Chết chắc

Một lữ khách trên sa mạc bị lạc đoàn, số nước ngọt ít ỏi mang theo cũng gần cạn. Trong lúc tuyệt vọng ông ta than: “Ôi, Thượng đế ơi! Người nỡ để con chết thế này sao?” Bỗng từ trên cao có tiếng vọng xuống: “Ta không thể mang nước uống đến cho con được nhưng ta có thể trả lời các câu hỏi của con”. Lữ khách mừng rỡ hỏi: - Vậy xin người hãy cho con biết, nơi có nước ở gần đây nhất? - Gần lắm, nó chỉ cách chỗ con đứng chưa tới nửa dặm. - Ở hướng nào ạ? Đông, Tây, Nam hay Bắc? - Hướng đi xuống con ạ!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 571
  3. Tags: ton giao

Chuyện con ruồi

Chuyện con ruồi
_ Bồi, sao lại có con ruồi trong ly nước này?
_ Kỳ vậy? Hồi nãy tui vớt ra hết rồi mà?

Nhật kí hành trình

Nhật kí hành trình
Trên một chuyến tàu vượt Đại Tây Dương, cô gái viết trong nhật ký của mình:
- Ngày thứ nhất: Biển đẹp, con tàu rất lớn và thuyền trưởng cực kỳ đẹp trai.
- Ngày thứ hai: Thuyền trưởng đã tỏ tình, dọa sẽ làm đắm con tàu nếu mình từ chối.
- Ngày thứ ba: Ăn tối với “mối đe dọa” con tàu. 
- Ngày thứ tư: Suốt đêm qua, mình đã cứu con tàu cùng 1.300 hành khách.

Nửa đêm mất bao cao su

Nửa đêm, chuông điện thoại để bàn của ông bác sĩ nọ reo ầm ĩ. Nhấc máy lên, ông nghe giọng nói hốt hoảng của một khách hàng quen:
 
- Alô, bác sĩ ơi! Ông đến ngay nhà tôi đi, thằng con trai 3 tuổi của tôi lỡ nuốt cái bao cao su vào bụng rồi.
 
- Được rồi, tôi đến ngay.
 
Bác sĩ vơ vội hộp y cụ và chuẩn bị ra khỏi cửa nhà, đột nhiên chuông điện thoại lại vang lên. Vẫn giọng nói khi nãy:
 
- Thôi không cần nữa bác sĩ ạ.
 
- Tình hình ổn rồi phải không?
 
- Vâng! Tôi đã... kiếm được cái khác rồi.
 
- !??

Giải pháp cuối cùng

Trên một chuyến bay, phi công trưởng liên lạc với trạm điều hành mặt đất:
 
- Chúng tôi đang cách đất liền 300 dặm… đang bay cách mặt biển… và nhiên liệu đang cạn dần… xin hãy hướng dẫn!
 
Trạm điều hành mặt đất:
 
- Xin hãy lặp lại theo chúng tôi: “Nhân danh cha con và thánh thần… Amen…!”

Hoàn cảnh

Hai khách bộ hành đi ngược chiều nhau trên một đường mòn hẹp. Khi lại gần nhau, người nọ thấy người kia có dáng đi y hệt mình, kéo lê một chân dưới đất. 
Tới lúc giáp mặt, một người chỉ xuống cẳng chân tật nguyền của mình, cất giọng đầy cảm xúc: 
- Chiến tranh vùng Vịnh! cách đây 20 năm. 
Người kia gật đầu tỏ vẻ thông cảm, rồi cũng chỉ xuống cái chân đang kéo lê trên mặt đường của mình, thở dài: 
- Cứt chó! Cách đây 20 mét.