Cách mượn đồ hàng xóm

Cứ mỗi lần người đàn ông nhà bên đến gõ cửa nhà Robinson là y như rằng ông ta sẽ mượn một thứ gì đó. - Lần này ông ta sẽ không có cơ hội mượn được thứ gì nữa đâu – Robinson lẩm bẩm nói với vợ – Xem đây này. - Ơ, tôi tự hỏi không biết sáng nay anh có dùng cái cưa máy hay không? – Người hàng xóm bắt đầu. - Ôi, tôi rất tiếc – Robinson nói – Nhưng thật sự thì cả ngày hôm nay tôi phải dùng đến nó rồi. - Nếu vậy thì anh sẽ không cần những cây gậy chơi gôn đâu nhỉ, anh có phiền nếu tôi mượn chúng không? – Người hàng xóm hỏi.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 894
  3. Tags: IQ cao

Khó hiểu

Một người Anh qua Việt Nam du lịch, viết thư cho bạn:
 
- "Ở Việt Nam rất vui, người dân ở đây rất thân thiện và hiền lành. Thức ăn thì phong phú, trái cây xanh tươi, ngọt ngào. Tôi đã đi khắp 3 miền đất nước, ở đâu cũng được đón tiếp rất nồng hậu. Tôi biết thêm nhiều điều mới lạ và lý thú.
 
Nhưng có một điều mà tôi không làm sao hiểu nổi. Đó là người Việt Nam rất ghét phim, nhưng họ lại thường xuyên đi đến rạp để xem phim. Lần nào xem xong, họ cũng đứng dậy và nói " hate film" (?!)"...

Khó xử

Tiếng điện thoại reng reng, và có người nhấc máy. Giọng nói từ đầu dây bên kia:
 
“Xin lỗi có phải số 444 444 44 đấy không ạ?”
 
“Vâng”, người kia đáp.
 
“Hãy gọi giúp tôi 911 được không. Tôi bị mắc kẹt ngón tay ở điện thoại.”

Người giúp việc

Một đôi nam nữ thanh niên đi chơi trên đường phố. Bất chợt, họ gặp một người đạo mạo, chững chạc. Chàng trai ngả mũ chào.
- Ai đấy anh?
- Người giúp việc của anh đó!
- Thế ông ta làm gì ở cơ quan anh?
- À...ông ta ngồi viết công văn cho anh...mang ra bỏ bưu điện.

Bơi ốc

Bơi ốc

Chàng trai hỏi cô gái: "Em có biết bơi nhái không?".

- Dạ không.

- Thế còn bơi bướm?

- Dạ không.

- Bơi chó?

- Dạ cũng không. Em chỉ biết bơi ốc thôi.


- Bơi ốc là bơi như thế nào vậy?

- Là bám vào thành bể ấy.

- !@#$%^&*()

Giải pháp

Vào lúc người thuỷ thủ đến thị trấn thì mọi phòng của khách sạn đã kín chỗ.
 
-Ông phải còn phòng nào nữa chứ, anh ta khẩn khoản, hoặc chỉ một cái giường thôi, tôi không cần quan tâm là ở đâu.
 
-À, thực sự là tôi có một phòng đôi mà mới có một người – một anh chàng thuộc lực lượng không quân, người quản lý nói, và anh ta sẽ thấy thoải mái nếu được chia đôi tiền phòng. Nhưng nói thật với anh, anh ta ngáy to đến nỗi những người ngủ cũng phòng hồi trước đó phải phàn nàn rất nhiều. Tôi không chắc lắm là nó có thích hợp cho anh không.
 
-Không vấn đề gì, người lính thuỷ mệt mỏi nói, tôi sẽ lấy nó.
 
Sáng ngày hôm sau anh ta xuống ăn sáng với cặp mắt sáng ngời.
 
-Anh ngủ thế nào rồi? người quản lý hỏi.
 
-Chưa bao giờ tốt hơn thế.
 
Người quản lý rất lấy làm ấn tượng -Không vấn đề gì với anh chàng ngáy to đó ư?
 
-Chả sao cả, tôi làm anh ta phải im miệng ngay, anh chàng kia nói.
 
-Anh làm thế nào? người quản lý hỏi.
 
-Khi tôi vào phòng anh ta đã ở trên giường và ngáy khò khò rồi, anh thuỷ thủ giải thích, tôi đến gần, hôn một cái vào má anh ta và nói ‘Ngủ ngon nha, cưng’, và anh ta ngồi dậy cả đêm để trông chừng tôi.