Hình của ai?

Tom là một con người cương trực, không dung thứ những thói hư tật xấu của bạn bè. Vì vậy, nhiều người ghét anh ta. Một hôm, trong buổi tiệc do cơ quan tổ chức, bạn bè Tom tìm cách chơi xỏ anh. Lợi dụng lúc anh đi vệ sinh, họ vẽ vào lưng áo khoác của của anh treo ở phòng khách chân dung một con lừa. Lúc ra về, mọi người hí hửng chờ xem anh sẽ phản ứng như thế nào. Khi phát hiện ra sự việc, Tom nhẹ nhàng hỏi: - Ai đã vẽ hình của mình vào áo tôi thế này?
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 824
  3. Tags: IQ cao

Giữ lấy mà ăn phở

Một bà béo bước ra khỏi quán ăn, thấy tên ăn mày tội nghiệp quá, bà ta liền dúi vào tay anh ta và nói nhỏ: "Này! Giữ lấy mà ăn phở"
Đợi bà ta đi khuất, "đồng nghiệp" ngồi cạnh quay sang hỏi:
Ê! Bà ấy cho bao nhiêu vậy mày? Cả một bữa phở kia mà.
Bà ấy cho 2 miếng chanh.
!!!!!!

Quà cho bạn gái...

Có chàng nọ đi mua găng tay để tặng cho bạn gái, anh ta nhờ em của cô ta đi theo để cố vấn. Trong khi anh ta mua đôi găng tay thì em của cô bạn gái cũng mua 1 cái quần lót. 
Khi gói hàng, cô bán hàng gói lộn găng tay đưa cho cô em bạn gái, còn gói quần lót thì đưa cho anh ta.Không ngờ đến sự lầm lẫn này, anh ta gởi gói quà kèm theo 1 lá thư đến cô bạn gái.
Sau đây là nội dung của lá thư:
 
Em yêu dấu, 
 
Vì thấy rằng khi đi chơi với anh không bao giờ em mặc nó, nên hôm nay anh tặng nó cho em đây. 
Vì muốn chọn cái thích hợp với em nhất, nên anh đã nhờ em gái của em đi theo mua, vì anh thấy em gái của em có mấy cái rất đẹp, và anh biết rõ em gái em và em đều cùng 1 cỡ như nhau.
Cô bán hàng giới thiệu cho anh 1 cái kiểu mới, mặc vào rất ấm,có phẹt-mơ-tuya để mở, nhưng khi thấy cô ta kéo phẹt-mơ-tuya thử, nó bị vướng lông bên trong nên anh chọn loại không có phẹt-mơ-tuya.
Anh đã bắt em gái em mặc nó trước mặt anh, 1 phút sau cởi ra và đưa cho anh hửi bên trong, khi thấy không có bị ẩm ướt và hôi anh mới quyết định mua.
Anh hy vọng rằng lần gặp tới anh sẽ tận tay mặc nó cho em. Và sau khi mặc em hãy chìa nó ra để anh hôn lên đó 1 nụ hôn nồng thắm.

Ý của tác giả

Các thầy cô dạy văn của bạn có chắc là điều họ nghĩ là ý của tác giả khi ổng viết cái đó không? Ai mà biết được.
Ví dụ khi tác giả viết: “Cái rèm màu xanh.”
Điều thầy cô nghĩ: “Cái rèm thể hiện nỗi buồn mênh mang và sự bất lực của ông trong hoàn cảnh đó.”
Ý của tác giả: “Cái rèm xanh vãi.”

Thế nào cũng phải chết

Có một anh chàng đi ra chợ thấy ai cũng mua hoặc bán cái gì đó. Nhìn lại mình thấy chẳng có cái gì để mua, cũng chẳng có cái gì để bán, liền chạy về nhà nghiền một cục gạch ra rồi gói thành từng gói nhỏ. Khi đem ra chợ, anh ta rao :
 
- Ai mua thuốc diệt muỗi không?
 
- Mọi người liền đổ xô đến mua, loáng một cái đã hết. Bỗng người cuối cùng quay lại hỏi anh ta: Thuốc này dùng như thế nào?
 
- Anh ta thản nhiên: Bà đem về nhà, bắt được con muỗi thì vạch mồm nó ra, cho thuốc này vào thì thế nào cũng chết.

Nhật ký oshin

Ngày... tháng... năm...
Chàng lại về muộn. Chàng bỏ bữa tối. "Nó" lại chửi chàng.
 
Ngày... tháng... năm...
Nấu món chàng thích nhất. Thế mà "nó" giành ăn hết. Lại còn khen mình nấu ngon nữa. Đểu thế. Tội chàng quá! Mai "nó" đi công tác, mình cho chàng ăn "phở".
 
Ngày... tháng... năm...
Đi đăng ký tạm trú. Mục "Quan hệ với chủ hộ", mình điền: 3 lần/tuần. Chúng nó trợn tròn mắt. Nhiều hay ít nhỉ?