Tưởng cô cũng vậy

Trong giờ sinh hoạt lớp cuối tuần, cô chủ nhiệm hỏi: - CuTí, em cho cô biết lý do tại sao thứ hai em không đi học? - Thưa cô, hôm đó mẹ giặt hết quần áo, nên em không có đồ mặc ạ! - Thế hôm thứ ba? - Thưa cô, em có đi ạ ! Nhưng đi ngang qua nhà cô, thấy quần áo cô phơi… tưởng cô cũng vậy, nên em quay về.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 831
  3. Tags: truong hoc

Tay lái cừ khôi

Sương mù dày đặc. Hai xe tông phải nhau.
 
- Tại sao ông lại tắt đèn xi nhan? - Người phụ nữ lái xe sau nhiếc móc.
 
- Tôi cứ tưởng rằng, trong gara nhà mình thì tôi có thể làm việc gì mình muốn.

Vỡ đôi

- Mình đã nhặt được 20 cent trên vỉa hè.
 
- Đó là của tớ đấy! Tớ đã đánh rơi đồng xu 20 cent ở đó sáng nay.
 
- Nhưng... mình tìm được 2 đồng xu 10 cent.
 
- Thì là thế! Nó đã vỡ đôi ra khi rơi trên đường mà!
 
- ??!

Bóp méo sự thật

Trong công viên, một đôi trai gái đang tâm sự.
Cô gái: Em tính đi giải phẫu nâng ngực? Ý anh sao?
Chàng trai: Em phải tôn trọng sự thật chứ, dù cho sự thật thế nào đi chăng nữa..
Một lát sau..
Cô gái: Anh thôi đi, sao cứ bóp méo sự thật mãi thế?

Xui Xẻo

Một người trông rất chán nản ngồi nhìn chằm chằm vào ly rượu anh ta vừa gọi. Bỗng nhiên một tên lái xe ưa rắc rối từ đâu xông đến, uống luôn ly rượu đó.
 
Dường như chỉ chờ có thế anh ta bật khóc rất to. Hối hận quá người lái xe nói:
 
- Thôi mà, tôi chỉ đùa anh một tý cho vui, được rồi tôi sẽ mua anh một ly khác vậy nhé. Tôi không thể chịu được khi nhìn thấy đàn ông khóc.
 
- Không phải chuyện đó đâu. Anh biết không ngày hôm nay đối với tôi thật quá nặng nề. Đầu tiên, tôi ngủ quên đến nỗi đi làm muộn. Lão giám đốc của tôi hôm nay tự nhiên dở chứng cáu um lên, thế là tôi lập tức bị sa thải. Và chao ôi, khi tôi vừa bước ra khỏi cái toà nhà chết tiệt đó thì tôi không thể nào tìm thấy xe của mình. Cảnh sát cũng không làm được gì. Thế là tôi phải đi taxi về nhà, và khi người lái taxi lái xe đi tôi mới nhận thấy rằng mọi thứ tôi đã để quên trên xe đó mất rồi. Tôi định về nhà nghỉ ngơi thì anh co tưởng tượng nổi không tôi bắt gặp vợ tôi ở trên giường cùng tên làm vườn. Tuy nhiên đó vẫn chưa phải là điều kinh khủng nhất, khi tôi đến đây định kết thúc cuộc đời của mình thì… anh đến và uống luôn ly rượu độc đó.

Cảnh sát và đồn trưởng cứu hỏa

Anh cảnh sát Micheal Fenwick được phân công trực cả đêm ở đồn cảnh sát quận 3. Bất ngờ được nghỉ sớm, anh về nhà vào 2 giờ sáng, sớm hơn 4 tiếng so với mọi khi. Không muốn đánh thức cô vợ Camille, anh cởi quần áo, bò đến và leo lên giường.
 
Cô vợ ngồi dậy và nói với giọng buồn ngủ: "Mike yêu quý, hãy xuống cửa hàng bán thuốc qua đêm ở phố bên, mua cho em thuốc Tynenol loại cực mạnh. Em bị đau đầu khủng khiếp".
 
"Được rồi, cưng ạ", anh nói, và mò mẫm bò qua phòng ngủ, mặc lại bộ đồng phục rồi chạy xuống cửa hàng bán thuốc.
 
Đến nơi, người bán thuốc nhìn anh, vẻ ngạc nhiên:
 
"Ơ, anh có phải là Fenwick, cảnh sát quận 3 không?'
 
"Vâng, tôi đây", anh đáp.
 
"Thế thì anh đang làm cái quái gì với bộ đồng phục của ông đồn trưởng cứu hỏa thế?".