Câu cá

Một cặp vợ chồng đi nghỉ tại một khu câu cá. Người chồng thích đi câu vào lúc trời sáng, người vợ chỉ thích đọc sách. Một hôm người chồng đi câu về và muốn chợp mắt một chút. Mặc dù không quen với không khí trên hồ nhưng người vợ vẫn chèo thuyền ra ngoài để hưởng ánh sáng mặt trời. Cô ta chèo thuyền ra xa một đoạn sau đó dừng lại và tiếp tục đọc sách. Đột nhiên, có một anh bảo vệ tiến lại gần. Anh ta dừng ngay bên cạnh thuyền của cô và hỏi: - Xin chào quý cô, cô đang làm gì thế? - Tôi đang đọc sách. – Người phụ nữ trả lời. - Cô đang ở trong khu vực cấm câu cá đấy. – Anh ta nhắc. - Tôi xin lỗi thưa ngài, nhưng tôi không câu cá, tôi chỉ đọc sách thôi mà. - Nhưng cô có tất cả các dụng cụ cần thiết cô có thể câu bất cứ lúc nào, tôi phải giữ cô lại và lập biên bản mới được. - Nếu anh mà làm vậy tôi sẽ kiện anh về tội quấy rối tình dục. – Người phụ nữ nạt lại. - Nhưng tôi thậm chí còn chưa đụng vào cô kia mà. - Đúng thế, nhưng anh có đầy đủ dụng cụ cần thiết và anh có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 819
  3. Tags: IQ cao, tong hop

Hiểu nhầm

Một cơ quan nọ được phân 3 chỉ tiêu đi học ở Mỹ. Khi phải điền vào mẫu FORM, mục SEX, 3 quí ông viết như sau :
 
- Three times a week.
 
- Sometimes.
 
- Not married.
 
Còn cô thư ký nọ thì thật thà hơn với câu trả lời:
 
- Never.
 
Một giáo viên tiếng Anh, tỏ ra thông hiểu hơn cả, ông ta viết:
 
- When I feel well, three times per night.

Kiềm chế sự tức giận

Chồng:
- Khi anh nổi điên lên với em, em không bao giờ cãi lại. Làm cách nào mà em kiềm chế sự tức giận của mình vậy?
 
Vợ:
- Em đi cọ bệ xí.
 
Chồng:
- Thế làm sao mà giảm cơn giận hiệu quả được nhỉ?
 
Vợ:
- Thì... em sử dụng bàn chải đánh răng của anh...

Ớt đông lạnh

Một gã đàn ông bước vào trong một quán ăn. Gã chú ý ngay đến một món ăn đặc biệt hôm nay của quán là ớt đông lạnh. Vì thế khi người phục vụ đi lại thì gã đặt ngay món ăn đó. Người phục vụ trả lời: “Tôi rất tiếc, thưa ông. Quý ngài ngồi kế bên ông vừa đặt phần ăn cuối cùng rồi ạ”
 
- ồ, vậy tôi chỉ uống một ly cà phê thôi.
 
Sau đó một lúc, gã nhận thấy người ngồi bên cạnh hình như đã ăn xong bữa mà tô ớt đông lạnh vẫn còn đầy ắp.
 
Gã hỏi: “Ông có định ăn nữa không ?”
 
Người kia trả lời: “Không”
 
- “Ông bán lại tô ớt đông lạnh cho tôi được không ?”
 
- “Ông có thể dùng miễn phí nếu ông thích”
 
Gã đàn ông liền lấy tô ớt đông lạnh và bắt đầu ăn. Khi gã ăn được gần nửa tô thì thấy một con chuột chết ở trong đó. Lập tức gã ói ngược phần ăn trở lại tô ớt.
 
Người đàn ông ngồi kế liền nói với giọng đầy vẻ thông cảm :
 
-Lúc nãy tôi cũng vừa ăn đến đó.

Mánh thôi mà

Nhà văn Mỹ đến nói chuyện tại một trường đại học ở Nhật, thông qua người phiên dịch. Ông kể liền mạch một câu chuyện vui khá dài rồi dừng lại để anh thông ngôn làm việc. Diễn giả rất ngạc nhiên trước việc anh ta chỉ nói có vài câu mà tất cả sinh viên đều cười ồ lên. Lúc kết thúc bài nói, nhà văn cảm ơn anh chàng kia vì đã dịch rất giỏi. Ông hỏi:
 
- Làm thế nào mà chỉ vài lời thôi anh đã chuyển cả một chuyện cười dài như vậy sang tiếng Nhật?
 
- Tôi không thuật lại câu chuyện mà chỉ nói với họ là ngài vừa kể một câu chuyện cười, đề nghị cả hội trường cười to lên.

Đoán tên

Ba bà dắt ba đứa con vào gặp một vị bác sĩ tâm lý. Bác sĩ hỏi bà thứ nhất: "Cháu bé tên gì vậy, thưa bà". Dạ cháu tên là Mỹ Kim.
 
Bác sĩ reo lên: Vậy tôi nghĩ bà rất là ham tiền, đầu óc bà lúc nào cũng lởn vởn đồng đôla nên bà đặt tên cháu bé là Mỹ Kim.
 
Quay qua bà thứ hai, bác sĩ hỏi: Còn cháu tên gì vậy bà?
 
- Dạ cháu tên Đường!
 
Bác sĩ hớn hở: Vậy tôi nghĩ bà chắc thèm ăn đồ ngọt, lúc nào bà cũng tơ tưởng tới những nồi chè, những ly kem...
 
Đột nhiên bà thứ ba đứng dậy nói:
 
- Đoán như thế mà cũng đoán. Rồi bà quay sang thằng con: Mình về thôi Cu!