Không nên vội vàng

Đôi uyên ương nọ quyết định sẽ thuê một phòng hạng sang tại một khách sạn cao tầng cho đêm tân hôn. Khi đến trước quầy lễ tân, anh chồng hồ hởi nói: - Chúng tôi đến nhận phòng. Tôi đã đặt một phòng tân hôn tại tầng 35. - Vâng! Đây là chìa khóa phòng - Cô lễ tân vừa nói vừa đưa chìa khóa cho người vợ - Chúc anh chị một đêm hạnh phúc! Anh chồng chưa kịp đợi hết câu đã bế thốc cô vợ mới cưới trên tay một cách rất sành điệu và đi về phía thang máy. Cô dâu mới cũng tỏ ra ngất ngây vì hạnh phúc. Nhưng thang máy đông người chờ quá, anh chồng trẻ bế vợ chạy cầu thang bộ. Khi thang máy đi đến tầng 15, cô vợ chợt nói: - Anh yêu này! Em có điều cần nói với anh... - Kìa em! - Anh chồng âu yếm - Đừng nói gì hết, hãy ôm hôn anh đi! Anh chồng vẫn bế vợ tiếp tục cất bước đi từng tầng. Khi lên đến tầng 25, cô vợ lại nói: - Anh yêu ơi! Em phải nói điều này với anh thôi! - Đừng thế em! Mọi chuyện với anh lúc này đều vô nghĩa. Chỉ cần em hãy ôm anh thôi - Chú rể vừa nói vừa ghì chặt cô dâu vào vòng tay khao khát. Cuối cùng, dù bước chân của anh chồng đã chao đảo thì cũng lên tầng 35. Hai người tới trước cửa phòng. Anh chồng thều thào: - Em yêu, đưa chìa khóa phòng cho anh nào! - Đó chính là điều hồi nãy em muốn nói với anh đấy! Lúc ở dưới quầy lễ tân anh bế em nhanh quá nên em chưa kịp cầm chìa khóa phòng. - !!!!!!
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 509
  3. Tags: tinh yeu, vo chong

Bé cái nhầm

Một khách du lịch lạc trong sương mù, xe lại hết xăng. Ông ta phải đi lang thang ở vùng nông thôn vắng vẻ, tay cầm chiếc can không. Rất lâu sau đó, cuối cùng ông ta mới tìm được một căn nhà nhỏ. Mệt lử đử đến không thở ra hơi, ông khách gõ cửa và hỏi:
 
- Có ai trong đó không?
 
- Có cháu ạ - Tiếng một đứa trẻ đáp.
 
- Bố cháu có trong đó không?
 
- Không ạ, bố cháu vừa đi rồi!
 
- Thế mẹ cháu?
 
- Ban nãy mẹ cháu ở đây, nhưng mẹ cháu đi rồi, khi bố cháu vào...
 
Ông khách du lịch kiệt sức bắt đầu nổi cáu:
 
- Thế không bao giờ cả ba người trong gia đình cháu có mặt đông đủ ở đây à?
 
- Có chứ ạ, thưa ông, nhưng không phải ở đây. - Đứa trẻ đáp. - Đây là nhà vệ sinh.

Tiếng Anh

Người Nhật ăn ít chất béo và ít bị đau tim hơn những người Anh và người Mỹ.
Ngược lại, người Pháp có nhiều chất béo trong khẩu phần ăn kiêng lại cũng ít bị đau tim hơn người Anh và người Mỹ.
Kết luận:
-Ăn bất cứ cái gì bạn muốn.
-Chính việc nói tiếng Anh sẽ giết chết bạn.

Khó cứu

Hai chiếc xe máy đâm sầm vào nhau, tài xế văng ra mỗi người một góc, bất tỉnh.
Người đi đường thấy vậy bèn vực một người dậy, trấn an:
– Ông bị thương nặng rồi, nhưng yên tâm, tôi sẽ đưa ông tới nhà bác sĩ. Chỉ cách đây 50 mét thôi.
– Ôi, đó chính là tôi đấy – nạn nhân thều thào.
– Không sao, đầu đường bên kia cũng có một bác sĩ rất giỏi.
– Ông ấy nằm ngay kia kìa.

Nuôi lợn kiểu mới

Người nông dân nọ chăn một đàn lợn rất đông. Một ngày kia, có người lạ tới xem chuồng trại của bác và hỏi bác cho lợn ăn những gì. Bác nông dân đáp:
- Tôi cho chúng ăn cám, ngô và những thứ đại loại như vậy!
 
Người kia giận dữ:
- Tôi là thanh tra của Hiệp hội bảo vệ súc vật và tôi cho rằng ông đã không đối xử tốt với đàn lợn. Thay vì cho những thứ chúng đáng được ăn, ông chỉ cho chúng ăn chất thải.
 
Ông thanh tra liền lập biên bản phạt bác nông dân.
 
Vài ngày sau, một người khác tới hỏi bác nông dân câu tương tự. Cảnh giác, bác đáp:
- Tôi cho chúng ăn rất tốt. Thực đơn hàng ngày của chúng có cá hồi, trứng cá caviar, tôm, bò bít tết...
 
Câu trả lời của bác làm người kia nổi giận:
- Sao lại có thể bất công đến thế? Ông cho lợn ăn thịnh soạn như vậy trong khi hàng ngày có biết bao nhiêu người đang chết đói. Tôi là người của Liên Hợp Quốc và tôi sẽ phạt ông vì sự hoang phí này.
 
Sau khi ông nhân viên Liên Hợp Quốc đi khỏi, một người khác lại tới hỏi bác nông dân đúng câu hỏi nọ. Bác ngập ngừng vài phút rồi đáp:
- Tôi cho mỗi con lợn 5 đô la. Chúng thích ăn gì thì tự mua lấy mà ăn!

Bưu cục thó rồi

Ở bưu cục nọ, có một lá thư đề người nhận là Thượng đế, Thiên đường. Dĩ nhiên là không thể gửi nó đi, họ bèn mở ra xem, thư viết:
 
- "Gửi Thượng đế! Tôi là một bà lão tội nghiệp 80 tuổi. Suốt cả đời, tôi chẳng đòi hỏi gì. Nhưng hiện nay tôi đang rất cần 100 đôla. Xin Người hãy rủ lòng thương mà ban số tiền đó cho kẻ già này".
 
Cả bưu cục mủi lòng, mỗi người quyên góp một ít tiền, được 90 đôla gửi cho bà cụ. Hôm sau, bà lão gửi thư khác, cũng cho Thượng đế. Lần này ông giám đốc gọi tất cả nhân viên tới để nghe đọc lời cảm ơn:
 
- "Thưa Thượng đế, tôi xin cảm ơn Ngài với tấm lòng sâu sắc. Nhưng tôi chỉ nhận được có 90 đôla, còn 10 đôla đã bị bọn bưu cục "thó" mất rồi!".