Mỉa mai thay

2 người đàn ông chờ ở cổng thiên đường đang có một cuộc nói chuyện. -Làm sao anh chết? -Tôi chết vì lạnh -Thật là kỳ lạ, người kia nói, như thế nào để lạnh đến chết? -Ðầu tiên nó rất khó chịu, anh sẽ run rẩy, và anh sẽ thấy đau đớn tất cả ngón tay và chân của anh. Nhưng cuối cùng, nó sẽ dịu lại. Anh bị tê cóng cho đến khi anh thiếp đi luôn. Còn anh! anh chết như thế nào? -Tôi bị vỡ tim, người kia nói. Anh biết đấy, tôi đã biết vợ tôi dối tôi, ngày nọ tôi chợt trở về nhà bất thình lình. Tôi chạy vào phòng ngủ, và thấy cô ta ở một mình, đang đan len. Tôi chạy xuống tầng hầm, nhưng chẳng có ai trốn ở đó. Tôi chạy lên tầng thứ 2, cũng chẳng có ai trốn ở đó cả. Tôi chạy thật là nhanh như tôi có thể lên gác mái, và ngay khi tôi tới nơi, tôi bị nhồi máu cơ tim và chết… Người chết vì lạnh lắc đầu. -Thật là mỉa mai thay…nếu anh kiểm tra trong cái tủ lạnh, thì cả 2 chúng ta vẫn còn sống.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 775
  3. Tags: nguoi lon

Tiền ra chỗ nào?

Một ông lần đầu tiên bước vào một casino. Không biết sử dụng máy đánh bạc như thế nào, ông ta gọi nhân viên của casino đến hướng dẫn.

- Đây là nút đặt cược, đây là khe bỏ tiền vào, sau đó nhấn nút lệnh. Anh nhân viên chỉ dẫn.

- Thế tiền ra chỗ nào?

- Ở máy ATM đằng kia.


vit

Có 4 con vịt đang chơi ơ hồ nứơc,bỗng bị cảnh sát bắt về hỏi
 
-Mày tên gì?
 
Vịt 1:
 
- Dạ con tên vịt
 
- Mày làm gì ở hồ nứơc?
 
- Dạ con chơi dìm bong bóng xuống nước ạ
 
Cảnh sát lại hỏi:
 
- Mày tền gì?
 
Vịt 2:
 
- Dạ con tên vịt vịt
 
- Mày làm gì ở hồ nứơc?
 
- Dạ con chơi dìm bong bóng xuống nước
 
Cảnh sát lại hỏi:
 
- Mày tên gì?
 
Vịt 3:
 
- Dạ con tên vịt vịt vịt
 
- Mày làm gì ở hồ nứơc?
 
- Dạ con chơi dìm bong bóng xuống nước
 
Cảnh sát hỏi con vịt cưối cùng:
 
- Mày tên gì?
 
Vịt 4:
 
- Dạ con tên bong bóng

Không thể giải thích

Buổi sáng, người nông dân nọ đã ra ngồi quán rượu và nốc tì tì, chẳng mấy chốc đã say khướt. Lát sau, người láng giềng của ông ta đi qua, thấy vậy bèn hỏi: “Ê! Sao ông bạn lại ngồi đây say sưa như vậy giữa một buổi sáng đẹp trời thế này hả?”.
 
Người nông dân đáp:
 
- Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi.
 
- Chuyện gì đã xảy ra mà có vẻ khủng khiếp thế? – Người láng giềng hỏi.
 
Người nông dân cố gắng làm cho ông bạn hiểu:
 
- Ông biết không, hôm nay, tôi đi vắt sữa bò. Khi thùng sữa gần đầy thì nó co chân trái lên và đá đổ…
 
- Điều đó đâu đến nỗi quá tệ? Có gì nghiêm trọng đâu?
 
- Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi. – Người nông dân nói.
 
- Thế đã xảy ra chuyện gì? – Ông láng giềng hỏi tiếp.
 
Ngần ngừ, người nông dân tiếp:
 
- Tôi tóm lấy chân trái của nó và dùng dây buộc vào một cây cột bên trái. Sau đó, tôi ngồi xuống tiếp tục vắt sữa. Khi sắp xong thì con quỷ ấy lại co chân phải lên đá một phát nữa làm thùng sữa đổ lênh láng.
 
- Lại thế nữa à?
 
- Phải! Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi. Lần này, tôi trói nốt chân phải nó vào cái cột bên phải rồi lại ngồi xuống vắt sữa. Khi thùng sữa gần đầy thì con bò ngu ngốc ấy lại ngoắc đuôi một cái làm đổ thùng.
 
- Ối chà! Hẳn là ông bực mình lắm nhỉ. Nhưng không thể vì chuyện vớ vẩn đó mà ngồi đây ảo não như vậy.
 
- Chưa hết đâu. – Người nông dân tiếp – Lúc đó, tôi không còn sợi dây nào, thế là tôi bèn cởi thắt lưng ra và buộc đuôi con bò lên nóc chuồng. Thế rồi, khi cái quần của tôi tụt xuống thì vợ tôi bước vào. Có những thứ mà ta không thể giải thích nổi.

3 con quỷ hút máu

Ngày xửa ngày xưa, 3 con quỷ hút máu gặp nhau vào một buổi đêm và cùng khoe khoang về thành tích hút máu của mình.
Con thứ nhất vỗ ngực: “Hãy nhìn cái tòa nhà kia. Tao có thể xử lý toàn bộ dân cư ở đó trong 10 phút”.
Dứt lời, hắn bay tới ngôi nhà, 9 phút sau trở lại với cái mồm dính đầy máu với vẻ mặt thỏa mãn.
Con thứ 2 lên tiếng: “Hãy nhìn ngôi làng kia. Tao chỉ cần 5 phút”.
Nói rồi hắn bay đến ngôi làng, trở lại sau 5 phút, máu chảy ròng trên miệng.
Con thứ 3 hét lên: “Hãy xem thị trấn kia kìa. Chỉ 3 phút là xong”.
Hắn bay thẳng đến thị trấn, 1 phút sau quay trở lại với chiếc mồm be bét máu.
Hai tên kia trố mắt ngạc nhiên hỏi: “Làm sao mà mày có thể nhanh như vậy?”.
Con thứ 3 chỉ về dướng đó và hỏi: “Mày có nhìn thấy tòa nhà kia không?”.
“Có”, 2 tên cùng trả lời.
“Tao thì không”.

Hưởng thụ

Có một ông cụ 60 tuổi nọ sau bao nhiêu năm cống hiến sức khỏe cho công việc và sự nghiệp đến khi về già ông tích cóp được 1 số tiền kha khá, ông quyết định đi Thailand để du lịch vì ông ta nghe nói bên đó mấy vụ “vui vẻ, tươi mát” rất nhìu, ông muốn thử 1 lần cho biết 1 chút vị với đời.
 
Sau khi xuống sân bay ông ở khách sạn nọ, ông ta liền hỏi anh bồi khu vực nào có vui vẻ tươi mát, anh bồi chỉ dẫn ông tận tình.
 
Buồi tối ông lên đồ láng coóng đi ra vực đó. Ông thấy 1 ngã ba trên có 2 tấm bảng chỉ về 2 hướng. Một tấm ghi là: “Dành cho người nhiều tiền”, tấm còn lại ghi: “Dành cho người ít tiền”.
 
Ông lão nghĩ : “Thôi, mình gom góp có chút ít tiền thì nên đi vào đường dành cho người ít tiền vậy”.
 
Ông cắm cúi đi đến cuối đường lại gặp một ngã ba trên đó có 2 tấm bảng chỉ về 2 hướng. Một tấm ghi: “Dành cho người trẻ” tấm còn lại ghi : “Dành cho người già”. Thế là ông lại lọ mọ quẹo vào đường dành cho người già cắm cúi đi.
 
Ði đến cuối đường ông lại gặp một ngã ba trên có 2 tấm bảng. Một tấm ghi là: “Dành cho người đẹp” tấm còn lại “Dành cho người xấu” ông bụng bảo dạ: “mình 60 rồi còn đẹp cái gì nữa chứ”, thế là ông đành quẹo vào đường dành cho người xấu, vừa đi ông vừa tự động viên mình: “Sắp được hưởng sung sướng rồi ráng lên”.
 
Ði đến cuối đường này ông lại nhìn thấy một ngã ba trên lại có 2 tấm bảng rẽ ra 2 hướng. Một tấm ghi: “Dành cho người dẻo dai và nhìu xí quách” tấm còn lại ghi: “Dành cho người hết xí quách”. Ông tự nghĩ: “Mình già ruì làm gì còn xí quách nữa , mình chỉ ráng đi để tận hưởng chút lạc thú cuối đời cho biết với người ta thôi mà” thế là ông rẽ vào con đường thứ 2.
 
Ông lụm cụm xiêu vẹo bước đi một cách khó nhọc trên con đường với bao suy nghĩ tưởng tượng ra cảnh vui thú……. nhưng khi đến cuối đường ông nhìn thấy chỉ một tấm bảng treo thật cao. Ông bèn ráng kiếm vật để kê lên nhìn cho rõ bảng ghi chỉ dẩn gì tiếp theo.
 
“Ít tiền,già lão, xấu trai, lại còn hết xí quách nữa, thôi quay về nhà đi cha”.