Bố ai nhanh hơn?

Ba cậu bé ở trong sân trường đang khoe khoang với nhau về ông bố của chúng. Cậu bé thứ nhất nói: - Bố tớ chạy nhanh nhất. Ông bắn một mũi tên và chạy về đích trước nó. Cậu thứ hai: - Bố tớ là thợ săn, ông bắn nhầm một phát súng vào bạn săn, sau đó còn kịp chạy đến kéo ông kia tránh viên đạn. Cậu bé thứ ba nghe xong, bĩu môi nói: - Bố tớ là một nhân viên nhà nước. Ông hết giờ làm việc lúc 5h chiều và về đến nhà lúc 4h15′.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 711
  3. Tags: tong hop

Mừng sinh nhật

"Tao vừa trải qua 1 kỳ sinh nhật khủng khiếp mầy ạ" - A bảo.
 
B hỏi: "Như thế nào?".
 
A: "Này nhé, con nhỏ thư ký nó mời tao về nhà nó để mừng sinh nhật tao, lúc đầu, nó bảo ta uống rượu, xong rồi lại cho tao ăn sò huyết, cuối cùng nó bảo: Em sẽ tặng anh 1 món quà ! Bi giờ, em vào trong buồng, 5 phút sau anh mới được vào đó, nhớ hông ?".
 
B cười: "Sướng nhẩy !"
 
A: "Sướng cái gì mà sướng ! Lúc vào trong đó, tao thấy ... đủ đủ mặt nhân viên trong văn phòng, tất cả đều hát bài Chúc mừng sinh nhật, chỉ có điều .... lúc đó tao chả còn mảnh vải nào trên người !"

Luật lệ hà khắc

Một khách bộ hành đang lảo đảo bước đi trên sa mạc, ông ta khát nước khủng khiếp, lúc ấy ông ta chợt trông thấy lờ mờ đằng xa một người bán hàng rong già, trên cái bàn trước mặt ông ta đầy những cà vạt để bán.
 
Người khách mệt mỏi hỏi:
 
- Xin làm ơn cho tôi ít nước, tôi chết khát mất.
 
- Tôi không có nước, nhưng tại sao anh không mua một cái cà vạt nhỉ?
 
- Tôi không muốn cà vạt, đồ ngốc, tôi cần nước uống - người khách gào lên.
 
- Ðược rồi, cách đây 5 dặm, trên ngọn đồi kia, ở đó có một khách sạn. Ði đường kia, ở đó họ sẽ cho anh bao nhiêu nước cũng được.
 
Người khách cảm ơn và lê bước về phía ngọn đồi. Ba giờ sau ông ta quay trở lại chỗ cũ.
 
Người bán hàng rong liền hỏi:
 
- Tôi chỉ cho ông rồi mà, khoảng 5 dặm ở ngọn đồi đàng kia. Ông không tìm thấy khách sạn à?
 
- Thấy rồi, tôi thấy nó rồi. Nhưng họ không cho tôi vào nếu tôi không đeo cà vạt !!! - người khách thều thào.

Cẩn thận nhé mọi người

Cẩn thận nhé mọi người
Tối nay đứng ở ngoài đường chơi thì có 1 chị đến nhờ xem hộ cái iphone không nhắn tin được. Mình vui vẻ nhận lời. Cầm máy đứng quẹt quẹt 1 lúc mới nhớ tới mấy vụ tẩm thuốc mê vào điện thoại để thôi miên. 
Sợ quá. Nhân lúc thuốc chưa phát tán mình bỏ chạy thật nhanh. Con ác phụ xâm lăng lộ rõ chân tướng, cứ đuổi theo mình la hét ghê lắm. Mãi lâu sau mới cắt đuôi được ả. 
Về tới nhà hoàn hồn rồi mới nhớ ra vẫn đang cầm cái iphone của chị đó.

Cao mưu

Bill thường xuyên sử dụng điện thoại công cộng tại bến xe. Anh rất không vui khi chiếc điện thoại này bị hỏng.
 
Anh gọi đi gọi lại đến công ty điện thoại nhưng tất cả những gì anh nhận được chỉ là những lời hứa. Điện thoại vẫn hỏng.
 
Sau vài ngày, Bill gọi lại cho công ty điện thoại và bảo họ rằng thôi không cần vội nữa. Vì bây giờ chiếc điện thoại vẫn hoạt động, chỉ có trục trặc là tất cả tiền xu sau khi nhét vào để gọi điện lại chui ra, sau khi người gọi đã hoàn tất cuộc gọi.
 
Và thế là một thợ sửa điện thoại đã đến ngay lập tức.

Bơi ốc

Bơi ốc

Chàng trai hỏi cô gái: "Em có biết bơi nhái không?".

- Dạ không.

- Thế còn bơi bướm?

- Dạ không.

- Bơi chó?

- Dạ cũng không. Em chỉ biết bơi ốc thôi.


- Bơi ốc là bơi như thế nào vậy?

- Là bám vào thành bể ấy.

- !@#$%^&*()