Giải mã nhãn hiệu xe

BMW = Be My Wife (hãy là vợ anh) hoặc Beautiful Mechanic Wonder (kỳ quan cơ khí). CHEVROLET = Cheap, Hardly Efficient, Virtually Runs On Lucky Every Time (rẻ, kém hiệu quả, hiển nhiên chạy được là nhờ may mắn...). DODGE = Drips Oil, Drops Grease Everywhere (nhỏ dầu rơi mỡ khắp nơi). FIAT = Failure In Italian Automotive Technology (sự thất bại của công nghiệp xe hơi Ý). FORD = First On Rust And Deterioration (gỉ và hỏng nhanh nhất). GM = General Maintenance (cần bảo dưỡng toàn bộ). GMC = Garage Man's Companion (bạn của nhà để xe) HONDA = Happy Owners Never Drive Anything else (những chủ xe hạnh phúc chẳng bao giờ lái cái gì cả). OLDSMOBILE = Old Ladies Driving Slowly Make Others Behind Infuriatingly Late Everyday (mấy bà già chạy chậm khiến người ở phía sau phát điên vì ngày nào cũng bị muộn). SAAB = Swedish Automobiles Always Breakdown (xe Thụy Điển luôn luôn hỏng). TOYOTA = Too Often Yankess Overprice This Auto (người ta thường đánh giá xe này quá cao). VOLVO = Very Old Looking Vehicular Object (bề ngoài cũ rích). VW = Virtually Worthless (Hiển nhiên là vô dụng).
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 504
  3. Tags: tong hop

To gan

Tại một doanh trại quân đội:
- Chà, ở đây có nhiều xe chạy quá nhỉ!
- Vâng, có 5 xe bọc thép, 10 khẩu pháo, 6 xe tăng, lại thêm chiếc xe con chở ông đại tá chết tiệt chạy lòng vòng…
- Cậu có biết cậu đang nói chuyện với ai không, chính là ông đại tá chết tiệt ấy đấy!
- Vậy chứ ngài có biết ngài đang nói chuyện với ai không?
- Không.
- Ơn chúa, thế thì may quá.

Bố ai nhanh hơn?

Ba cậu bé ở trong sân trường đang khoe khoang với nhau về ông bố của chúng. Cậu bé thứ nhất nói:
- Bố tớ chạy nhanh nhất. Ông bắn một mũi tên và chạy về đích trước nó.
Cậu thứ hai:
- Bố tớ là thợ săn, ông bắn nhầm một phát súng vào bạn săn, sau đó còn kịp chạy đến kéo ông kia tránh viên đạn.
Cậu bé thứ ba nghe xong, bĩu môi nói:
- Bố tớ là một nhân viên nhà nước. Ông hết giờ làm việc lúc 5h chiều và về đến nhà lúc 4h15′.


Bé cái nhầm

Một khách du lịch lạc trong sương mù, xe lại hết xăng. Ông ta phải đi lang thang ở vùng nông thôn vắng vẻ, tay cầm chiếc can không. Rất lâu sau đó, cuối cùng ông ta mới tìm được một căn nhà nhỏ. Mệt lử đử đến không thở ra hơi, ông khách gõ cửa và hỏi:
 
- Có ai trong đó không?
 
- Có cháu ạ - Tiếng một đứa trẻ đáp.
 
- Bố cháu có trong đó không?
 
- Không ạ, bố cháu vừa đi rồi!
 
- Thế mẹ cháu?
 
- Ban nãy mẹ cháu ở đây, nhưng mẹ cháu đi rồi, khi bố cháu vào...
 
Ông khách du lịch kiệt sức bắt đầu nổi cáu:
 
- Thế không bao giờ cả ba người trong gia đình cháu có mặt đông đủ ở đây à?
 
- Có chứ ạ, thưa ông, nhưng không phải ở đây. - Đứa trẻ đáp. - Đây là nhà vệ sinh.

Mỉa mai thay

2 người đàn ông chờ ở cổng thiên đường đang có một cuộc nói chuyện.
 
-Làm sao anh chết?
 
-Tôi chết vì lạnh
 
-Thật là kỳ lạ, người kia nói, như thế nào để lạnh đến chết?
 
-Ðầu tiên nó rất khó chịu, anh sẽ run rẩy, và anh sẽ thấy đau đớn tất cả ngón tay và chân của anh. Nhưng cuối cùng, nó sẽ dịu lại. Anh bị tê cóng cho đến khi anh thiếp đi luôn. Còn anh! anh chết như thế nào?
 
-Tôi bị vỡ tim, người kia nói. Anh biết đấy, tôi đã biết vợ tôi dối tôi, ngày nọ tôi chợt trở về nhà bất thình lình. Tôi chạy vào phòng ngủ, và thấy cô ta ở một mình, đang đan len. Tôi chạy xuống tầng hầm, nhưng chẳng có ai trốn ở đó. Tôi chạy lên tầng thứ 2, cũng chẳng có ai trốn ở đó cả. Tôi chạy thật là nhanh như tôi có thể lên gác mái, và ngay khi tôi tới nơi, tôi bị nhồi máu cơ tim và chết…
 
Người chết vì lạnh lắc đầu.
 
-Thật là mỉa mai thay…nếu anh kiểm tra trong cái tủ lạnh, thì cả 2 chúng ta vẫn còn sống.

Giải pháp

Vào lúc người thuỷ thủ đến thị trấn thì mọi phòng của khách sạn đã kín chỗ.
 
-Ông phải còn phòng nào nữa chứ, anh ta khẩn khoản, hoặc chỉ một cái giường thôi, tôi không cần quan tâm là ở đâu.
 
-À, thực sự là tôi có một phòng đôi mà mới có một người – một anh chàng thuộc lực lượng không quân, người quản lý nói, và anh ta sẽ thấy thoải mái nếu được chia đôi tiền phòng. Nhưng nói thật với anh, anh ta ngáy to đến nỗi những người ngủ cũng phòng hồi trước đó phải phàn nàn rất nhiều. Tôi không chắc lắm là nó có thích hợp cho anh không.
 
-Không vấn đề gì, người lính thuỷ mệt mỏi nói, tôi sẽ lấy nó.
 
Sáng ngày hôm sau anh ta xuống ăn sáng với cặp mắt sáng ngời.
 
-Anh ngủ thế nào rồi? người quản lý hỏi.
 
-Chưa bao giờ tốt hơn thế.
 
Người quản lý rất lấy làm ấn tượng -Không vấn đề gì với anh chàng ngáy to đó ư?
 
-Chả sao cả, tôi làm anh ta phải im miệng ngay, anh chàng kia nói.
 
-Anh làm thế nào? người quản lý hỏi.
 
-Khi tôi vào phòng anh ta đã ở trên giường và ngáy khò khò rồi, anh thuỷ thủ giải thích, tôi đến gần, hôn một cái vào má anh ta và nói ‘Ngủ ngon nha, cưng’, và anh ta ngồi dậy cả đêm để trông chừng tôi.