Kết quả của mối liên kết

- Cậu làm thế nào mà chỉ trong 3 năm đã có được một sản nghiệp đàng hoàng như thế này? - Tớ liên kết với một doanh nghiệp có nhiều vốn. - Tỷ lệ đóng góp thế nào? - Anh ta lo vốn còn tớ góp kinh nghiệm. - Kết quả ra sao? - Như cậu thấy đấy, tớ thì có tiền còn anh ta tích lũy được kinh nghiệm.
  1. Ngày đăng: 03/05/2016
  2. Lượt xem: 860
  3. Tags: cong viec

Luật lệ hà khắc

Một khách bộ hành đang lảo đảo bước đi trên sa mạc, ông ta khát nước khủng khiếp, lúc ấy ông ta chợt trông thấy lờ mờ đằng xa một người bán hàng rong già, trên cái bàn trước mặt ông ta đầy những cà vạt để bán.
 
Người khách mệt mỏi hỏi:
 
- Xin làm ơn cho tôi ít nước, tôi chết khát mất.
 
- Tôi không có nước, nhưng tại sao anh không mua một cái cà vạt nhỉ?
 
- Tôi không muốn cà vạt, đồ ngốc, tôi cần nước uống - người khách gào lên.
 
- Ðược rồi, cách đây 5 dặm, trên ngọn đồi kia, ở đó có một khách sạn. Ði đường kia, ở đó họ sẽ cho anh bao nhiêu nước cũng được.
 
Người khách cảm ơn và lê bước về phía ngọn đồi. Ba giờ sau ông ta quay trở lại chỗ cũ.
 
Người bán hàng rong liền hỏi:
 
- Tôi chỉ cho ông rồi mà, khoảng 5 dặm ở ngọn đồi đàng kia. Ông không tìm thấy khách sạn à?
 
- Thấy rồi, tôi thấy nó rồi. Nhưng họ không cho tôi vào nếu tôi không đeo cà vạt !!! - người khách thều thào.

Cắt tóc miễn phí

Một người dắt đứa bé trạc năm, sáu tuổi bước vào hiệu cắt tóc sang trọng. Ông ta tỏ vẻ vội vàng và bảo người thợ cắt cho ông trước rồi cho thằng bé sau.
 
- Nó chờ được mà, ông cắt cho tôi trước đi – ông ta nói.
 
Người thợ làm theo lời. Khi hoàn tất, người khách ra khỏi ghế và cho thằng bé ngồi vào thế chỗ. Ông cáo lỗi phải có việc ra ngoài và sẽ quay lại sau vài phút.
 
Nửa giờ trôi qua. Một giờ trôi qua. Cuối cùng, ông thợ hớt tóc lên tiếng:
 
- Sao bố cháu mãi chưa quay trở lại?
 
- Ông ấy đâu phải bố cháu đâu ạ. Cháu đang chơi ngoài đường thì ông ấy tới bảo: “Đi theo bác, cháu sẽ có một mái tóc miễn phí tuyệt đẹp”.

Luật lệ hà khắc

Một khách bộ hành đang lảo đảo bước đi trên sa mạc, ông ta khát nước khủng khiếp, lúc ấy ông ta chợt trông thấy lờ mờ đằng xa một người bán hàng rong già, trên cái bàn trước mặt ông ta đầy những cà vạt để bán.
 
Người khách mệt mỏi hỏi:
 
- Xin làm ơn cho tôi ít nước, tôi chết khát mất.
 
- Tôi không có nước, nhưng tại sao anh không mua một cái cà vạt nhỉ?
 
- Tôi không muốn cà vạt, đồ ngốc, tôi cần nước uống - người khách gào lên.
 
- Ðược rồi, cách đây 5 dặm, trên ngọn đồi kia, ở đó có một khách sạn. Ði đường kia, ở đó họ sẽ cho anh bao nhiêu nước cũng được.
 
Người khách cảm ơn và lê bước về phía ngọn đồi. Ba giờ sau ông ta quay trở lại chỗ cũ.
 
Người bán hàng rong liền hỏi:
 
- Tôi chỉ cho ông rồi mà, khoảng 5 dặm ở ngọn đồi đàng kia. Ông không tìm thấy khách sạn à?
 
- Thấy rồi, tôi thấy nó rồi. Nhưng họ không cho tôi vào nếu tôi không đeo cà vạt !!! - người khách thều thào.

Trong nhà hàng

- Hãy cho tôi một chú lợn sữa. Đừng quá mỡ nhưng cũng đừng quá nạc. Được quay kỹ nhưng vẫn còn hườm hườm máu.
 
- Máu nhóm nào, thưa ông? - Người phục vụ hỏi.

Trễ rồi

Một chuyện kỳ lạ xảy ra, cả Bill Clinton và Giáo hoàng cùng chết một lúc nhưng ở hai nơi khác biệt. Khi họ đứng trước cổng thiên đàng để chờ phán xét, Thánh Peter nói với Bill “Chào mừng con của ta đã đến thiên đường, hãy vào đây”, và với Giáo hoàng, “Ta không biết ngươi là ai, cho nên ngươi sẽ mãi mãi bị nguyền rủa và thuộc về địa ngục.”
 
Khi Giáo hoàng tới địa ngục, ông ta yêu cầu được nói chuyện với Chúa, và hỏi rằng tại sao ông ta bị đưa tới địa ngục còn Bill Clinton được ở lại trú ngụ tại thiên đường. Khi Chúa phát hiện ra sự nhầm lẫn tai hại, ngài liền lập tức đổi chỗ hai người. Khi họ đang trên đường chuyển chỗ thì Giáo hoàng và Bill Clinton gặp nhau., Giáo hoàng nói với Bill, “Ta rất vui lòng vì họ đã sửa chữa lại sai lầm, ta đã luôn luôn muốn gặp Ðức Mẹ đồng trinh Mary.” 
 
Bill đáp, “Quá trễ rồi”.