Nhắc bài

Thanh tra trên bộ xuống kiểm tra giờ học anh văn, ông ta ngồi bên cạnh Vova.Cô giáo mới đi dạy vì vậy rất hồi hộp.Cô giáo: - Bây giờ cô sẽ viết 1 câu tiếng anh lên bảng, còn các em hãy cố gắng dịch nó ra tiếng Nga. Cô giáo đang viết dở câu thì viên phấn bị rơi, cô cúi xuống nhặt và tiếp tục viết cho hết câu. - Và bây giờ ai sẽ dịch được câu này? Vova lập tức giơ tay. Cô giáo thì rất run, nhìn quanh lớp nhưng ngoài Vova ra thì chẳng có ai giơ tay cả. Cô giáo đành chỉ định Vova phát biểu. Vova: - Giá như mà cái váy nó ngắn hơn …….. - Cái gì?! Em biến ngay khỏi lớp học! Vova thu gom sách vở xong dứ dứ nắm đấm vào mặt ông thanh tra: - Đồ ngu, đã không biết thì đừng có bày trò nhắc bài!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 506
  3. Tags: nguoi lon, truong hoc

Không có gì cả

Một phụ nữ bước vào tiệm tạp hóa và hỏi chủ cửa hàng:
 
- Ông có sổ tay loại nhỏ không?
 
- Xin lỗi bà! – Chủ tiệm đáp – Chúng tôi vừa hết hàng xong.
 
Người phụ nữ nhún vai, hỏi tiếp:
 
- Thế ông có bút chì kỹ thuật không?
 
- Không, loại đó chúng tôi không nhập – Chủ tiệm trả lời.
 
Đột nhiên, người phụ nữ cảm thấy đói bụng. Bà ta hỏi:
 
- Thế ông có bánh ngọt Doritos hay Nachos không?
 
Chủ tiệm nhún vai:
 
- Xin lỗi! Không có nốt thưa bà!
 
- Ôi Chúa ơi! – Người phụ nữ kêu lên – Nếu cái gì cũng không có như vậy thì ông đóng quách cửa tiệm lại cho rồi.
 
Chủ tiệm thản nhiên:
 
- Không có chìa khóa, thưa bà

Cá độ

Trong thời kỳ suy thoái kinh tế, một anh chàng vào quán rượu nói với chủ quán, gọi rượu đãi tất cả mọi người ở đó.
 
Chủ quán đáp lời:
 
- Được thôi, nhưng chúng ta đang trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế. Tôi muốn nhìn thấy tiền của anh trước.
 
Anh chàng liền rút ra một nắm tiền đặt lên quầy. Không thể tin vào mắt mình, ông chủ tiệm hỏi:
 
- Anh lấy số tiền đó ở đâu vậy?
 
- Tôi là một tay cá độ chuyên nghiệp! – Anh ta trả lời.
 
- Làm sao có chuyện đó được. Khi cá cược luôn chỉ có 50% cơ hội thắng độ, đúng không?
 
- Tôi chỉ cá độ những gì tôi tin chắc sẽ thắng thôi! Anh chàng bình thản nói
 
- Ví dụ?
 
- Ví dụ nhé, tôi cá với ông 50 đôla rằng tôi có thể cắn được mắt phải của tôi.
 
Ông chủ quán nghĩ ngợi một lúc rồi nhận lời.
 
Anh chàng nọ lôi con mắt giả của anh ta và cắn.
 
- Trời ơi! Anh lừa tôi à? – Ông chủ quán vừa nói vừa đau khổ rút tiền đưa cho anh chàng.
 
- Được rồi, tôi cho ông một cơ hội khác: Tôi cá với ông 50 đôla nữa rằng tôi có thể cắn mắt trái của tôi.
 
Ông chủ lại suy nghĩ một lúc rồi quyết định:
 
- OK! Anh không bị mù. Tôi đã quan sát anh đi vào đây. Tôi sẽ chấp nhận vụ cá cược này.
 
Anh chàng kia lôi hàm răng giả cắn mắt trái.
 
- Anh lại lừa tôi một lần nữa rồi! – Ông chủ quán cay cú.
 
- Đó là cách tôi kiếm được tiền đó ông bạn. Thôi, tôi chỉ lấy của ông một chai scotch thay vì những số tiền thắng cược.
 
Cầm chai rượu trên tay, anh ta đi về phía cuối phòng, cả buổi tối anh ta vui vẻ đánh bạc với một số người địa phương. Sau vài giờ đánh bạc và uống rượu anh ta quay trở lại quầy. Lúc này anh chàng đã say khướt, lè nhè nói:
 
- Ông chủ, tôi cho ông một cơ hội cuối cùng, tôi cá với ông 500 đôla rằng tôi có thể đứng trên cái quầy này chỉ với một chân, và tè vào chai whiskey trên giá đằng sau ông mà không bị rơi ra một giọt nào.
 
Ông chủ quán lần này chắc mẩm thắng cược vì thấy anh kia thậm chí không thể đứng vững với cả hai chân, nữa là một:
 
- Thôi được tôi chấp nhận cá với anh.
 
Anh chàng lúc này liền đứng lên quầy bằng một chân bắt đầu tè. Anh ta “tưới” vào tất cả mọi chỗ, cả người chủ quán, cả quầy bar và cả vào anh ta nữa nhưng không hề một giọt nào vào được chai whiskey kia.
 
Ông chủ quán hớn hở vừa cười vừa nói:
 
- Này cậu, cậu nợ tôi 500 đôla nhé!
 
- Đúng vậy! Nhưng tôi vừa mới cá với đám người ở góc đằng kia 1.000 USD rằng tôi có thể vừa tè lên người ông, lên quầy bar mà vẫn có thể làm ông cười sung sướng được đấy

Chó nhà ai thế này?

Một bà đang lái xe qua vùng nông thôn, nhìn thấy ở phía trước một ông cụ và một con chó theo sau. Khi chiếc xe đến gần bổng dưng con chó vọt qua đường. Con chó bị ô tô va vào và chết liền tại chỗ. Bà cho xe ngừng lại ngay và tiến lại gần ông cụ.
 
- Tôi lấy làm tiếc là sự việc đã xảy ra như vậy - Bà ta nói - Liệu hai bảng có dàn xếp xong không?
 
Ông cụ trả lời: “À được”. Rồi cụ bỏ tiền vào túi khi chiếc xe đã biến đi xa và nhìn xuống con vật đã chết.
 
- Không biết chó của ai đấy nhỉ? - Ông cụ lẩm bẩm.

Lịch sự tới tận phút cuối

“Cơ trưởng Sinclair thay mặt cho phi hành đoàn xin chào mừng quí vị đi trên chuyến bay số 602 từ London tới New York của hàng không vương quốc Anh. Chúng ta đang bay ngang qua Đại Tây Dương trên độ cao khoảng 35.000 bộ.

Nếu quí vị nhìn ra cửa sổ bên phải của máy bay, quí vị sẽ thấy cánh của máy bay đang cháy.

Nếu quí vị nhìn sang bên trái thì sẽ thấy một cánh của máy bay đang rơi xuống.

Nếu quí vị nhìn xuống Đại Tây Dương, quí vị sẽ thấy 3 người đang vẫy tay chào từ biệt. Một là tôi, cơ trưởng, một người nữa là anh bạn phi công phụ lái của tôi và người còn lại là cô tiếp viên hàng không.

Đây là băng thu âm. Chúc quý vị có một chuyến đi vui vẻ!”.


Lộ hết cả “trận địa”

Chỉ huy gọi một anh lính trẻ lên khiển trách: - Vì sao trong đợt hội thao vừa rồi, đồng chí lại làm lộ trận địa mai phục của đơn vị. Không những thế lại còn mắng mỏ, thậm chí suýt hành hung hai người dân địa phương?
 
- Thưa chỉ huy, thực hiện nhiệm vụ được giao, em đã ngụy trang thành cái gốc cây. Bỗng có đôi nam nữ người địa phương dẫn nhau đến ngồi dưới gốc cây, chính là cái lưng em. Đầu tiên, họ nói chuyện tình yêu, tình báo, chim xa tổ lá xa cành, rồi thề non hẹn biển...
 
- Rồi sao nữa?
 
- Mặc dù phải nghe toàn những điều dối trá nhưng em vẫn một mực nín nhịn, quyết không làm lộ trận địa của ta. Sau đó lại diễn đến màn ôm ấp, vuốt ve, hôn hít rồi đòi hỏi này nọ... Nhưng em vẫn kiềm chế, quyết không làm lộ trận địa.
 
- Cậu kể từ từ thôi! Rồi sao nữa?
 
- Vâng! Nhưng xong xuôi đâu đấy được khoảng 15 phút, tự dưng “anh người địa phương” lại móc túi ra một con dao nhíp rồi khắc quả tim và chữ L...g của hai... chúng nó vào... gốc cây (tức là cái mông của em) thì em không thể chịu đựng thêm được nữa. Bây giờ nghĩ lại em vẫn còn cú!