105 kg vàng

Nửa đêm có tiếng đập cửa. Chủ tiệm cầm đồ mở hé cửa liền bị mấy họng súng đen sì gí vào đầu: - Các ông cần gì ạ? - Vàng - Bao nhiêu? - 100 kg - 105 kg được không? - Quá tốt - Cục vàng yêu quý của anh, dậy đi, có người đến đón em đi này
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 860
  3. Tags: vo chong

Sai lầm của bác sỹ

Hai thầy thuốc lâu năm hàn huyên trong giờ giải lao bên lề hội nghị khoa học:
 
- Lần đầu tiên trong đời tôi đã phạm sai lầm nghiệp vụ nghiêm trọng. – Một người thổ lộ với giọng chán chường.
 
- Thì cứ bình tâm kể lại vụ việc xem sao! – Người đồng nghiệp động viên.
 
- Tôi chữa khỏi cho một bệnh nhân chỉ sau một lần khám duy nhất, mà đâu biết ông ta là triệu phú.

Thỏ kêu khác thường

Một chàng thợ săn mới vào nghề mời hàng xóm, người đang đau buồn vì mất chú mèo cưng, sang ăn mừng chuyến đi săn đầu tiên.
Sau khi cơm no rượu say, người hàng xóm nức nở khen ngon rồi hỏi:
- Món gì thế?
- Thịt thỏ – Chủ nhà đáp.
- Anh tìm đâu ra thỏ ở vùng này?
- Tối qua, tôi đang ở trong nhà thì có tiếng động ngoài cửa. Tôi mang súng bước ra, thấy một con thỏ giương mắt nhìn, tôi cho nó ngay một phát vào giữa trán. Nó chỉ kịp kêu… “meo” một tiếng.
- !!!!!

Không thể giải thích

Buổi sáng, người nông dân nọ đã ra ngồi quán rượu và nốc tì tì, chẳng mấy chốc đã say khướt. Lát sau, người láng giềng của ông ta đi qua, thấy vậy bèn hỏi: “Ê! Sao ông bạn lại ngồi đây say sưa như vậy giữa một buổi sáng đẹp trời thế này hả?”.
 
Người nông dân đáp:
 
- Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi.
 
- Chuyện gì đã xảy ra mà có vẻ khủng khiếp thế? – Người láng giềng hỏi.
 
Người nông dân cố gắng làm cho ông bạn hiểu:
 
- Ông biết không, hôm nay, tôi đi vắt sữa bò. Khi thùng sữa gần đầy thì nó co chân trái lên và đá đổ…
 
- Điều đó đâu đến nỗi quá tệ? Có gì nghiêm trọng đâu?
 
- Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi. – Người nông dân nói.
 
- Thế đã xảy ra chuyện gì? – Ông láng giềng hỏi tiếp.
 
Ngần ngừ, người nông dân tiếp:
 
- Tôi tóm lấy chân trái của nó và dùng dây buộc vào một cây cột bên trái. Sau đó, tôi ngồi xuống tiếp tục vắt sữa. Khi sắp xong thì con quỷ ấy lại co chân phải lên đá một phát nữa làm thùng sữa đổ lênh láng.
 
- Lại thế nữa à?
 
- Phải! Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi. Lần này, tôi trói nốt chân phải nó vào cái cột bên phải rồi lại ngồi xuống vắt sữa. Khi thùng sữa gần đầy thì con bò ngu ngốc ấy lại ngoắc đuôi một cái làm đổ thùng.
 
- Ối chà! Hẳn là ông bực mình lắm nhỉ. Nhưng không thể vì chuyện vớ vẩn đó mà ngồi đây ảo não như vậy.
 
- Chưa hết đâu. – Người nông dân tiếp – Lúc đó, tôi không còn sợi dây nào, thế là tôi bèn cởi thắt lưng ra và buộc đuôi con bò lên nóc chuồng. Thế rồi, khi cái quần của tôi tụt xuống thì vợ tôi bước vào. Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi.

Phạt

Một người đàn ông đi xe đạp trên đường, trên giá chở hàng có hai bịch lớn. Một bịch bị thủng lỗ nên những đồng tiền xu cứ từ đó rơi xủng xoảng xuống đường. Bỗng một xe cảnh sát phóng xe vượt qua anh ta rồi dừng lại.
 
- Anh bạn! Anh rơi không biết bao nhiêu đồng xu rồi. – Một cảnh sát nhắc.
 
- Thôi chết tôi rồi! – Người đàn ông giật mình. – Đành phải quay lại để nhặt tiền rơi suốt dọc đường vậy.
 
Người cảnh sát tỏ ra nghi ngờ:
 
- Anh lấy đâu ra lắm tiền xu năm nghìn đồng thế? Ăn cắp hả?
 
Người đàn ông thanh minh:
 
- Đâu có! Nhà tôi ở gần sân vận động, sát một quán bia, lại có một cây to mọc ngay sát tường nhà. Cánh cổ động viên sau một trận đấu lại kéo nhau ra quán bia nhậu nhẹt rồi cứ nhè gốc cây mà đái bậy. Tôi nấp ở gần đó, cầm một cái kéo to và đòi phạt mỗi thằng một đồng xu.
 
Toán cảnh sát trên xe cười rộ khoái trá:
 
- Sáng kiến hay đấy! Thế còn cái túi kia đựng gì thế?
 
- Thì có phải thằng nào cũng chịu nộp tiền phạt đâu!

Biển báo

Người du khách lái xe trên một chặng đường quê đối mặt với một tấm biển đề "Lối cụt chớ vào". Con đường trước mặt đối với anh ta trông khá đẹp, và với tư cách là một du khách giàu kinh nghiệm, anh ta chẳng thèm quan tâm tới tấm biển khuyến cáo, cứ tiếp tục cho xe chạy thẳng.
 
Đi được chừng năm dặm, anh ta đến một chiếc cầu đã bị sập và anh ta buộc phải vòng xe lại trở về lối cũ. Khi anh ta đến địa điểm nơi tấm biển báo khi này, anh ta thấy hàng chữ ghi trên tấm biển ngay trước mắt mình: "Chúc mừng trở lại! Đồ ngốc!".