20 năm trước

Bộ trưởng Giáo dục về thăm trường cũ, ông muốn thăm căn phòng trong KTX mà ông đã ở cách đây 20 năm. Trong căn phòng này hiện có một sinh viên đang ở. Ông vào phòng và thốt lên: - ồ vẫn cái bàn ta từng ngồi học 20 năm trước. Vẫn cái giường ta từng ngủ 20 năm trước. Ôi, vẫn cái tủ ta treo quần áo 20 năm trước. Và ông mở tủ ra, trong tủ có một cô đang ngồi mà không có mảnh vải che thân. Chú sinh viên vội nói: - Ðây là bà chị họ em mới ở quê ra. - Chà, chú em giải thích giống hệt ta 20 năm trước!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 796
  3. Tags: truong hoc

Thật là dối trá mà

Sáng nay em nghe mấy mẹ ở HỘI CHĂN CHUỐI bảo. “Thời tiết này làm chuyện chăn gối mới thích”. Em nghe lời mang hết chăn gối ra hì hục giặt mà vẫn chưa thấy nó sướng. Giờ em ân hận lắm ! Chỉ muốn nó khô nhanh để lấy cái đắp thôi 😭😭😭 Mưa với chả gió


Tin tốt

Ông bác sĩ đưa Dan vào phòng và nói, “Dan, tôi có một tin tốt và tin xấu.”
 
Dan nói, “Cho tôi biết tin tốt.”
 
“Người ta sẽ lấy tên của anh để đặt cho một căn bệnh.”

Hiểu phụ nữ

Một người đàn ông đang đi dạo trên bãi biển, tình cờ thấy một cái lọ. Người đàn ông này nhìn quanh nhưng không thấy ai cả bèn mở nắp lọ ra. Từ trong lọ một vị thần xuất hiện và cảm ơn người đàn ông nọ vì nhờ ông mà vị thần này đã được thoát ra ngoài.
 
Vị thần nói, "Ðể đáp lại lòng tốt của ông tôi sẽ ban cho ông một điều ước, nhưng chỉ một mà thôi nhé". Sau một phút suy nghĩ, người đàn ông nọ nói "Trước giờ tôi luôn luôn ao ước đến đảo Hawaii một chuyến nhưng tôi đã không thể, tôi sợ đi máy bay và thuyền lắm vì nó làm cho tôi mệt và sợ hãi. Vì thế tôi mong sao có được một con đường đi từ đây đến Hawaii."
 
Sau vài phút suy nghĩ, vị thần này nói "Không, tôi nghĩ là tôi không thể làm được điều đó, tôi chỉ nghĩ đến tất cả những công việc liên quan với những cái cột chống đỡ cái đường cao tốc và để chạm tới đáy đại dương thì cái cột này phải dài bao nhiêu. Nghĩ về tất cả những vỉa hè mà mà sẽ cần đến. Không, điều đó đã yêu cầu quá nhiều."
 
Người đàn ông suy nghĩ một phút rồi nói tiếp với vị thần, "Có một điều khác mà tôi luôn luôn mong ước. Tôi ao ước có thể hiểu được phụ nữ. Vậy thì làm gì để họ cười và làm gì để họ có thể khóc, tại sao tính khí của họ lại thất thường như thế, tại sao đối với họ lại quá khó để hòa thuận với họ? Điều cơ bản là cái gì làm cho họ biểu hiện như thế?"
 
Vị thần này đắn đo một lúc rồi nói "Như thế, ông muốn con đường đến Hawaii hai làn hay bốn làn xe?"

Xin thêm phấn

Một buổi sáng đầu năm, một người nông dân ở làng nọ gặp cha xứ trông coi địa phận mình.
 
- Thưa cha ạ! – Người nông dân nói.
 
Cha xứ trả lời:
 
- Chào thằng con của quỷ sa tăng!
 
- Thưa cha, xin cha ban phước lành cho con, vì đêm qua con mơ thấy… Người nông dân đang nói cha xứ ngắt lời:
 
- Tôi không quan tâm tới những giấc mơ của kẻ khác.
 
- Dạ, nhưng con mơ thấy những điều về cha.
 
- Thật vậy sao, thế anh kể đi.
 
- Thưa cha, con mơ thấy con chết và đang đi lên thiên đàng.
 
- Lên thiên đàng- Cha xứ kêu lên- Anh không bao giờ lên thiên đàng được, anh có bao giờ đi lễ nhà thờ đâu.
 
- Lạy cha, thật ạ, con đi lên thiên đàng thật. Con thấy một cái thang rất dài và một thiên thần đứng dưới chân thang.
 
Thiên thần đưa cho con một cục phấn rất to và bảo con: “Mỗi bước lên cầu thang, phải đánh một dấu thập, mỗi dấu chữ thập ấy là tội lỗi mà con đã phạm ở trần gian. Khi nào thấy hết tội thì mới thôi làm dấu mà cứ thế tiếp tục leo lên”.
 
Sau khi con đã đánh được rất nhiều dấu và leo lên khá xa. Thì con trông thấy một người đàn ông từ trên đi xuống, con rất ngạc nhiên, vì người ấy chính là cha.
 
- Là tôi, tại sao cũng đang ở đấy. Tại sao tôi lại đi xuống?
 
- Thưa cha, đấy là điều mà con ngạc nhiên. Con đã hỏi cha và cha trả lời: “Tao xuống xin thêm phấn”

Hỏi mãi thế

Ðồn rằng có một lần vua ngự tuần ra Thanh Hóa. Nghe nói con cháu Trạng Quỳnh vẫn còn, vua bèn cho đòi đến. Xiển vâng lệnh tới hầu. Vua hỏi:
- Trước khi Trạng chết có trối trăng lại điều chi không?
Xiển đáp: – Dạ có ạ!
Vua bảo: – Thế nhà ngươi hãy thuật lại lời Trạng trối trăng cho ta nghe.
- Dạ tâu Hoàng thượng, cố tôi trước khi từ trần chỉ trối lại có một câu thôi ạ!
- Một câu cũng được, cứ nói ta nghe.
- Dạ, nhưng tôi không dám nói ạ!
- Tại sao!
- Dạ, nói ra sợ Hoàng thượng không được vui lòng.
- Ðược cứ nói, dù câu nói ấy thế nào ta vẫn không bắt tội.
Xiển năm bảy lần từ chối, vua năm bảy lần gặng hỏi, sau cùng Xiển mới thưa:
- Dạ, tâu Hoàng thượng, ông tôi kể lại rằng: “Trước khi cố tôi nhắm mắt, con cháu xúm xít quanh giường hỏi cố tôi có dặn con cháu điều chi không. Nhưng cố tôi không trả lời. Con cháu không yên tâm, cứ gặng hỏi mãi, cố tôi chỉ quát lên một câu: “Hỏi cái mả cha bay hay sao mà hỏi mãi thế?”, rồi tắt thở.