Cách mượn đồ hàng xóm

Cứ mỗi lần người đàn ông nhà bên đến gõ cửa nhà Robinson là y như rằng ông ta sẽ mượn một thứ gì đó. - Lần này ông ta sẽ không có cơ hội mượn được thứ gì nữa đâu – Robinson lẩm bẩm nói với vợ – Xem đây này. - Ơ, tôi tự hỏi không biết sáng nay anh có dùng cái cưa máy hay không? – Người hàng xóm bắt đầu. - Ôi, tôi rất tiếc – Robinson nói – Nhưng thật sự thì cả ngày hôm nay tôi phải dùng đến nó rồi. - Nếu vậy thì anh sẽ không cần những cây gậy chơi gôn đâu nhỉ, anh có phiền nếu tôi mượn chúng không? – Người hàng xóm hỏi.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 986
  3. Tags: IQ cao

Mắt to vì khóc nhiều

Tóc vàng hoe hỏi bồ:
- Anh ơi sao mắt anh to thế?
Chàng trai trả lời:
- Mắt anh to vì hồi bé anh khóc nhiều.
Cô gái tiếc nuối:
- Thế sao hồi bé anh không đi tiểu nhiều?

Thay đổi quan điểm

Lúc bé , nghỉ học là chuyện lạ. Lớn lên mới biết, chuyện lạ là đi học...
 
Lúc bé, tưởng đến trường là phải học. Lớn lên mới biết, đến trường còn được ... ngủ .
 
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
 
Lúc bé, tưởng gặp lại thầy cô là ở nhà. Lớn lên mới biết, còn có thể gặp lại thầy cô ở trường nhiều lần...
 
Lúc bé , tưởng điểm 10 mới là giỏi. Lớn lên mới biết, chỉ 5 thôi đã quý lắm rồi...
 
Lúc bé, tưởng càng học càng giỏi. Lớn lên mới biết, càng học càng ngu đi.

Thì Thầm

Đang giờ lễ trong nhà thờ, bé trai ngồi bên cạnh mẹ nó bỗng nói lớn:
 
- Mẹ ơi con muốn… tè.
 
Bà mẹ kéo con ra ngoài cho nó giải quyết rồi dặn:
 
- Lần sau con không được nói “tè” trong nhà thờ như vậy. Khi nào muốn, con nói “con muốn thì thầm” nhé.
 
Chúa Nhật sau, cậu bé đi lễ với ông bố. Ngồi một lát, cậu bé khều bố và nói:
 
- Bố ơi, con muốn thì thầm.
 
Ông bố thoáng ngạc nhiên nhưng cũng nói:
 
- Được, con cứ thì thầm vào… tai bố đây.

Đi thẩm mỹ viện

Lão chồng làm tớ tức điên cả người! Tớ hỏi xin 500 USD để đi thẩm mỹ viện…
- Sao? Cái lão keo kiệt ấy không cho cậu à?
- Không! Lão nhìn tớ một hồi từ đầu đến chân rồi đưa hẳn 1.000 USD.

Nuôi lợn kiểu mới

Người nông dân nọ chăn một đàn lợn rất đông. Một ngày kia, có người lạ tới xem chuồng trại của bác và hỏi bác cho lợn ăn những gì. Bác nông dân đáp:
- Tôi cho chúng ăn cám, ngô và những thứ đại loại như vậy!
 
Người kia giận dữ:
- Tôi là thanh tra của Hiệp hội bảo vệ súc vật và tôi cho rằng ông đã không đối xử tốt với đàn lợn. Thay vì cho những thứ chúng đáng được ăn, ông chỉ cho chúng ăn chất thải.
 
Ông thanh tra liền lập biên bản phạt bác nông dân.
 
Vài ngày sau, một người khác tới hỏi bác nông dân câu tương tự. Cảnh giác, bác đáp:
- Tôi cho chúng ăn rất tốt. Thực đơn hàng ngày của chúng có cá hồi, trứng cá caviar, tôm, bò bít tết...
 
Câu trả lời của bác làm người kia nổi giận:
- Sao lại có thể bất công đến thế? Ông cho lợn ăn thịnh soạn như vậy trong khi hàng ngày có biết bao nhiêu người đang chết đói. Tôi là người của Liên Hợp Quốc và tôi sẽ phạt ông vì sự hoang phí này.
 
Sau khi ông nhân viên Liên Hợp Quốc đi khỏi, một người khác lại tới hỏi bác nông dân đúng câu hỏi nọ. Bác ngập ngừng vài phút rồi đáp:
- Tôi cho mỗi con lợn 5 đô la. Chúng thích ăn gì thì tự mua lấy mà ăn!