Tưởng cô cũng vậy

Trong giờ sinh hoạt lớp cuối tuần, cô chủ nhiệm hỏi: - CuTí, em cho cô biết lý do tại sao thứ hai em không đi học? - Thưa cô, hôm đó mẹ giặt hết quần áo, nên em không có đồ mặc ạ! - Thế hôm thứ ba? - Thưa cô, em có đi ạ ! Nhưng đi ngang qua nhà cô, thấy quần áo cô phơi… tưởng cô cũng vậy, nên em quay về.
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 779
  3. Tags: truong hoc

Hành hạ tên cướp

Một nhà băng bị cướp 200.000 đôla.
 
Chủ nhà băng nói với phóng viên:
 
- Anh cứ ghi là nhà băng bị mất nửa triệu đôla. Để xem thằng cha đó thanh minh với vợ hắn ta thế nào.

Hỏi giờ

Một anh chàng đã lái xe suốt buổi đêm và tới sáng thì hãy còn xa mới đến đích. Anh ta quyết định dừng lại ở thành phố kế tiếp mà anh ta sắp tới, đỗ xe lại ở một chỗ yên tĩnh nào đó để có thể ngủ 1 hoặc 2 tiếng. May rủi thế nào, phố mà anh ta chọn lại là một trong những lộ trình phổ biến nhất của những người chạy bộ trong thành phố.
Ngay sau khi anh ta nằm xuồng ngáy một lúc thì có tiếng gõ vào cửa sổ. Anh ta nhìn ra ngoài và thấy một người ở đó.
- Cái giề đấy?
- Xin lỗi ngài, người kia nói, – Ngài có biết mấy giờ rồi không?. Anh ta nhìn đồng hồ của ô tô và trả lời, “7:15″.
Người chạy bộ cám ơn rồi chạy đi. Anh chàng lại lăn ra ngủ, và đanh lơ mơ thì lại có một tiếng gõ vào cửa sổ.
- Xin lỗi ngài có biết mấy giờ rồi không?
- 7: 25!
Người kia cám ơn và đi. Anh chàng lúc này thấy nhiều người chạy qua và hiểu rằng họ sẽ tiếp tục làm phiền mình. Anh ta lấy ra một cái bút, một mẩu giấy và ghi rồi dán lên cửa sổ dòng chữ như thế này
“Tôi không biết mấy giờ!”
Một lần nữa anh ta quay ra ngủ tiếp. Ðang ngủ lơ mơ thì lại có tiếng gõ cửa.
- Ông à, ông ơi! 7 giờ 45 rồi!

Có chạy đằng trời

Cô thư ký xinh đẹp của Bộ Ngoại giao Mỹ được trao nhiệm vụ đón tiếp một vị đại sứ, vốn là thân vương của một quốc gia Ảrập, với lời dặn dò không được làm mếch lòng thượng khách.
 
Nhìn thấy cô gái, ông đại sứ đã mê như điếu đổ. Cuối buổi tiệc chiêu đãi, ông không úp mở nói thẳng lời cầu hôn. Đương nhiên là cô thư ký không muốn nhận lời, nhưng cũng không dám làm phật lòng thượng khách nên cô tìm kế hoãn binh:
 
- Được! Nhưng ông phải chấp nhận 3 điều kiện.
 
- Em cứ nói! Ta sẵn sàng đáp ứng mọi điều kiện của em.
 
- Trước hết, tôi muốn có biệt thự nghỉ mát ở tất cả những điểm nghỉ mát nổi tiếng trên thế giới như Hawaii, Bahama…
 
Ông đại sứ rút điện thoại, hý hoáy bấm số, nói chuyện một hồi bằng tiếng Ả rập rồi quay sang cô gái:
 
- Ta đã gọi điện cho trợ lý! Họ đã liên lạc với trung tâm địa ốc tại các điểm nghỉ mát và tìm được thứ em cần.
 
Cô gái choáng váng và cố nghĩ ra điều kiện khó khăn hơn:
 
- Tôi biết là tôn giáo của ông cho phép lấy nhiều vợ, nhưng tôi chỉ chấp nhận đề nghị của ông nếu tôi được làm người vợ duy nhất mà thôi.
 
Ông đại sứ lại rút điện thoại, hý hoáy bấm số, nói chuyện một hồi bằng tiếng Ả rập rồi quay sang cô gái:
 
- Hậu cung giờ đây đã sạch bóng cung nữ. – Ông hồi hộp. – Em hãy cho ta biết nốt điều kiện cuối cùng của em.
 
Cô gái hết sức lo lắng và quyết định đưa ra một điều kiện mà tiền không mua nổi, quyền không thay đổi được:
 
- Điều kiện thứ ba là “cái đó” của ông phải dài 25 cm!
 
Ông đại sứ gục đầu xuống bàn rầu rĩ trong khi cô thư ký mừng như mở cờ trong bụng. Một lát sau, ông ta rút điện thoại, hý hoáy bấm số, nói chuyện một hồi bằng tiếng Ả rập rồi buồn buồn nói với cô gái:
 
- Ta đã trao đổi với các bác sĩ riêng. Họ sẽ cắt bớt, sẽ cắt bớt!

 


Những tấm thiệp khó đỡ

Thiệp xin lỗi:
Lốp xe của tôi bị mắc kẹt. Tôi cứ tưởng là nó bị nổ lốp. Khi kiểm tra lốp xe, tôi nhìn thấy con mèo của bạn. Tôi rất tiếc...
 
Thiệp chia buồn, cảm thông:
Được tin vợ đã bỏ anh ra đi, hẳn là anh thất vọng lớn lắm. Nhưng anh cũng đừng quá lo lắng gì chuyện nhỏ đó... Cô ấy mới chuyển đến sống chỗ tôi ấy mà.
 
Thiệp nhớ lại một thời:
Hãy nhìn lại những năm tháng chúng mình bên nhau, anh không thể dừng nghĩ đến những năm tháng ấy. Trong lòng anh luôn tự nhủ... “quái quỷ thật, không hiểu lúc đó mình suy nghĩ thế nào”?
 
Thiệp bày tỏ:
Anh luôn mong mỏi có một người để yêu thương chăm sóc, và sau khi anh gặp em, em làm anh bỏ hẳn ý muốn này.
 
Thiệp tạ ơn:
Phải công nhận rằng, em chính là người dẫn dắt anh đến gần với tôn giáo. Chưa lúc nào anh tin là có địa ngục cho đến khi gặp em.
 
Thiệp giãi bày:
Mỗi ngày trôi qua, anh lại thấy mình còn thật may mắn biết bao, vì em đã không có mặt ở đây để phá nát ngày này của anh.
 
Thiệp mắng chửi:
Anh đã biết ngày này rồi sẽ đến. Em đã bỏ anh đi theo thằng bạn thân nhất của anh... Anh đã mua mấy thứ cho cả nó và em. Chúng là dây xích, rọ mõm, đồ chơi hình cục xương và bả nữa...
 
Thiệp chia tay:
Chúng ta từng là bạn bè thân thiết của nhau từ rất lâu... Vậy nên anh muốn nhắc lại: chúng ta kết thúc nó từ hôm nay.
 
Thiệp nhớ nhung:
Anh rất khốn khổ khi không có em... bởi vì mọi thứ vẫn giống y như khi có em ở đây.
 
Thiệp biết ơn sâu sắc:
Bạn thực là một người bạn quá tốt với tôi, khi hai ta cùng ở trên một con thuyền đang chìm chỉ với một chiếc áo phao... Sau này, tôi sẽ luôn nghĩ về bạn và nhớ bạn khủng khiếp đấy.

Chuyện về người Do Thái và một người ngoại đạo trên tàu

Có một người Do Thái và một người ngoại đạo đi cùng trên một chuyến tàu. Khi kẻ ngoại đạo bổng nhiên hỏi người Do Thái, "Sao mà người Do Thái các anh thông minh thế? Bí quyết là gì vậy?"
 
Người Do Thái trả lời ngay, "Đó là vì chúng tôi ăn đầu cá."
 
"Thật vậy hả?" Kẻ ngoại đạo kinh ngạc thốt lên. "Thế tôi có thể tìm đầu cá ở đâu được?"
 
"Ồ, thật tình cờ là bữa trưa nay tôi lại mang cá đi." Người Do Thái lấy một con cá từ trong túi ra và đặt nó lên bàn.
 
"Ông có muốn bán cho tôi nguyên cái đầu thôi không?" kẻ ngoại đạo hỏi.
 
"Dĩ nhiên rồi, chỉ cần đưa tôi hau mươi rúp thôi."
 
Kẻ ngoại đạo trả tiền và bắt đầu ăn cái đầu cá. Vài phút sau, khi kẻ ngoại đạo đã ăn xong cái đầu cá và đang liếm ngón tay, anh ta quay qua người Do Thái và nói, "Thế quái nào mà tôi phải trả những hai mươi rúp cho cái đầu trong cả con cá chỉ mới mười lăm rúp?"
 
Người Do Thái mỉm cười và trả lời, "Đấy, anh thấy chưa, đầu cá bắt đầu có tác dụng rồi đấy."