Tại hội nghị quốc tế phụ nữ, đại biểu đầu tiên đứng lên phát biểu.
- Như hội nghị lần trước, chúng ta đã nhất trí cần phải quyết liệt hơn với những ông chồng. Sau khi từ hội nghị trở về, tôi đã nói với chồng tôi rằng từ nay tôi sẽ không nấu nướng gì nữa, mà anh ta sẽ phải tự lo. Ngày thứ nhất, tôi không thấy gì. Ngày thứ 2, tôi vẫn không thấy gì. Nhưng tới ngày thứ 3, chồng tôi đã chịu vào bếp và hôm đó, anh ấy đã nấu một bữa tối ngon tuyệt.
Cả hội nghị vỗ tay. Đến đại thứ hai đứng lên phát biểu:
- Sau khi từ hội nghị trở về, tôi nói với chồng tôi rằng tôi sẽ không lo việc giặt giũ nữa, anh ta sẽ phải tự lo. Ngày thứ nhất, tôi không thấy gì. Ngày thứ 2, tôi vẫn không thấy gì. Nhưng tới ngày thứ 3, chồng tôi đã chịu mang áo quần đi giặt, và anh ấy không chỉ giặt đồ của mình mà còn giặt đồ của cả tôi nữa.
Cả hội nghị lại vỗ tay. Đến người thứ ba đứng lên:
- Sau khi từ hội nghị trở về, tôi nói với chồng tôi rằng từ nay tôi sẽ không đi chợ nữa, mà anh ta sẽ phải tự lo. Ngày thứ nhất, tôi không thấy gì. Ngày thứ 2, tôi vẫn không thấy gì. Nhưng tới ngày thứ 3, tôi đã bắt đầu nhìn thấy lại được một chút, khi 2 mắt của tôi bớt sưng hơn 2 ngày trước.
- Nhà anh có biệt thự 3 tầng với mảnh vườn 0,5 ha không?
- Không.
Cô gái bĩu môi, nhìn anh bằng cái ánh mắt khinh thường và lạnh lùng ra đi...
Chàng trai buồn bã về thuật lại câu chuyện cho bố. Ông bố bối rối:
- Cha có thể bán cái Rolls-Royce đang dùng để mua ba chiếc Mercedes. Thay toàn bộ áo quần hiệu Pierre Cardin bằng Bossini rẻ tiền. Cha cũng có thể cho một phần đất nhỏ trong nông trại để con có 0,5 ha. Nhưng đập đi năm tầng của biệt thự tám tầng này thì thật là... uổng.
Trong phòng chỉ có một chiếc giường, hai người tuy yêu nhau nhưng cũng không vượt qua lễ giáo. Nàng thương tiếc chàng nên không đành lòng để người tình nằm dưới đất mới cho chàng ngủ cùng giường, ngăn giữa hai người là chiếc gối, trên gối viết "Vượt qua đây là cầm thú".
Chàng cũng là quân tử, cố kìm chế để một đêm không làm loạn gì cả.
Sáng sớm hôm sau, nàng tỉnh lại, đột ngột rời đi không từ biệt, chỉ lưu lại tờ giấy: "Ngay cả cầm thú cũng không bằng"
Worse than cattle
In a small room with only an old wooden bed, there was a couple which crazily love one another but never have the idea of jumping the gun. she loved him by her whole heart that she couldn't bear seeing him laying on the freezing cold floor. between the two of them is pillows with scribbles "pass this meaning u are no longer human".
Being a kind and generous knight, he has stopped his desire and didn't do anything.
The morning after that struggling night, she suddenly left without any words, only him with a small note: "You are worse than cattle"