Lời cầu hôn ngọt ngào nhất

Chàng quì xuống nâng tay nàng lên, mắt mờ... đi vì đắm đuối: - Em có muốn sau này em chết đi, tên em nằm trong gia phả nhà anh không?
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 694
  3. Tags: vo chong

Bơi ốc

Bơi ốc

Chàng trai hỏi cô gái: "Em có biết bơi nhái không?".

- Dạ không.

- Thế còn bơi bướm?

- Dạ không.

- Bơi chó?

- Dạ cũng không. Em chỉ biết bơi ốc thôi.


- Bơi ốc là bơi như thế nào vậy?

- Là bám vào thành bể ấy.

- !@#$%^&*()

Sai một ly...

Nhờ những thành công ngoạn mục tại Mỹ, một chuyên gia marketing của một hãng nước ngọt danh tiếng được cử sang Trung Đông làm thị trường. Một năm sau, không những không đẩy được doanh số lên mà còn làm người tiêu dùng ở đó tẩy chay sản phẩm, anh ta trở về, thất vọng ê chề.
 
Một người bạn hỏi:
- Tại sao cậu lại không thành công với những người Ảrập?
 
Anh chàng đáp:
- Khi tớ được cử sang Trung Đông, tớ cực kỳ tin tưởng vào thành công vì rõ ràng là sản phẩm của chúng tớ chưa được biết tới ở đó. Vấn đề đầu tiên tớ gặp phải là không biết tiếng Ảrập. Vì thế, tớ lập kế hoạch tiếp thị qua 3 bức bích chương chuyển tải thông điệp của hãng. Bức đầu tiên mô tả một người đàn ông lê lết trên sa mạc nóng bỏng, hoàn toàn kiệt sức và khát cháy họng. Trong bức thứ hai, anh ta đang uống nước ngọt của hãng tớ. Còn bức thứ ba, trông anh ta tươi tỉnh và rạng rỡ. Rồi tớ cho nhân viên dán những tấm bích chương đó khắp nơi.
 
- Kế hoạch đó đáng lẽ phải có hiệu quả mới đúng. - Người bạn nói.
 
Chuyên viên marketing giải thích:
- Ồ! Vấn đề là ở chỗ, tớ không chỉ không biết tiếng Ảrập, mà còn không nhận ra là người Ảrập đọc từ bên phải qua bên trái.

Như vợ chồng

Sếp và thư ký đi công tác, đến tối ông ta hỏi:
 
- Chúng ta sẽ ngủ như thế nào đây? Như vợ chồng hay như đôi tình nhân?
 
- Như vợ chồng.
 
Lập tức sếp quay mặt vào tường và ngủ liền một mạch.

Dốt quá

MR mắng em: Sao mày dốt thế, bài toán dễ ẹc vậy mà làm không xong.
Em: Không biết thì mới hỏi anh chứ!
MR: Đấy, cái dốt nặng kí nhất của mày chính là ở đó!!!

Mánh thôi mà

Nhà văn Mỹ đến nói chuyện tại một trường đại học ở Nhật, thông qua người phiên dịch. Ông kể liền mạch một câu chuyện vui khá dài rồi dừng lại để anh thông ngôn làm việc. Diễn giả rất ngạc nhiên trước việc anh ta chỉ nói có vài câu mà tất cả sinh viên đều cười ồ lên. Lúc kết thúc bài nói, nhà văn cảm ơn anh chàng kia vì đã dịch rất giỏi. Ông hỏi:
 
- Làm thế nào mà chỉ vài lời thôi anh đã chuyển cả một chuyện cười dài như vậy sang tiếng Nhật?
 
- Tôi không thuật lại câu chuyện mà chỉ nói với họ là ngài vừa kể một câu chuyện cười, đề nghị cả hội trường cười to lên.