Chết chắc

Một lữ khách trên sa mạc bị lạc đoàn, số nước ngọt ít ỏi mang theo cũng gần cạn. Trong lúc tuyệt vọng ông ta than: “Ôi, Thượng đế ơi! Người nỡ để con chết thế này sao?” Bỗng từ trên cao có tiếng vọng xuống: “Ta không thể mang nước uống đến cho con được nhưng ta có thể trả lời các câu hỏi của con”. Lữ khách mừng rỡ hỏi: - Vậy xin người hãy cho con biết, nơi có nước ở gần đây nhất? - Gần lắm, nó chỉ cách chỗ con đứng chưa tới nửa dặm. - Ở hướng nào ạ? Đông, Tây, Nam hay Bắc? - Hướng đi xuống con ạ!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 745
  3. Tags: ton giao

Luật lệ hà khắc

Một khách bộ hành đang lảo đảo bước đi trên sa mạc, ông ta khát nước khủng khiếp, lúc ấy ông ta chợt trông thấy lờ mờ đằng xa một người bán hàng rong già, trên cái bàn trước mặt ông ta đầy những cà vạt để bán.
 
Người khách mệt mỏi hỏi:
 
- Xin làm ơn cho tôi ít nước, tôi chết khát mất.
 
- Tôi không có nước, nhưng tại sao anh không mua một cái cà vạt nhỉ?
 
- Tôi không muốn cà vạt, đồ ngốc, tôi cần nước uống - người khách gào lên.
 
- Ðược rồi, cách đây 5 dặm, trên ngọn đồi kia, ở đó có một khách sạn. Ði đường kia, ở đó họ sẽ cho anh bao nhiêu nước cũng được.
 
Người khách cảm ơn và lê bước về phía ngọn đồi. Ba giờ sau ông ta quay trở lại chỗ cũ.
 
Người bán hàng rong liền hỏi:
 
- Tôi chỉ cho ông rồi mà, khoảng 5 dặm ở ngọn đồi đàng kia. Ông không tìm thấy khách sạn à?
 
- Thấy rồi, tôi thấy nó rồi. Nhưng họ không cho tôi vào nếu tôi không đeo cà vạt !!! - người khách thều thào.

Quyết đấu

Một trạm cảnh sát ở Paris nhận được cú điện thoại. Người đàn ông đầu giây bên kia nói hối hả: "Cảnh sát đấy hở? Tôi muốn báo cho các ông biết: Trưa nay ở rừng Bu lông sẽ có một cuộc quyết đấu. Mong các ông cho người đến can ngăn."
 
"Chúng tôi biết rồi, thưa anh". Nhân viên trực ban nhã nhặn trả lời: "Đối thủ của anh đã báo cho chúng tôi trước nửa giờ rồi!"

Ve của ai?

Trên một chuyến tàu điện, có hai người phụ nữ ngồi cạnh nhau. Con chó của một bà leo lên người bà kia.
 
-Xin bà vui lòng đem con chó của bà ra khỏi đùi thôi, tôi nghĩ mấy con ve đang bò lên chân tôi.
 
Bà kia la lên:
 
-Xuống ngay, Lucky! Bà này có ve đấy.

Nhận lỗi

Ông bố giận dữ hỏi ba đứa con trai:
 
- Thú thật đi, ban nãy đứa nào đứng trên kia đổ bô thẳng xuống sông?
 
Ba đứa im lặng. Ông bố tiếp:
 
- Chúng bay hãy nhớ lại chuyện ông Washington và cây anh đào. Bấy giờ, Washington cũng trạc tuổi chúng mày trót dại chặt cây anh đào, nhưng đã thú thật với ông bố. Điều đó khiến bố ông ta rất tự hào.
 
Nghe vậy, thằng bé thứ nhất liền thú nhận. Ông bố thở dài rồi cầm roi lên chuẩn bị vụt cho nó vài roi.
 
- Bố! – Thằng bé phản đối – Bố vừa kể chuyện Washington nhận lỗi thì được ông bố tha cơ mà!
 
- Đúng vậy, nhưng khi Washington chặt cây thì bố ông ta không ở trên cây.

Hóa ra không phải

Nhà bác học nọ đang lúi húi làm vườn. Một Bá tước ngạo mạn đến gần nói :
- Trông xa tôi tưởng là con bò, lại gần hóa ra là ngài.
 
Nhà Bác học vui vẻ trả lời Bá tước :
- Tôi cũng vậy, trông xa cứ tưởng là ngài, lại gần hóa ra con bò.