túp lều trên bờ biển cùng với một chú chó.
 
Hàng ngày, bà lững thững dắt chó dạo trên bãi biển, hưởng những ngày cuối đời một cách yên ả. Bỗng một hôm, trong khi đang tản bộ, bà vấp phải một cái lọ bị sóng đánh dạt vào bờ.
 
Bà lão chà xát cái lọ và một làn khói tỏa ra rồi tụ lại thành một vị thần. Ông ta nói:
- Cảm ơn bà đã cứu ta thoát khỏi chốn giam cầm này. Để đền ơn, ta sẽ ban cho bà 3 điều ước.
 
Bà già không đắn đo suy nghĩ, đáp ngay:
- Tôi muốn có 1 triệu đôla.
 
Vị thần đưa tay lên làm phép và "Bụp!", bà lão ngồi trên một đống tiền. Nhìn lại túp lều rách nát, bà đưa ra điều ước thứ hai:
- Tôi muốn túp lều của mình trở thành một tòa lâu đài.
 
Vị thần lại làm phép và ngay lập tức, túp lều trở thành một lâu đài với tòa ngang dẫy dọc nguy nga.
 
Bà già sung sướng thốt lên:
- Ôi! Thật là tuyệt diệu! Thế là mình cũng trở thành triệu phú vào cuối đời. À, mà cuối đời là thế nào nhỉ, ta còn một điều ước nữa cơ mà. Tôi muốn mình trở thành một thiếu phụ xinh đẹp và con chó của tôi biến thành một người chồng điển trai, cường tráng.
 
Khi điều ước được thỏa nguyện, bà lão, lúc này đã trở thành thiếu phụ, cùng người chồng mang số tiền về tòa lâu đài. Đến giờ lên giường, bà nói với chồng:
- Mình ơi! Hôm nay chúng mình sẽ có một đêm mặn nồng như ngày tân hôn, anh nhé!
 
Người chồng xụ mặt rồi đay nghiến:
- Bây giờ thì sướng nhé! Ai bảo năm ngoái bà đem tôi đi thiến?

Ớt đông lạnh

Một gã đàn ông bước vào trong một quán ăn. Gã chú ý ngay đến một món ăn đặc biệt hôm nay của quán là ớt đông lạnh. Vì thế khi người phục vụ đi lại thì gã đặt ngay món ăn đó. Người phục vụ trả lời: “Tôi rất tiếc, thưa ông. Quý ngài ngồi kế bên ông vừa đặt phần ăn cuối cùng rồi ạ”
 
- ồ, vậy tôi chỉ uống một ly cà phê thôi.
 
Sau đó một lúc, gã nhận thấy người ngồi bên cạnh hình như đã ăn xong bữa mà tô ớt đông lạnh vẫn còn đầy ắp.
 
Gã hỏi: “Ông có định ăn nữa không ?”
 
Người kia trả lời: “Không”
 
- “Ông bán lại tô ớt đông lạnh cho tôi được không ?”
 
- “Ông có thể dùng miễn phí nếu ông thích”
 
Gã đàn ông liền lấy tô ớt đông lạnh và bắt đầu ăn. Khi gã ăn được gần nửa tô thì thấy một con chuột chết ở trong đó. Lập tức gã ói ngược phần ăn trở lại tô ớt.
 
Người đàn ông ngồi kế liền nói với giọng đầy vẻ thông cảm :
 
-Lúc nãy tôi cũng vừa ăn đến đó.