Mừng sinh nhật

"Tao vừa trải qua 1 kỳ sinh nhật khủng khiếp mầy ạ" - A bảo. B hỏi: "Như thế nào?". A: "Này nhé, con nhỏ thư ký nó mời tao về nhà nó để mừng sinh nhật tao, lúc đầu, nó bảo ta uống rượu, xong rồi lại cho tao ăn sò huyết, cuối cùng nó bảo: Em sẽ tặng anh 1 món quà ! Bi giờ, em vào trong buồng, 5 phút sau anh mới được vào đó, nhớ hông ?". B cười: "Sướng nhẩy !" A: "Sướng cái gì mà sướng ! Lúc vào trong đó, tao thấy ... đủ đủ mặt nhân viên trong văn phòng, tất cả đều hát bài Chúc mừng sinh nhật, chỉ có điều .... lúc đó tao chả còn mảnh vải nào trên người !"
  1. Ngày đăng: 18/06/2014
  2. Lượt xem: 668
  3. Tags: cong viec, nguoi lon

Ngốc thật

- Anh cười gì thế?
- Tôi cười con bé trong tờ báo này. Anh xem, nó lại đi lấy cái kim chọc vào trứng gà để cho gà thở, ngốc thế không không biết.
- Ừ, ngốc thật.
- Lẽ ra, nó phải lấy đũa chọc chứ. Cái kim nó nhỏ thế làm sao đủ oxy cho gà thở được. Đúng không.

Sửa chuông

Một thanh niên chạy ùa vào tiệm thợ điện, mặt đỏ gay tức tối:
 
- Sáng hôm qua tôi đã nói anh thay người đến sửa chuông cửa nhà tôi rồi mà?- Anh chàng rống lên- Và ông cũng hứa sẽ cho người đến đấy liền?
 
- Tôi đã làm đúng như thế- Người quản lý ngắt lời- Tôi đảm bảo là có! ?, Bill, – Ông ta quay sang gọi một nhân viên ở phía sau văn phòng- Hôm qua anh có tới Parklodge làm việc đó không?
 
- Có thưa ông – Bill đáp- Tôi có tới đó và nhấn chuông hơn mười phút nhưng không thấy ai mở cửa nên tôi đoán là mọi người chắc đi vắng hết rồi!

Bài văn "tủ"

Vào thứ sáu,cô giáo bắt cả lớp tả về một lòai vật mà mình yêu mến.Vịt Bầu về bắt một con rận và tả rất chi tiết.Tất nhiên cô giáo không bằng lòng,cô bắt Vịt Bầu về tả con chó nhà em.
Vịt Bầu làm bài văn như sau:”nhà em có nuôi một con chó,con chó có nhiều lông,đã nhiều lông thì ắt phải có rận,sau đây em xin tả con rận…”,Vịt Bầu bắt đầu tả con rận.
Cô giáo tức giận.Lần này bắt Vịt Bầu tả con cá.
Hôm sau Vịt Bầu nộp bài văn như sau:”nhà em có nuôi một con cá,con cá sống dưới nước thì có nhiều vảy.Trên cạn chắc hẳn nó sẽ có nhiều lông,đã nhiều lông thì phải có rận,sau đây em xin tả con rận…”

Sai một ly...

Nhờ những thành công ngoạn mục tại Mỹ, một chuyên gia marketing của một hãng nước ngọt danh tiếng được cử sang Trung Đông làm thị trường. Một năm sau, không những không đẩy được doanh số lên mà còn làm người tiêu dùng ở đó tẩy chay sản phẩm, anh ta trở về, thất vọng ê chề.
 
Một người bạn hỏi:
- Tại sao cậu lại không thành công với những người Ảrập?
 
Anh chàng đáp:
- Khi tớ được cử sang Trung Đông, tớ cực kỳ tin tưởng vào thành công vì rõ ràng là sản phẩm của chúng tớ chưa được biết tới ở đó. Vấn đề đầu tiên tớ gặp phải là không biết tiếng Ảrập. Vì thế, tớ lập kế hoạch tiếp thị qua 3 bức bích chương chuyển tải thông điệp của hãng. Bức đầu tiên mô tả một người đàn ông lê lết trên sa mạc nóng bỏng, hoàn toàn kiệt sức và khát cháy họng. Trong bức thứ hai, anh ta đang uống nước ngọt của hãng tớ. Còn bức thứ ba, trông anh ta tươi tỉnh và rạng rỡ. Rồi tớ cho nhân viên dán những tấm bích chương đó khắp nơi.
 
- Kế hoạch đó đáng lẽ phải có hiệu quả mới đúng. - Người bạn nói.
 
Chuyên viên marketing giải thích:
- Ồ! Vấn đề là ở chỗ, tớ không chỉ không biết tiếng Ảrập, mà còn không nhận ra là người Ảrập đọc từ bên phải qua bên trái.

_ Nếu ông thầy chủ nhiệm không rút lại lời của ông ta _ Johnny bực bội nói với bạn mình _ tao sẽ thôi học…
 
_ Ông ta nói gì?
 
_ Ông ta bảo “Cậu bị đuổi học!”