Hoạ vô đơn chí

Một thương gia đi công tác xa 2 tuần. Sau một tuần, ông gọi điện về nhà hỏi thăm tin tức. Người quản gia ấp úng mãi không thành câu nhưng bị gặng mãi nên ông ta cũng đành nói thật. - Xin lỗi ông, nhưng chó của ông chết rồi. - Chó của tôi! Làm sao lại có chuyện đó? - Bác sĩ nói là nó bị rối loạn tiêu hoá nặng do ăn quá nhiều. - Ăn quá nhiều ư?? Nhưng ông luôn cho nó ăn theo khẩu phần khoa học cơ mà? - Vâng, nhưng vì con ngựa đã chết, nên có một lần nó tự mò đến cái máng ăn của ngựa. - Con ngựa chết rồi!?? - Vâng, đấy là do chuồng ngựa bị cháy nên nó bị ….. - Cái gì, làm sao chuồng ngựa lại bị cháy? - Lính cứu hoả nói là vụ nổ biệt thự đã ảnh hưởng đến chuồng ngựa quá nặng. – Viên quản gia nghẹn giọng. - Nổ biệt thự?! – Thương gia không tin vào tai mình nữa. - Vâng, người ta nói là do gas. Gas bị xì, mà nến thắp quan tài mẹ ngài lại để gần ri đô quá, nên bị bắt lửa… - Nhắc lại đi. Mẹ tôi… Mẹ tôi… làm sao? – Thương gia hổn hển. - Vâng, mẹ ngài mất do nhồi máu cơ tim. Bà ấy ko chịu được cú sốc khi biết vợ ngài đã bỏ đi theo em trai ngài.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 685
  3. Tags: tong hop

Chuyện bất thường

Trước khi đi công tác, một anh chàng nhờ bà cụ hàng xóm trông nom cô vợ trẻ. Anh ta dặn nếu thấy chuyện gì khác thường thì báo ngay cho anh ta.
 
Một tuần trôi qua êm ả.
 
Đầu tuần sau, anh ta nhận được điện thoại của bà cụ hàng xóm:
 
- Người đàn ông vẫn đều đặn đến thăm vợ anh vào ban đêm, hôm qua không thấy đến.

Thờ ơ

Bush và Powell đang ngồi trong quán bar. Một anh chàng bước vào và hỏi người bồi, “Có phải Bush và Powel đó ko?”. Người phục vụ đáp, “Đúng, họ đấy”.
 
Thế là anh chàng kia bước đến và nói, “Xin chào. Các ngài đang làm gì vậy?”
 
Bush nói, “Chúng tôi đang chuẩn bị kế hoạch Chiến tranh thế giới thứ III”.
 
Anh chàng kia hỏi, “Thật thế à? Điều gì sẽ xảy ra vậy?”
 
Bush nói, “Chúng tôi sẽ giết 10 triệu người Afganistan và một người sửa xe đạp.”
 
Anh chàng kia la lên, “Tại sao các ngài lại giết một người sửa xe đạp?!”
 
Bush quay sang Powel và nói, “Thấy chưa, tôi đã bảo ông là không ai lo lắng cho 10 triệu người Afganistan kia đâu mà!”

To ăn hết

 
Ba thủy thủ viễn dương Việt Nam đáp tàu đến một cảng phi châu. Đến bến thì phải thư giãn, mà dịch aids thì đang hoành hành. Ba anh trước hết là đi tìm nhà thuốc tây. Gặp ông nhà thuốc ba anh thi nhau dùng ngoại ngữ nga, hoa,anh để hỏi mua bao cao su. Nhưng ông nhà thuốc chỉ biết có tiếng wolof nên đôi bên đều ko hiểu.
 
- Thủy thủ 1 ra dấu mãi ko xong bèn kéo phẹc-mơ-tuya, lôi cái ấy ra đặt lên quầy, anh rút tờ 5 usd đặt xuống cạnh "bao-cao-su, tôi muốn mua bao-cao-su"
Ông nhà thuốc vẫn không hiểu
- Thủy thủ 2 cũng rút tiền ra và đặt lên cạnh cái ấy của mình "tôi-cũng-mua-bao-cao-su, năm đồng"
- Thủy thủ 3 cũng móc túi và móc quần ra như các bạn.
Ba anh đặt cái ấy lên quầy bên cạnh 3 tờ bạc nhưng ông nhà thuốc vẫn đứng gãi trán.
- Rồi ông chợt "à" một tiếng rồi mở két và lấy 5 đồng đặt lên quầy rồi cũng tụt quần mình.
Đặt cái ấy bên cạnh mọi người ông vơ tiền và nói: "Tôi to nhất, tôi ăn hết cả đám"

 


Chiến tranh và hòa bình

Hai anh lính mới nói chuyện với nhau trong doanh trại:
 
- Tại sao cậu tự nguyện tòng quân?
 
- Tớ độc thân, tớ thích chiến tranh. Thế còn cậu?
 
- Tớ thì đã có vợ, nhưng lại yêu hoà bình.

Người Mĩ làm cái gì cũng sai

Một người lính Mỹ, phục vụ trong thế chiến II, vừa trở về sau nhiều tuần chiến đấu ác liệt ở biên giới Ðức. Anh ta được thưởng huân chương, và đang trên tàu đi về London. Ðoàn tàu rất đông, vì thế người lính đi suốt dọc toa tầu để tìm một chỗ trống. Chỗ duy nhất chưa có người ngồi sát ngay một quý bà trung niên ăn vận diêm dúa và đang được con chó của bà ta sử dụng. Người lính mệt mỏi hỏi, “Thưa bà, tôi có thể ngồi chỗ đó được không?”. Người phụ nữ Anh nhìn người lính, khịt khịt mũi nói, “Người Mỹ các anh. Anh đúng thuộc loại người thô lỗ. Anh không thấy là con chó nhỏ Fifi của tôi đang ngồi à?”. Người lính bước đi, cố gắng tìm chỗ để nghỉ, nhưng sau khi đi đến cuối đoàn tầu lại phải quay lại đứng trước người phụ nữ với con chó. Một lần nữa, anh ta yêu cầu, “Hãy làm ơn, thưa bà. Tôi có thể ngồi ở đây được không? Tôi đang rất mệt mỏi.” Người phụ nữ Anh nhăn mũi lại, khịt khịt, “Người Mỹ các anh. Anh không những là thô lỗ, mà còn kiêu ngạo nữa. Nghĩ mà xem!”. Người lính không nói gì. Anh ta cúi người, tóm lấy con chó, quẳng nó qua cửa sổ toa tầu rồi ngồi xuống ghế. Người phụ nữ la inh lên, yêu cầu ai đó đến bênh vực bà ta và trừng phạt người lính. Một quý ông người Anh ngồi bên hàng ghế bên kia lên tiếng, “Thưa ngài, ngài biết đấy, người Mỹ các ngài rất hay có thiên hướng làm không đúng sự việc. Các ngài ăn thì dùng nĩa không đúng tay. Các ngài lái ô tô thì không đúng phía trên đường. Và bây giờ, thưa ngài, ngài vừa ném không đúng con chó ra khỏi cửa sổ.”